SỐNG TRONG CUỐN TIỂU THUYẾT CHIẾN THẮNG NHÂN SINH - Chương 133

Cập nhật lúc: 2025-12-02 02:25:02
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Thanh Lê gọi bốn năm thấy ai trả lời, tức giận đập rầm rầm cửa phòng như xông .

 

Bà Điêu hấp tấp chạy xem, “Đập cái gì đấy? Đại Nha ở nhà , việc gì thì xem nào…”

 

Bà còn xong, Lý Thanh Lê xoay chạy sân.

 

Thấy con gái hùng hổ như liều mạng, bà Điêu lập tức đoán con bé Đại Nha chắn gây tội tày trời .

 

cần hỏi thêm, một mạch chạy theo đằng , tư thế nhất định bắt Đại Nha về cho con gái xử tội!

 

Lý Thanh Lê thẳng đến nhà bạn nhất của Lý Đại Nha để tìm, đầu tiên là nhà Cam Lão Nhị, đó đến nhà Lý Chính Cầm nhưng vẫn thấy .

 

Cơn giận trong lòng càng lúc càng bốc cao, cô dứt khoát lục tung cả đại đội. Kết quả, phát hiện nó đang ở nhà Triệu mặt rỗ, thậm chí còn thảnh thơi bóc đậu phộng giúp Triệu Nghênh Xuân.

Ở nhà cũng thấy nó chăm chỉ như thế!

 

Lý Thanh Lê lạnh mặt , tóm lấy cánh tay Lý Đại Nha lôi ngoài.

 

“Cô út, cô kéo cháu gì?” Lý Đại Nha cau rút tay về. Mặt cô âm u, “Chuyện còn !”

Nếu giữ mặt mũi cho vợ chồng cả thì cô bùng nổ ngay tại chỗ !

 

Lý Đại Nha ánh mắt sắc bén của cô cho kinh sợ.

 

Từ nhỏ đến lớn tuy cô út hung dữ nhưng giờ từng nó với ánh mắt hung ác như .

 

Lý Đại Nha dám cãi lời, chỉ thể để mặc Lý Thanh Lê kéo về nhà.

 

Về đến nhà trời cũng tối, vợ chồng Lý lão đại mới thấy Lý Thanh Lê lôi lôi kéo kéo Đại Nha nhà thì trong lòng cũng giật thon thót.

 

Lý đại tẩu bỏ qua đám gà vịt đang đòi ăn, xoa xoa tay tiến lên hỏi, “Tiểu Lục, chuyện gì thế?”

 

Lý đại tẩu lặng lẽ tách hai cô cháu , ai ngờ Lý Thanh Lê đẩy , “Chị cả, em cũng nể mặt chị mà bỏ qua lắm, nhưng chuyện hôm nay quá nghiêm trọng, em thể để yên như thế !”

 

Lý đại tẩu cuống đến độ dậm chân, gắt lên: “Đại Nha, rốt cuộc con gây chuyện gì !”

 

Lý Đại Nha uất ức mếu máo: “Mẹ, con , cũng chẳng đắc tội cô út ở chỗ nào nữa…”

 

Lý Thanh Lê xoay , chất vấn:

 

“Lý Đại Nha, lá thư từ chối cô cho Đỗ Văn Thanh , mày gửi ?”

 

Mắt Lý Đại Nha láo liên, nuốt nước bọt cố tỏ vẻ bình tĩnh: “Gửi... gửi ạ.”

 

chút do dự vạch trần, “Mày dối! Hôm nay cô đối chất với Đỗ Văn Thanh, căn bản nhận bức thư đó, thậm chí còn nhận nhiều bức thư khác ký tên Lý Thanh Lê. Giờ cho rằng cô và đang tìm hiểu đây !”

 

Tim Lý Đại Nha đập thình thịch, hai chân mềm nhũn dựa .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-133.html.]

Bà Điêu mới về nhà, câu cũng sợ hết hồn, vội hỏi:

 

“Chuyện là thế Tiểu Lục? Sao liên quan đến cả Tiểu Đỗ?”

Lúc chỉ bà mà tất đều từ trong phòng ùa .

