Lý Thanh Lê lau cái miệng bóng nhẫy, “Em giày chị dâu từ nhỏ tới lớn, ai giày chân em bằng chị ! Em cảm ơn chị!”
Bà Điêu mím môi, liếc qua con gái, ho nhẹ hai tiếng. Lý Thanh Lê đổi giọng nịnh nọt:
“Đương nhiên, con vẫn thích giày cho con nhất!”
Lúc bà mới hài lòng mỉm .
“Anh cả xong , hai thì ?” Lúc câu bà cũng chẳng buồn sang.
Từ khi chia nhà, Lý lão nhị ngày càng xơ xác, tóc dài , râu ria cũng để lộn xộn, cả gầy trông thấy. vẫn :
“Tiểu Lục, chúng em 20 năm nên chắc cũng cần nhiều, hai chúc em càng ngày càng gầy, càng ngày càng , mau chóng tìm ý trung nhân nhé!”
Chưa kịp hết, bà Điêu quăng một cái tát: “Lý Thành Dũng, cái thằng…”
Ông Lý vội túm chặt vạt áo vợ, khẽ nhắc nhở: “Bà nó, hôm nay là sinh nhật Tiểu Lục, bà nhịn chút .”
Khuôn mặt kế của bà Điêu nhanh chóng biến mất, xuống, nghiến răng hỏi:
“Có chuyện ? Hy vọng Tiểu Lục càng ngày càng gầy? Thế mà cũng ? Hay là Tiểu Lục ăn gạo nhà mày? Có Tiểu Lục gầy thành bộ xương mày mới vui vẻ?”
Lý lão nhị hoảng loạn phủ nhận: “Con , con , đừng đổ oan cho con!”
Bị liếc mắt cảnh cáo, điên cuồng lắc đầu:
“Không … Là con bừa! Sao thể là bừa ? Dù chị cả bừa, cả đời cũng sẽ bừa!”
Vợ chồng Lý lão đại: ???
Có câu hoạn nạn mới thấy chân tình, Lý lão tam hổ là em ruột, lúc thu hút sự chú ý của cả nhà, “Tiểu Lục, hôm nay mượn ngày sinh nhật em, ba một chuyện thẳng thắn , thật đám lúc đến nhà xem mắt, thể chỉ đổ cho mỗi hai, chủ mưu là . Lúc đó cảm thấy em phiền phức, nhưng hiện tại em đổi đến mức khiến kinh ngạc, ba tin tương lai em sẽ !”
Mấy tháng qua trong nhà phát sinh nhiều chuyện lớn nhỏ, lúc để ý, nhưng giờ đầu , đột nhiên nhận nhà biến hóa cực lớn: cha, , Đại Bảo, hai, hai vợ chồng , Nhị Bảo, em tư, Tiểu Lục… gần như ai cũng đổi theo chiều hướng , thậm chí vợ chồng hai còn sắp thêm một đứa con nữa…
Mà tất cả đổi đều bắt đầu từ ngày em gái mở đại hội cải tạo gia đình.
Lý lão tam vì đang yên đang lành cô cải tạo cả nhà, thậm chí đến bản cũng lặng lẽ tiến bộ, nhưng sự đổi đưa đến kết quả : đến nhà gây chuyện giảm, lương thực chia năm nay tăng lên, danh tiếng Lý gia dần hồi phục,... Nói chung gia hòa vạn sự hưng, đến tiền kiếm cũng tăng lên ít…
Cho nên Lý lão tam càng nghĩ càng cảm thấy lẽ hiểu lầm em gái , thì tưởng con bé đầu óc đơn giản, tính tình tiểu thư, thực tế cũng thông minh đấy chứ.
Sau tất cả, quyết định nhân cơ hội sự thật, dù lúc hai thẳng thắn cũng trách móc gì, chủ động nhận hẳn là cũng .
Lý Thanh Lê giả vờ hung dữ lườm Lý lão tam, nhưng nhưng ba giây phì : “Em đoán từ lâu nhá, với đầu óc của hai thì nghĩ cái trò thiếu đạo đức .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-124.html.]
Lý lão nhị và Lý lão tam: Một câu tổn thương hai , hổ là em gái .
“ nếu ba thành thật khai , định bồi thường em thế nào đây?”
Lý lão tam ngây : Cái đúng kịch bản nha!
Bà Điêu tiếp lời: “Xin tác dụng thì còn cần công an gì? Thành Cát, trong nhà lừa dối , con hành động bằng thực tế ! Bằng dù Tiểu Lục so đo, cũng cho con một bài học, bao nhiêu tới tới lui lui, tốn bao nhiêu lá của ?”
Lý lão tam nổi nữa , chỉ là hiện giờ như cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống, chỉ thể nhịn đau:
“Lần lên huyện thành ba mua bánh quẩy cho em ăn.”
“Muốn dùng mấy cái bánh quẩy để xin tha thứ á, mơ quá nhỉ! Trừ khi, mua 20 cái em mới chịu!”
Lý lão tam rưng rưng: “… Được.”
Hai mươi cái bánh quẩy, gần một đồng, còn do tự đ.â.m đầu chịu phạt, ai tin?
Lý lão tam khí thế dâng trào lên, rơi lệ đầy mặt mà xuống.
Người tiếp theo tất nhiên là Lý lão tứ, chỉ là Lý tứ tẩu mặt :
“Tiểu Lục, nhà đẻ chị mới cho chị mấy cân thịt heo thịt kho tàu, chị em thích, khi nào nấu chị chia cho em một chén nhé.”
Lý Thanh Lê vui mừng khôn xiết, “Cảm ơn tư chị tư!”
Cuối cùng, ánh mắt tất cả đều hướng về lão ngũ Lý Thành Dương - độc thu nhập cao nhất nhà, Lý Thanh Lê tràn ngập kì vọng .
Lý Thành Dương bất động như núi, “Hôm qua ở cửa hàng bách hóa mua hai lọ kem bảo vệ da, một lọ tặng , một lọ cho Tiểu Lục.”
Không chỉ Lý Thanh Lê mà bà Điêu cũng tít mắt.
“Con trai út nhà bình thường ít nhưng gì cũng thỏa đáng hiểu chuyện, ha ha ha…”
“Không con chu đáo , là Tiểu Nhã nghĩ giúp con đó. Cô sắp đến sinh nhật Tiểu Lục nên bảo con mua hai lọ dầu sò, tặng và em gái mỗi một lọ.”
Bà Điêu càng tươi hơn, “Đường Nhã hiểu chuyện quá, con trai đúng là mắt chọn đối tượng mà! Lúc nào rảnh gọi con bé đến nhà ăn bữa cơm nhé, như thế cũng tiện cảm ơn ha?”
Mặt Lý Thành Dương vẫn lạnh tanh, nhưng khóe miệng cong lên bán .
Lý Thanh Lê túm giò c.ắ.n xé: Xì… Cái mùi tình yêu ngọt ngấy đáng ghét ! May quá, cô cũng !
Bữa cơm trưa , ngoại trừ Lý lão tam và Lý Nhị tẩu, tất cả đều ăn vui vẻ.