SỐNG TRONG CUỐN TIỂU THUYẾT CHIẾN THẮNG NHÂN SINH - Chương 118

Cập nhật lúc: 2025-11-27 04:20:57
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy ngăn cản, ba em Lý lão đại liền ba chân bốn cẳng đỡ Lý lão nhị lên ghế , đó cả gia đình bắt đầu thương lượng đòi 100 đồng về thế nào.

 

Lý lão đại: “Chúng trực tiếp đến Phùng gia đòi là , vợ em hai là con gái nhà bọn họ, bọn họ thể mặc kệ?”

 

Tất cả , bao gồm cả Lý đại tẩu đều sang, ánh mắt rõ ràng: ngây thơ đến mức ngu ngốc.

 

Nếu Phùng gia suy xét cho con gái thì nghĩ chuyện lừa tiền, đẩy Lý Nhị tẩu cảnh bất nghĩa .

 

Lý lão tứ nắm chặt hai tay, mắt cá c.h.ế.t lập loè hưng phấn, “Con thấy vẫn là đ.á.n.h Phùng Tuấn một trận no đòn , Phùng gia chỉ một đứa con trai thôi, nhà chúng tận năm cơ mà, mỗi một đ.ấ.m cũng thể đ.á.n.h sấp mặt! Đánh xong thì tiền tiền nào cũng trả thôi!”

Lý lão tam khẽ cau mày, “Đánh thì chắc chắn thể thiếu, chỉ sợ là bọn họ tiêu hết còn đồng nào...”

 

“Bà dám?” Bà Điêu đập tay lên bàn, “Bà già Phùng gia mà dám tiêu tiền của , dù đập nát nhà bà cũng lấy tiền về! Muốn chiếm hời của Điêu Nghi Tú , đó còn sinh !”

 

Cả nhà đang bàn chuyện rôm rả, Lý lão nhị đột nhiên dậy, một lời đến góc tường cầm lấy cái cuốc, đó mở cửa nhanh chóng bước sân.

 

Đám Lý Đại Bảo đang dán tai tường nhà chính lén cũng lập tức giải tán.

 

Bà Điêu thúc giục: “Con cả, mấy đứa còn đấy gì, mau đuổi theo , đừng để nó thiệt!”

 

Ba em Lý lão đại vội chạy theo .

 

Nhìn theo bóng dáng bốn em dần khuất, mới xoay nhà, đúng lúc giọng Lý Nhị tẩu từ trong phòng truyền , bốn phần suy yếu ba phần vô lực, “Nhị Nha ở ngoài đấy ? Cha con ?”

 

Bà Điêu phóng ánh mắt như g.i.ế.c về hướng phòng nhì, “Về các con cần quan tâm đến cô nữa, đúng là đồ xui xẻo!”

 

Lý Nhị tẩu câm miệng dám lên tiếng.

Bởi vì bốn em Lý lão đại đều ngoài nên chẳng ai còn tâm trạng ăn cơm, bà Điêu hiếm khi hào phóng mà thắp đèn dầu, cả nhà cứ như ở nhà chính bọn họ trở về.

 

Chờ tới tận nửa đêm, mấy đứa nhỏ chịu về phòng ngủ, Lý Thanh Lê dứt khoát ghé lên bàn ngủ luôn, mơ mơ màng màng ngủ một giấc mới thấy bốn trai một sát khí từ bên ngoài trở về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-118.html.]

 

Lý lão nhị là đầu tiên bước nhà chính, đến bàn, thò tay túi trái móc một đống tiền giấy nhăn dúm dó, mấy tờ còn dính máu, đó từ bên túi móc một nắm đồng xu.

 

Bà Điêu tính qua, “Không tính đống tiền xu thì cũng hơn 100 đồng .”

 

Lý Thanh Lê phản ứng nhanh, “Nhiều hơn tức là cả tiền của Phùng gia, hoá bọn họ cũng nghèo đến thế? Chẳng qua là tâm địa xa thôi!”

 

Người chuyện , cần gì lý do.

 

Lý lão nhị cũng lọt , xoay ngoài, lập tức hướng về phòng .

 

Lý Thanh Lê dám chậm trễ một giây, đỡ bà Điêu tung tăng đằng , tới cửa phòng nhì thì thấy trai lạnh lùng hỏi:

 

“Phùng Yến, cô chuyện gì với ?”

Trong phòng thắp đèn đen thùi lùi, chỉ tiếng Phùng Yến yếu ớt chuyện, giọng ẩn chứa tức giận:

 

“Lý Thành Dũng, đối xử với em như ? Anh em m.a.n.g t.h.a.i vất vả thế nào ? Biết em đến giờ vẫn còn ăn cơm chiều, đói đến mức toát mồ hôi lạnh ?

Biết bụng em thoải mái ? Anh ! Anh cái gì cũng , nửa đêm mới về nhà, còn dùng giọng điệu chuyện với em! Anh còn là con ? Hu hu…”

 

Giọng Lý lão nhị như ngâm qua nước đá, lạnh lẽo vô tình:

 

“Mang t.h.a.i vất vả đúng ? đúng ? Vậy , ngày mai chúng đến bệnh viện phá t.h.a.i ly hôn luôn ! Từ giờ và cô, mỗi một ngả!”

 

“Cái gì?!” Tiếng thét chói tai của Lý Nhị tẩu xuyên qua màn đêm truyền thật xa.

 

“Lý Thành Dũng, ai khác ở bên ngoài chứ gì? Anh dám bảo phá thai, đồ súc sinh ch.ó ăn mất lương tâm!”

 

“Phùng Yến, lời nên để mới đúng, cô thì lương tâm ? Cô lương tâm nên cùng nhà đẻ lừa tiền nhà ? Có lương tâm nên lấy đứa bé trong bụng cái cớ? Phùng Yến… Lý Thành Dũng đúng là mắt mù mới yêu loại như cô!”

 

Lý Nhị tẩu như con gà trống bóp chặt cổ, nháy mắt im bặt.

Loading...