Đinh Khiết cực kỳ bất mãn với đề nghị của Trương Uyển Hoa, “Lý Thanh Lê đ.á.n.h hai chúng thành như mà chỉ đổi ký túc xá? Quá hời cho cô ! đồng ý! Cô xin !”
Lý Thanh Lê cũng nhường:
“Rõ ràng là Đinh Khiết và Uông Diễm Linh trêu chọc , rời khỏi ký túc xá, rời cũng là hai bọn họ mới đúng! Còn xin hả? Mặt thì bình thường mà mơ thế, hai đ.á.n.h một còn thua t.h.ả.m hại, nếu là hai thì tìm cái khe đất chui , lớn tướng mà vẫn còn nhận thua, thật là mất mặt! Xì…”
Nếu đổi là cô, hai chọi một mà còn đ.á.n.h tơi tả thì chắc chắn sẽ nhận thua, chứ còn lâu mới mách lẻo vô liêm sỉ thế .
Hai kẻ Đinh-Uông mắng tức nổ đom đóm mắt, mắt Lý Thanh Lê và Đinh Khiết chạm tóe lửa, bầu khí nồng nặc mùi t.h.u.ố.c súng.
Uông Diễm Linh vốn quen cùng Đinh Khiết bắt nạt khác, lập tức chen cãi: “Bọn chỉ tùy tiện hai câu vui đùa, là cô bụng hẹp hòi chịu nổi thì !”
Lý Thanh Lê chống nạnh ngạo nghễ:
“ bụng hẹp hòi thì ? Bụng nhỏ cũng tim gan đen kịt, chuyên gia hại khác như ai ! Với chúng thiết lắm gì, các lấy tư cách gì mà đùa với ? Cũng giỏi "đùa" quá nhỉ!”
Đinh Khiết cho Lý Thanh Lê thời gian th* d*c, vội vã ngắt lời:
“Bọn chỉ hai câu vui đùa, còn cô thì đ.á.n.h thật, cô mới là đồ độc ác, cả nhà cô đều độc ác!”
Lý Thanh Lê bật ngay, “Hai đ.á.n.h thua một thì còn trách ai, bản vô dụng còn đổ cho khác!”
Một đấu với hai cái miệng mà Lý Thanh Lê hề yếu thế, ngược còn chèn ép hai kẻ Đinh Uông ngóc đầu.
Đinh Khiết giận sôi máu, hốc mắt ươn ướt rít lên: “Mày mới vô dụng, cả nhà mày đều vô dụng!”
Lý Thanh Lê xắn tay áo hầm hè, “Không lôi cả nhà thì tiếng đúng ? Vậy để dạy các !”
Tình hình rơi hỗn loạn, nhóm Trương Uyển Hoa nhớ sức chiến đấu của Lý Thanh Lê liền xông lên khuyên can.
“Lê Tử, bình tĩnh!”
“Có chuyện gì từ từ , đừng động thủ ?”
Đinh Khiết cùng Uông Diễm Linh cũng dọa sợ xanh mặt, co giò bỏ chạy.
Chủ nhiệm Lệ ồn ào đau cả đầu, bước quát:
“Được , còn ầm ĩ nữa sẽ báo lên , đến lúc đó các yên cũng !”
Cả bọn lập tức im bặt
“Tình hình hiểu đại khái , đến cùng vẫn là Đinh Khiết và Uông Diễm Linh gây sự …”
Đinh Khiết định phản bác, chủ nhiệm Lệ lườm cho cứng họng.
“Hai họ sai, nhưng Lý Thanh Lê gặp chuyện cũng nên báo cáo với , để giải quyết chứ động thủ đ.á.n.h như , cho nên cách của em cũng . Vậy nên cả ba đều , mỗi bản kiểm điểm hai nghìn chữ, ngày nộp cho .”
Nói đến đây, giọng chủ nhiệm Lệ đột nhiên trở nên nghiêm khắc:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-148.html.]
