SỐNG TRONG CUỐN TIỂU THUYẾT CHIẾN THẮNG NHÂN SINH - Chương 128

Cập nhật lúc: 2025-11-28 03:11:26
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giọng Lý Thành Dương vẫn lạnh lùng như cũ: “Lần hết . Đây là cuối cùng, tìm cũng đến .”

 

Bên im lặng một lúc, mơ hồ tiếng thút thít.

 

“Lý Thành Dương, kiếp khác em , luôn là an ủi em. Kiếp chọc em , chọc em thương tâm luôn là …”

“Đồng chí Tô Nhân…”

 

Tô Nhân ngắt lời, “Em gì, nhưng hôm nay em . Anh yên tâm, hôm nay em cũng định dây dưa với , em tới là báo cho , em xong thủ tục , chắc là tháng sẽ trở về thàn phố h, cần phiền não vì kẻ như em nữa. Có lẽ đây giải thoát cho cả hai chúng …”

 

“Không chúng , là và cô, chúng chẳng quan hệ gì cả.”

 

Tô Nhân im lặng thật lâu, một lát khổ: “Lý Thành Dương, vẫn là Lý Thành Dương đời , chỉ là yêu em nữa mà thôi.”

 

“Cô thì .”

 

Lần chỉ Tô Nhân nghẹn, mà Lý Thanh Lê cách một bụi cây cũng cảm thấy hít thở thông.

 

Anh năm quả nhiên là trai thẳng sắt thép.

 

Trong lúc cô vẫn đang thầm móc mỉa, Tô Nhân nữa :

 

“Lý Thành Dương, đừng quá đắc ý, tuy em thích , nhưng thì em vẫn thể sống xuất sắc như cũ, tin cứ chờ xem!”

Lý Thành Dương đáp đơn giản: “Được!” Tô Nhân: “…”

Lý Thanh Lê: “…” Nguyện phong là chúa tể sát tâm thiếu nữ, mười bước g.i.ế.c một !

 

Tô Nhân lẽ Lý Thành Dương cho tức c.h.ế.t, chẳng mấy chốc mà bịch bịch bịch bỏ về.

 

Lý Thanh Lê thấy bên còn động tĩnh liền đổi chỗ , trứng bồ câu gần chín nên cô cũng bỏ xuống đất cho nguội.

 

Ngửi mùi trứng nướng thơm phức thoang thoảng trong khí, cô thỏa mãn nhắm mắt hít một .

 

lúc , bỗng trận gió mạnh lướt qua, cô vội mở mắt – bốn quả trứng bồ câu đất giờ chỉ còn hai, mà trai cô – Lý Thành Dương thì đang đối diện, trong tay cầm hai quả trứng nóng hổi, ngừng tung hứng cho đỡ bỏng tay.

 

Lý Thanh Lê bật dậy, phủi phủi bụi ở m.ô.n.g tiến lên, “Lý Thành Dương, đó là trứng bồ câu của em, mất bao công mới nướng chín đấy, mau trả đây!”

 

Lý Thành Dương chạy né, “Lý Tiểu Lục, em lén và Tô Nhân chuyện, còn tính sổ , định ăn cướp la làng ?”

 

Lý Thanh Lê mãi bắt , càng đuổi càng tức, “Em tới đây cơ mà, với em sợ Tô Nhân dùng mưu kế với nên

mới ở thôi nhé, chứ ai rảnh mà hai các vô nghĩa, thời gian em dùng để sách thi đại học hơn ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-128.html.]

 

Lý Thành Dương dường như thấy, nhanh tay bóc trứng , thổi nguội ném tọt mồm, chạy đáp:

 

“Ừ, tin em.”

 

Lý Thanh Lê: “… Lý Thành Dương!”

 

Lý Thanh Lê phi định đá đùi , đáng tiếc dù cũng là từng lính, bất kể tố chất thể tốc độ phản ứng đều nhanh hơn cô, cuối cùng đến góc áo cô cũng chẳng động tới.

 

Vội vàng bắt hai con bồ câu về, Lý Thanh Lê xách theo lồng bồ câu điên cuồng đuổi theo Lý Thành Dương, vất vả lắm mới đuổi tới sân nhà , nhưng tìm một vòng cũng chẳng thấy bóng dáng .

 

Tức c.h.ế.t .

 

Không cô tiếc hai quả trứng , mà là uất ức! Tại từ nhỏ đến lớn bắt nạt luôn là cô, là bởi vì là nam chính ? Aaaaaaaaa!

 

Lý Thanh Lê xoa eo th* d*c, lúc bắt gặp Lý Đại Nha sân.

Vừa thấy cô, Lý Đại Nha liền giấu tay lưng , cô lườm mới bước đến nịnh nọt:

 

“Cô út, cô thư đây , là ông bác gửi cho cô đó.”

 

Lý Thanh Lê nhận thư, liếc Lý Đại Nha một cái phòng mở xem.

 

Nội dung thư nhiều, lướt qua là hết, đại khái là họ Điêu Mỹ Hán bảo cô vài ngày nữa lên trấn một chuyến, chuyện .

 

Nếu là xem mắt, họ chắc chắn sẽ thẳng thư, nhưng đây thấy gì, cho nên rốt cuộc là chuyện gì nhỉ?

 

Lý Thanh Lê nghĩ , nhưng một chuyện cô nhất định thể quên.

 

Buổi chiều tan học, Lý Thanh Lê ở cửa ôm cây đợi thỏ, thấy Lý Tam Nha trở về liền kéo nó bờ sông, đến chỗ gốc cây liễu mới dừng .

 

Có thể là bản năng của trẻ con, Lý Tam Nha thấy cô lấy lòng, thôi cũng thấy khó chịu.

 

“Lý Tam Nha, còn giả vờ cô đ.á.n.h cho bây giờ!”

 

Lý Tam Nha nhanh chóng ngậm miệng, tỏ vẻ đáng thương :

“Cô út, dạo cháu ngoan lắm mà, chỉ cháu, tất cả bọn cháu đều ngoan luôn đó.”

 

Cô giả vờ lòng gật đầu: “Tốt lắm, tiếp tục kiên trì. Mà cô bảo cháu để ý con bé Đại Nha, lâu thế mà phát hiện ?”

 

Lý Tam Nha mặt ủ mày ê, “Thật sự , ngoại trừ…” “Ngoại trừ cái gì?”

“Ngoại trừ dạo chị nhận nhiều thư lắm, nhưng mỗi xong đều đốt luôn, cháu xem cũng .”

Loading...