Sau khi chủ nhiệm Lệ rời , Đinh Khiết vui lườm Lý Thanh Lê một cái xoay thu dọn đồ đạc, dù động tác của cô mạnh bạo ầm ĩ cả phòng nhưng bầu khí trong ký túc xá hòa hoãn hơn nhiều.
Lý Thanh Lê chọn thời cơ mỉm ngọt ngào:
“Chào các chị, em tên là Lý Thanh Lê, các chị thể gọi em là Lê Tử. Sau chúng là đồng nghiệp là bạn cùng phòng, sẽ nhiều cơ hội tiếp xúc với . Nếu em chỗ nào , mong các chị cứ thẳng thắn góp ý, chỉ cần lý cứ, em nhất định sẽ khiêm tốn tiếp thu. Mong giúp đỡ nhiều hơn ạ!”
Trương Uyển Hoa vỗ tay đầu tiên, “Hoan nghênh đồng chí Lý Thanh Lê!”
Ngoại trừ Đinh Khiết và Uông Diễm Linh, những khác đều tỏ vẻ chào đón, thái độ thiện.
Ký túc xá nữ công nhân viên chức cũng tính là lớn, bốn cái giường tầng đặt sát hai bên tường chiếm gần hết gian, giữa phòng đặt hai cái bàn, bàn là hai băng ghế cao thấp đồng đều. Khoảng trống giữa giường và bàn chỉ đủ cho
một qua, bộ căn phòng trông vẻ khá chật chội, ngột ngạt.
Dù , ký túc xá xây từ xi măng và gạch nên so với nhà đất ở nông thôn, mỗi khi trời mưa tường liền nhão , thì hơn nhiều. Chỉ tiếc diện tích nhỏ đến đáng thương, cả căn phòng còn nhỏ hơn phòng ngủ của Lý Thanh Lê ở nhà nữa.
Kí túc xá tất nhiên là điện, dù về đêm nhưng trong phòng vẫn ánh đèn mờ nhạt.
Lý Thanh Lê nhớ khi Phó Bạch nhét cho cô một đống phong bì và tem, dặn cô nhớ thư thường xuyên, mà hôm nay nhiều chuyện mới mẻ, cô cũng chia sẻ cho .
Cái khác tạm nhắc, nhưng tác phong bênh vực của Phó Bạch thật sự khác gì Lý gia nhà cô. Nếu cô kể mấy chuyện Đinh Khiết , thế nào cũng đau lòng, thậm chí cô mắng cô cho xem.
Chỉ là khi mở giấy thư , cô đổi ý, vẫn "Chỉ báo tin vui, báo tin buồn", cô là lớn 20 tuổi , nên để yêu yên tâm mới .
Thế là cô quyết định sẽ thư cho Lưu Ngọc Hân. Suốt hơn nửa năm qua, hai vẫn luôn duy trì liên lạc qua thư từ. Lưu Ngọc Hân ngoài quan tâm học sinh, quan tâm chuyện trong ký túc xá thanh niên trí thức thì cũng để ý đến cô, giờ cô xưởng việc, cô chắc cũng sẽ thấy vui cô.
Tất nhiên, ngoài báo tin vui, cô cũng cảm ơn cô , chuyện xưởng cô giúp đỡ thì cô sẽ chẳng cơ hội .
Lý Thanh Lê quyết định, chờ nhận tiền lương, ngoài kính hiếu cha , mua ăn vặt đồ ăn vặt cho và vải thử may giày cho Phó Bạch, cô sẽ mua một phần quà tặng cô . Lời quan tâm bằng quà cầm tay, cô vốn là thực tế, thích mấy chuyện khách sáo hình thức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-144.html.]
Viết xong thư cho Lưu Ngọc Hân, Lý Thanh Lê vẫn kìm mà một lá cho Phó Bạch, vốn chỉ ấm ức một phần thôi, nhưng trong thư cô thành chín phần, còn nỗi nhớ chín phần cô chỉ biểu lộ một phần.
Bạn trai là để sưởi ấm trái tim mà, thành chồng hợp pháp vẫn thể "sưởi ấm" thêm... Ừm, chính là như đó.
Cảm ơn gửi Lưu Ngọc Hân, lo lắng gửi Phó Bạch, mấy chuyện vui vẻ thì gửi cha , cứ .
––––––––––
Sáng hôm , đến 7 giờ, trong phòng ký túc xá đều lượt thức dậy, chỉ Lý Thanh Lê vẫn quấn trong chăn, mặt ửng hồng ngủ say như heo.
Diệp Vãn Hà ở giường bên cạnh định nhắc nhở: “Lê…”
“Diệp Vãn Hà, rảnh quá chuyện gì đúng ?” Đinh Khiết từ đầu lén quan sát bên , thấy Diệp Vãn Hà gọi Lý Thanh Lê dậy liền cản .
“ nếu dậy, Lê T.ử sẽ muộn mất!” Diệp Vãn Hà thẳng.
Lúc giường bỗng động tĩnh, Lý Thanh Lê như nhộng ngọ nguậy vài cái, nhanh chóng dậy vươn vai. Thấy hai cạnh giường liền mỉm ngọt ngào: “Chào buổi sáng các chị em!”
Đinh Khiết thở phì phò huých vai Diệp Vãn Hà, sập cửa bước ngoài.
Lý Thanh Lê tiễn Đinh Khiết bằng ánh mắt dịu dàng như tiễn con nhỏ, đáy mắt loé lên ánh lạnh lẽo, may mà cô chỉ nướng thêm chút nữa, bằng đúng là cô chơi một vố .
Trong lòng cô cũng thắc mắc, dù cô nhỏ nhen nhưng cũng đến mức vì chuyện hôm qua mà ghi hận khác, thậm chí còn nghĩ qua một đêm sẽ vì mặt mũi mà hoà. Ai ngờ Đinh Khiết chịu bỏ qua, cô mới đến thì đắc tội cô ở chỗ nào? Hay vốn dĩ là cô còn nhỏ nhen hơn cả cô?
Quả nhiên rừng to chim nào cũng , uổng Lý Thanh Lê cô đây vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện là cô em chồng cực phẩm, giờ thấy một nhân vật còn cực phẩm hơn , tự nhiên thấy nhẹ lòng hẳn.
So với Đinh Khiết thì cô cũng chân thiện mỹ quá chứ!
À, vẫn kém hơn Diệp Vãn Hà nãy gọi cô dậy một chút xíu.