“Đây là vi phạm đầu nên bỏ qua, nếu còn thì tất cả cuốn gói khỏi xưởng!”
Lời cảnh cáo nặng nề khiến Đinh Khiết cùng Uông Diễm Linh sợ c.h.ế.t khiếp, thời buổi tranh vỡ đầu mới nhà máy, chẳng ai từ bỏ công việc định cả.
Lý Thanh Lê ngoài mặt thì lạnh nhạt, nội tâm nhẹ bẫng.
Mấy câu nhảm của Đinh Khiết và Uông Diễm Linh cô coi như đ.á.n.h rắm, thối một lúc là hết, còn cô đ.á.n.h bọn họ thì là đ.á.n.h thật, bản kiểm điểm hai nghìn chữ cũng chẳng gì khó.
Cho nên hình phạt cô để tâm lắm, chỉ hai chị em Đinh - Uông đ.á.n.h phạt, tức đến phát điên!
Trên đường về ký túc xá, Diệp Vãn Hà và Lưu Lệ kẹp chặt lấy Lý Thanh Lê, chờ những khác xa, Diệp Vãn Hà mới giơ ngón cái lên khen ngợi:
“Em chính là đầu tiên dám với Đinh Khiết đó, đường chị chỉ nể mỗi em!”
Lý Thanh Lê vuốt nhẹ tóc mái, thản nhiên vẻ: “Cũng bình thường thôi.”
Với tính cách thể chịu thiệt của cô, từ nhỏ đến lớn đấu khẩu trăm , quá quen thuộc .
Lưu Lệ lo lắng: “Chỉ sợ Đinh Khiết dễ dàng bỏ qua , Lê Tử, cô cũng nên cẩn thận.”
Lý Thanh Lê nhạt: “Người nên cẩn thận là cô mới đúng.”
Ba về ký túc xá thì thấy Đinh Khiết , chỉ Uông Diễm Linh lén Lý Thanh Lê mấy , ánh mắt thù hằn xen lẫn khó hiểu.
Nghe Đinh Khiết chỗ dựa trong xưởng, chẳng lẽ cô tìm đó ? Thế thì đúng là xui xẻo cho ai chỗ dựa ghê, đêm ngủ cũng chẳng yên giấc.
thôi, binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, cô rảnh quan tâm những liên quan.
Vì trận ồn ào tối nay mà Lý Thanh Lê lỡ mất giờ ăn cơm, bụng đang réo ầm lên vì đói, mà giờ đến nhà ăn chắc cũng chẳng còn gì, vì thế cô liền quyết định cầm tiền và phiếu, cùng Diệp Vãn Hà ngoài mua đồ ăn.
Hai ăn qua loa cho no ký túc xá, lúc qua rừng cây thì đột nhiên thấy tiếng phụ nữ , thỉnh thoảng còn xì mũi, vẻ đau lòng.
Dưới ánh trăng mờ ảo, Lý Thanh Lê cùng Diệp Vãn Hà liếc , cách Diệp Vãn Hà mới : “Đó là Đinh Khiết ?”
Lý Thanh Lê đáp: “Là cô .”
Mới cãi khi nãy nên cô còn nhớ rõ, nhầm .
“Lúc em đ.á.n.h cô còn chẳng , giờ trốn trong rừng cây t.h.ả.m thế nhỉ? Hay là ấm ức cả ngày, giờ mới bộc phát?”
- Diệp Vãn Hà thắc mắc.
Lý Thanh Lê nhún nhún vai, “Ai ?”
Cô mắng xong là coi như xong, giờ chẳng hứng thú với chuyện của Đinh Khiết, ai thèm quan tâm vì cô chứ?
Vào đến ký túc xá, hai ăn ý nhắc đến Đinh Khiết, tắm rửa xong liền trèo lên giường, mệt mỏi cả ngày, chẳng mấy chốc mà tiến mộng .