SỐNG TRONG CUỐN TIỂU THUYẾT CHIẾN THẮNG NHÂN SINH - Chương 130

Cập nhật lúc: 2025-12-02 02:22:30
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Thanh Lê kịp hết thấy Lý lão tứ sang sảng:

 

“Ha ha ha ha… Cuối cùng cũng đến phiên Lý Thành Thụy lên sân khấu!”

 

Lý Thanh Lê: ???

“Anh tư, vẫn là để năm với em , hôm nay năm nghỉ mà.”

 

Đây cũng là tính toán ngay từ đầu của Lý Thanh Lê, năm đáng ghét luôn bắt nạt cô, nay cơ hội cô đương nhiên cho nếm mùi lợi hại.

 

Lý lão tứ cứ như mắt điếc tai ngơ, bước lên bắt đầu thu thập đồ đạc, việc nhanh chóng gọn gàng như , ai thể ngờ mấy tháng vẫn còn lười chảy thây?

 

ngăn cản, tiến lên một bước Lý Tứ tẩu khẽ kéo , nhỏ:

 

“Để , dạo tư em thừa sức quá nên buổi tối ngủ , thỉnh thoảng ban ngày đủ, nửa đêm còn dậy bổ củi đấy... Em ơn ! Bảo đảm cảm ơn em còn kịp!”

 

Lý Thanh Lê: “= =!” Bảo buổi tối mấy ngày nay cứ thấy ầm ĩ, hoá là do tư bổ củi ?

 

Cô mới chỉ đói lâu sẽ ăn uống quá độ, chứ từng lười lâu sẽ nghiện việc, quả là sống lâu thấy lắm chuyện kỳ.

 

Lý Thanh Lê hết cách, chỉ thể cùng Lý lão tứ lên trấn , lúc bước cửa, thấy chất hết đồ lên xe cút kít, cô liền phì —— Anh tư cũng ngốc mà chịu gánh đồ bằng tay .

Tới công xã, Lý lão tứ gửi xe cút kít ở nhà một hộ dân, thời đều chất phác, hai em cũng lo lắng cả.

 

Cả hai xe buýt công cộng tới huyện thành, bộ đến ký túc xã phía nhà máy phân hóa học. Dọc đường Lý lão tứ gánh đồ bằng đòn gánh tốn ít sức lực, nhưng so với gánh mấy chục chuyến hạt kê thì vẫn nhẹ nhàng hơn nhiều.

 

Hai em vất vả đưa lương thực rau củ đến ký túc xá công nhân, bác cả Điêu thấy hai cháu ngoại đến thăm cũng bất ngờ.

 

Lý Thanh Lê họ Điêu Mỹ hán gọi cô đến, ông càng ngạc nhiên hơn, bởi vì ông gì về chuyện .

 

Đến trưa Điêu Mỹ Hán trở về nhà, thấy cô tới thì bỏ cả cơm, kéo cô định đến máy phân hóa học.

 

Trước khi , bà Điêu chỉ thiếu điều vặn tai Lý lão tứ dặn dò nhớ trông em cẩn thận, bản em gái xinh nên cũng dám rời nửa bước nửa bước, cũng xem thử nhà máy phân hóa học trông thế nào nên nhất quyết đòi theo, Điêu Mỹ Hán chỉ thể đồng ý.

 

Điêu Mỹ Hán dẫn hai em Lý Thanh Lê từ cổng lớn nhà máy, giải thích bảo vệ một phen, bảo vệ gọi hai cú điện thoại mới cho ba .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-130.html.]

 

Lần đầu nhà máy, Lý Thanh Lê cùng Lý lão tứ cứ ngó trái ngó , gì cũng thấy mới lạ.

Đi một lúc, cô mới thấy sai sai, hỏi: “Anh, tìm em việc cơ mà, đưa em đến đây gì? Rốt cuộc là chuyện gì ?”

 

Điêu Mỹ Hán đầu, vẻ mặt nghiêm túc, “Lời nên hỏi em mới đúng, em quen phó xưởng trưởng Mai từ bao giờ? Sao cô chỉ đích danh đưa em tới đây? Hay là em gây chuyện gì đắc tội ?”

 

Nghe Điêu Mỹ Hán xong, mặt Lý lão tứ cũng bắt đầu hoang mang, cùng chằm chằm Lý Thanh Lê.

 

Lý Thanh Lê cũng thấy khó hiểu, “Dạo em gây chuyện gì ! Phó xưởng trưởng Mai ? Hai ngày em mới gặp cô đầu tiên, cũng chẳng mấy câu, chẳng lẽ em từ chối xem mắt cũng gọi là đắc tội? Vậy thì cô cũng nhỏ mọn quá đấy.”

 

Điêu Mỹ Hán lườm: “Nói linh tinh!”

 

Lý lão tứ chút phấn khích: “Tiểu Lục, em quen phó xưởng trưởng nhà máy phân hoá học từ bao giờ thế?”

 

Lý Thanh Lê đang định trả lời thì đột nhiên im miệng, cô thể rõ ràng tình huống, nhưng là bại lộ Phó Bạch còn gì?

 

Điêu Mỹ Hán nhanh, Lý Thanh Lê cùng Lý lão tứ đành bước nhanh theo , chẳng mấy chốc đến cửa một căn phòng. Điêu Mỹ Hán gõ cửa, Mai Ngâm Tuyết bàn việc liền buông bút ngẩng đầu.

Sau khi lướt qua ba liền : “Đồng chí Điêu Mỹ Hán, dẫn đồng chí nam đến phòng khách , chuyện với đồng chí Lý Thanh Lê.”

 

Điêu Mỹ Hán liền xoay đẩy Lý lão tứ rời .

 

Lý Thanh Lê ở cửa, chớp chớp mắt, “Phó xưởng trưởng Mai, thắc mắc, chúng quen . Có chị nhận nhầm ?”

 

Mai Ngâm Tuyết đóng nắp bút máy, mặt mày lạnh lẽo: “Cô đây chuyện , phiền đóng cửa , cảm ơn.”

 

Tuy thái độ của Mai Ngâm Tuyết khá lịch sự, nhưng Lý Thanh Lê vẫn cảm nhận đối phương thích .

 

Tới tới đó, cô thấy bàn việc một cái ghế dựa liền xuống.

 

Chẳng hiểu gọi cô đến chuyện, bản cô cũng công nhân của nhà mày , cần gì câu nệ?

 

Lúc Phó xưởng trưởng Mai mới lên tiếng, giọng dửng dưng:

 

“Đồng chí Lý Thanh Lê, tiền là suất công nhân viên chức, cô thứ nào mới chịu rời khỏi cán sự Đỗ?”

Loading...