 

Lý Thanh Lê nén cơn giận giải thích ngọn nguồn, cũng đưa bức thư giả cho vợ chồng cả xem, những khác tất nhiên cũng chen để .

 

“Đây chữ Tiểu Lục ! Chữ con bé hơn thế nhiều!” Bà Điêu là đầu tiên phủ nhận, tuy bà chữ nhưng chữ con gái thế nào bà hiểu rõ như lòng bàn tay.

 

Mọi ánh mắt đổ dồn về phía Lý Đại Nha.

 

Việc đúng là Lý Đại Nha hiềm nghi lớn nhất, bên nhận thư từ chối thì thôi, còn nhận một đống thư giả khác danh nghĩa “Lý Thanh Lê”, trong thư là tình hình cuộc sống dạo gần đây, rõ ràng trong nhà mới .

 

Lý Đại Nha vẻ bình tĩnh cầm lá thư lên , rưng rưng nước mắt:

 

“Cô út, cháu thật sự gửi bức thư từ chối mà, cán sự Đỗ nhận thì nên đến bưu cục hỏi mới đúng chứ, chắc chắn là bọn họ mất thư. Còn về bức thư giả , cô chữ của cô, nhưng nó cũng chữ của cháu mà, cháu việc . Cô, cô tin cháu …”

 

“Tin cái con khỉ!”

 

Lý Đại Nha đỏ mắt định giải thích tiếp: “Cô út…”

Lý Thanh Lê ghét bỏ vung vẩy lá thư, hỏi thẳng:

 

“Nếu vô tội thì mày giải thích cho cô xem, tại địa chỉ gửi thư cho Đỗ Văn Thanh đúng là nhà ? Còn cả thư gửi về đang ở ? Mọc cánh bay mày xé ? Lý Chính Hương, mày đúng là ngu hết t.h.u.ố.c chữa!”

 

Mới Lý Đại Nha hoảng loạn bừa, giờ hỏi thì im thin thít như cắt lưỡi, phệt xuống đất bắt đầu lau nước mắt.

 

Lý Thanh Lê mềm lòng, kéo nó dậy, mặt đối mặt gằn từng chữ, “Câm miệng! Không ! Hôm nay mày rõ ràng thì cô tha !”

 

Lý lão đại và Lý đại tẩu một trái một giữ chặt Lý Thanh Lê, bà Điêu hất , mắng như tát nước:

 

“Hai đứa gì? Tự xem , dạy con kiểu gì đấy? Đại Bảo chiều hư, giờ đến Đại Nha cũng gan to bằng trời, đều do hai đứa chiều mà ! Thế mà vẫn còn mặt mũi ở đây kéo em gái ?”

 

Lý lão đại mắng im re, lườm Lý Đại Nha đỏ cả mắt, “Đại Nha, đây là cô ruột của con đấy, con mấy chuyện như thế?”

 

Lý đại tẩu kéo con gái hỏi: “Đại Nha, con đúng , đúng ?”

Lý Đại Nha im lặng một hồi, lòng thầm nghĩ tới , bàn tay siết chặt , cúi đầu lí nhí:

 

“Là vì con cô út mau chóng gả ngoài, như thì con thể quang minh chính đại ngủ riêng một phòng, buổi tối ngủ cần chen chúc nữa. Điều kiện của cán sự Đỗ , xứng với cô út, con tạo cơ hội cho hai họ nên mới nhờ khác giúp thư. Sau cán sự Đỗ gặp chắc chắn sẽ nhiệt tình, cô nhỏ đồng ý thì ?”

 

Nó giương mắt, “Bà nội, chẳng bà cũng thích cán sự Đỗ ?”

 

Bà Điêu trở tay cho cháu gái một cái tát nảy lửa, lạnh: “Mày giỏi quá ha? Dám xía chuyện của cô mày? Ranh con láo toét!”

 

Bình thường bà dù dạy dỗ cháu gái cũng bao giờ đ.á.n.h mặt, bởi vì bà cảm thấy để nó vác cái mặt sưng đỏ ngoài đường thì quá mất mặt mũi. Thế nhưng hôm nay bà nhịn nữa, cho nên một cái tát mạnh chuẩn, vợ chồng Lý lão đại mà ngây .

 

Loading...