SỐNG TRONG CUỐN TIỂU THUYẾT CHIẾN THẮNG NHÂN SINH - Chương 137

Cập nhật lúc: 2025-12-02 02:27:59
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Học Binh ở Triệu gia nghỉ ngơi một đêm, thanh niên trẻ tuổi hồi phục nhanh, giữa trưa hôm cơm nước xong xuôi liền lên đường trở về nhà.

Triệu gia hiếm lắm mới một công nhân, dĩ nhiên coi trọng vô cùng, túm năm tụm ba tiễn đến tận công xã mới trở về.

Tuy là công xã nhưng xung quanh vẫn là núi rừng, Triệu Học Binh xách bao một đoạn thì đột nhiên lưng luồng gió lạnh quét tới.

Chờ đến khi kịp phản ứng thì bao tải trùm qua đầu, tay khoá ở lưng. Eo đá một cái, đau đến độ rớt nước mắt nhưng thể phát tiếng, bởi vì miệng cũng bịt kín .

Tay đ.á.n.h quen thuộc, chân đá quen thuộc, nước mắt quen thuộc…

Khoảnh khắc , Triệu Học Binh thật sự hối hận .

Mẹ kiếp, nhà Lý Đại Nha đúng là quá hiểm độc! Lúc đến đ.á.n.h một trận còn đủ, khi về đ.á.n.h thêm trận nữa, nó tưởng đang phim truyền hình nhiều tập đấy ?

Sớm thế , thà mất việc còn hơn dây con bé đó.

Đám nhà tinh thần thượng võ gì cả! Đen đủi hết sức!

Triệu Học Binh cứ tưởng đây là cực hạn, nhà họ Lý còn vô sỉ, ác độc hơn, chỉ đ.á.n.h mà còn xé quần áo giày dép của rách tung toé.

Đợi đến khi trăm cay ngàn đắng bò lên đến xe buýt về huyện thành, cả xe đều dùng ánh mắt thương hại , cứ như thể mới tra tấn hành hình .

Không ít qua đường bụng hỏi , trả lời đây? Chỉ hy vọng về cách Lý gia càng xa càng , cả nhà bọn họ đều độc, nhẹ thì gãy tay què chân, nặng thì mất mạng!

––––––––––

Trong năm em nhà họ Lý, trừ Lý lão ngũ thì bốn còn đều tham gia cuộc ẩu đả, đ.á.n.h cho tay mới về nhà.

Lý Thanh Lê thấy bốn trai trở về thì hớn hở chạy hỏi:

“Anh tư, Triệu Học Binh đ.á.n.h t.h.ả.m ? Có giống con ch.ó c.h.ế.t ?”

Lý lão tứ nhếch mép gian, “Còn hỏi ? Bọn chỉ đánh, còn xé rách quần áo, vứt giày của nó luôn. Trông cứ như con ch.ó c.h.ế.t rơi xuống sông !”

Nghe đáp án lòng, Lý Thanh Lê sảng khoái c.h.ế.t.

Buổi tối cô lò dò bước gần chỗ Lý Thành Dương đang rửa tay, hỏi, “Anh năm, dạo dạy dỗ Đại Nha đến ?”

Lý Thành Dương hất hất cằm về phía nhà bếp, “Em tự xem .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-137.html.]

Lý Thanh Lê bên ngoài bếp, chỉ thấy Đại Nha nức nở cầu xin:

“Mẹ ơi, con thật sự sai , con tuyệt đối lời , bảo gì con sẽ đó, đừng mặc kệ con mà.”

Thế nhưng Lý đại tẩu vẫn bất động, cũng thèm liếc lấy một cái.

Đại Nha đầu cầu cứu Tam Nha: “Tam Nha, chị cho em ăn bao nhiêu là kẹo, em giúp chị !”

 

Lý Tam Nha định mở miệng, nhưng bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo của , nó chỉ đành ngậm miệng giả điếc.

Lý Đại Nha giận hoảng, cảm giác vứt bỏ nó sợ hãi bật nức nở.

Nó cứ trong nhà bếp nhúc nhích, cố chấp đợi và em gái đáp .

Lý đại tẩu lén một cái, lòng đau như cắt, nhưng nghĩ đến việc Đại Nha dám ý đồ với em chồng, chị nhịn xuống.

Lần chồng giận đến mức đ.á.n.h c.h.ế.t Đại Nha, mấy cần đến hai vợ chồng chị mới ngăn cản , bà còn dọa, nếu vợ chồng chị dám dễ dàng bỏ qua cho Đại Nha thì đại phòng lập tức dọn riêng, một mảnh ngói cũng đừng hòng chia, chị dám mềm lòng ?

Lý Đại Nha một hồi lâu, lệ rơi đầy mặt nhưng chẳng ai thèm đoái hoài. Với một cha cưng chiều từ nhỏ đến lớn, chuyện khác gì d.a.o đ.â.m tim, nó chịu oà thành tiếng, bụm mặt chạy khỏi phòng bếp.

Lý lão đại gánh nước trở về thì đụng , thùng nước sóng sánh tràn một ít ngoài, lạnh mặt quát lớn: “Lý Đại Nha!”

Lý Đại Nha đối mặt với cha, ngọn lửa hy vọng bùng lên, “Cha, cha và tha thứ cho con ? Con thật sự sai , con…”

Lý lão đại ngắt lời, “Có con thấy mệt, huấn luyện cùng chú năm nữa nên mới đến xin tha ? Cha cho con , đây con gây chuyện cha còn chiều , nhưng con ngàn nên, vạn nên vì giúp ngoài mà hại cô ruột . Con còn nhỏ m.á.u lạnh như , lớn lên sẽ vô tình đến mức nào. Giờ cho con bài học thật đau con mới nhớ !”

Mấy ngày , bà Điêu kéo riêng Lý lão đại dặn dò đủ điều, chân tình thấm thía. Một là vốn luôn lời , hai là đó cũng nhận , nhất định cứng rắn dạy dỗ Đại Nha một trận. Bằng , đứa trẻ mãi mãi sẽ chẳng điều, vẫn cứ bướng bỉnh như thế, còn gây chuyện rắc rối gì nữa!

Sợ sẽ mềm lòng, dứt khoát đẩy con gái , gánh nước phòng bếp.

Lý Đại Bảo chẻ củi ngoài sân chứng kiến bộ chuyện , nhưng vì cha dặn nên nó cũng lên tiếng an ủi.

Cha giờ luôn ôn hoà, hiếm khi nào nghiêm khắc như , nhưng chính vì hiếm nên Lý Đại Bảo và Lý Tam Nha càng dám cãi .

Đối mặt với em gái suy sụp như cả thế giới vứt bỏ, Lý Đại Bảo cũng chỉ bất lực .

Lý Đại Nha giữa sân, bên tai là tiếng gió lạnh gào thét, cả như rơi xuống dòng sông băng lạnh lẽo, buốt thấu tim gan, hít thở thôi cũng thấy đau đớn, khó chịu.

Chính tại khoảnh khắc , thâm tâm nó đột nhiên trào dâng nỗi hối hận vô hạn.

nhà lạnh nhạt xa lánh như . Cảm giác , thật quá khủng khiếp.

Loading...