SỐNG TRONG CUỐN TIỂU THUYẾT CHIẾN THẮNG NHÂN SINH - Chương 132

Cập nhật lúc: 2025-12-02 02:23:39
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Thanh Lê cũng chẳng né tránh, cau mày như kẹp c.h.ế.t ruồi, “Ngay đầu tiên gặp mặt thư từ chối, đó gửi thêm bức thư nào nữa! thích ăn giò heo và thịt kho tàu, nhưng bao giờ thư gửi . Anh lấy những bức thư đó?”

 

Nghe cô dõng dạc, trong lòng Đỗ Văn Thanh cũng bắt đầu thấy bất an, đối diện với ánh mắt cố chấp , càng lo lắng.

 

Cuối cùng cúi đầu, lắp: “Có khi là... hiểu lầm…”

Mai Ngâm Tuyết thôi cũng thấy sốt ruột, hận thể tiến lên chuyện .

 

Lý Thanh Lê vẫn tha, đó :

 

“Đỗ Văn Thanh, thái độ của ? Cứ như đang gây sự vô cớ . Anh bảo thư cho , thư ?”

 

Đỗ Văn Thanh ngẩng đầu lên, đuôi mắt phiếm hồng, thấy ánh mắt thúc giục của cô, đành : “Thư để ở nhà.”

 

Cô vỗ mạnh lên vai , “Giờ về nhà lấy thư , mang đến đây so với chữ tay của ngay thôi. Anh bao giờ nghĩ đến việc giả mạo lừa tình ?”

 

Giả danh lừa tình, đây lý do duy nhất Lý Thanh Lê thể nghĩ đến.

 

Thái độ Lý Thanh Lê càng chân thành, tâm trạng Đỗ Văn Thanh càng như rơi xuống đáy vực, nữa cụp mắt, gật gật đầu, “Được, về lấy ngay đây.”

 

Thời gian chờ đợi luôn dài lê thê, Lý Thanh Lê cũng yên, xoa xoa tay qua trong văn phòng, đủ loại giả thuyết và suy đoán nảy trong đầu.

 

Chuyến Đỗ Văn Thanh nhanh, cầm một xấp thư chạy hồng hộc văn phòng.

 

Lý Thanh Lê bước lên rút lấy một bức thư mở xem, mới lướt qua một giây : “Cái , chữ giống !”

 

chằm chằm tờ giấy nhanh như gió, lúc thì nhăn mặt như đau răng, lúc thì ngạc nhiên khó hiểu, dần dần càng càng tức giận.

 

Chưa hết thư, cô siết tay vo tròn mấy tờ giấy thành một cục, ném xuống đất hung hăng dẫm dẫm, nghiến răng nghiến lợi : “Có dám giả mạo !”

 

May là Mai Ngâm Tuyết gọi cô đến, bằng cô vẫn còn đang chẳng gì. Chờ ngày nào đó sự việc bại lộ, hậu quả thật sự ai dám nghĩ đến.

 

Mất hết thanh danh, mang tiếng yêu đương mập mờ, còn là loại một chân đạp hai thuyền! Đỗ Văn Thanh cứ, cô nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng ai tin.

 

Không chờ Đỗ Văn Thanh và Mai Ngâm Tuyết mở miệng, Lý Thanh Lê liền mở một bức thư khác, chạy vội đến bàn việc, cầm bút máy bắt đầu múa bút thành văn.

 

Viết xong một đoạn dài cô mới đưa hai tờ giấy cho hai họ xem.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-132.html.]

“Thấy rõ ? Đây mới là chữ của . Có giả mạo bức thư , thực tế nó chẳng liên quan gì đến cả.”

 

Đỗ Văn Thanh mở to hai mắt so sánh, nãy cũng tận mắt thấy Lý Thanh Lê chữ, cuối cùng thể chấp nhận một sự thật, bức thư là giả, cả xấp thư là giả, “Lý Thanh

Lê” mà thích thật lòng cũng là giả nốt! Chỉ là kẻ ngốc thật!

 

Mai Ngâm Tuyết cũng lấy thư đối chiếu, là hiểu.

 

Hiện tại cán sự Đỗ và đồng chí Lý Thanh Lê cũng coi như hai hại gặp mặt nhỉ?

 

Dáng vẻ Đỗ Văn Thanh trộm giương mắt Lý Thanh Lê, đó đó thất thần cúi đầu lọt mắt Mai Ngâm Tuyết, cô liền quyết định tay xử lý:

 

“Đồng chí Lý Thanh Lê, hôm nay là hồ đồ mạo phạm cô, xin . Việc lãng phí thời gian của em cô, sẽ bồi thường. mà việc vẫn dừng ở đây , tin trong thư đúng, chứng minh thể là quen của cô. Dù mục đích là gì, nhưng nguy hiểm cận kề như thế, cô thử nghĩ xem ai khả nghi ?”

 

Từ lúc thấy thư giả thì Lý Thanh Lê suy đoán , nhưng vì lý do cá nhân nên cô tạm thời , chỉ lạnh mặt gật đầu.

 

.”

 

thêm, khi rút đại hai bức thư, cất trong túi thì liền xoay rời khỏi văn phòng.

 

Chưa đến một phút , cô :

“Khụ khụ… Phó xưởng trưởng Mai, bồi thường hôm nay vẫn tính đúng ?”

 

Mai Ngâm Tuyết: “… Vậy cô tính ?” Lý Thanh Lê trả lời dứt khoát: “Muốn!”

...

 

Ba em Lý Thanh Lê ăn trưa luôn tại nhà máy phân hóa học, ăn xong liền về ký túc xá lấy đòn gánh bao tải, đó tức tốc chạy về nhà, ngay và luôn, bởi vì cô sợ chậm một giây sẽ nổ banh xác vì tức mất.

 

Trên đường chỉ hai em, Lý lão tứ nữa hỏi Lý Thanh Lê phó xưởng trưởng Mai tìm cô gì, Lý Thanh Lê cũng giấu giếm, kể hết chuyện của Đỗ Văn Thanh.

 

Nghe xong, Lý lão tứ hỏi: “… Người cũng rảnh quá hả? Sớm muộn gì cũng vạch trần, phí công vô ích nữa?”

 

Lý Thanh Lê cũng , kẻ đó rốt cuộc ý đồ gì?

 

Hai em từ huyện thành về đến công xã, từ công xã trở đại đội, sân, cô liền ném đồ xuống đất, chỉ cầm một cây đòn gánh chạy thẳng sang gian phòng phía tây nơi Lý lão đại ở.

 

“Lý Đại Nha, mày đây cho cô!”

Loading...