SỐNG TRONG CUỐN TIỂU THUYẾT CHIẾN THẮNG NHÂN SINH - Chương 150

Cập nhật lúc: 2025-12-03 03:40:26
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đinh Khiết, mà miệng còn phun cứt thì đừng trách !”

 

Đinh Khiết ôm mặt khiếp sợ, tức giận đỏ mắt, “Lý Thanh Lê, mày dám đ.á.n.h tao?”

 

Lý Thanh Lê do dự, cũng hối hận, “, đ.á.n.h đấy thì ! Sau còn dám đ.á.n.h nữa!”

 

Cả đời Đinh Khiết từng gặp phụ nữ nào ngang ngược như , cô giận run , nhưng qua hai giao chiến, cô căn bản đ.á.n.h con bé nhà quê dã man nên chỉ đành nín nhịn, chờ thời cơ tới sẽ trả thù .

 

“Chẳng lẽ mày mập mờ với Kiều Hạo?” Lý Thanh Lê giật bừng tỉnh:

“À, hoá đây chị qua với Kiều Hạo, đêm đó trốn trong rừng cây thầm là vì đá ? Sau đó khác với Kiều Hạo chuyện với cho nên mới chạy tới chất vấn ?”

Đinh Khiết những lời doạ dám phản bác, hẳn là ngờ bí mật nỗ lực che giấu bấy lâu dăm ba câu của Lý Thanh Lê thanh vạch trần.

 

Ánh mắt Lý Thanh Lê tràn đầy thương hại lẫn ghê tởm, hỏi ngược : “Vậy chị chất vấn Kiều Hạo ? À hiểu , chị với nên mới đến đây bắt nạt quả hồng mềm là chứ gì?”

 

Đinh Khiết á khẩu trả lời , “Không, …”

 

Cô nghiêm mặt: “Vậy nốt cuối cùng, yêu, Trương Hạo Vương Hạo gì đó quan tâm! Chị quen như thế thì phiền chị chuyển lời giúp , bảo tránh xa !”

 

Vốn cô vài phần chán ghét tên Kiều Hạo , chẳng qua do mới chỉ chào hỏi xã giao nên cô tiện mở miệng

" yêu , tránh xa .".

 

là giờ thì khác, cô mới chỉ vài câu khiến Đinh Khiết đến gây phiền toái, còn c.h.ử.i là “hồ ly tinh”, đàng hoàng ai mà chịu nổi? Vậy thì khỏi cho Kiều Hạo mặt mũi, cút hết !

 

Nghe Lý Thanh Lê lý từ chối dứt khoát, Đinh Khiết liền tin bảy tám phần, vui sướng quên cả vết đau mặt, cô túm lấy tay cô thúc giục: “Vậy mày trực tiếp cho Kiều Hạo , với là là mày yêu .”

 

Lý Thanh Lê dùng sức rút tay về, “Con mụ điên ! Chuyện của mấy liên quan gì đến , nhúng tay ?

cảnh cáo chị, nếu còn dám đến phiền thì đừng trách khách khí!”

 

Lý Thanh Lê xong liền bê lấy chậu quần áo chạy vụt xa.

 

Đinh Khiết ngây ngốc một hồi, cuối cùng c.ắ.n môi rẽ sang một hướng khác.

 

Lý Thanh Lê về ký túc xá múa bút thành văn xong bản kiểm điểm hai nghìn chữ, bao lâu Đinh Khiết cũng trở , hai mắt sưng đỏ chằm chằm cô như ăn thịt .

 

Cô cũng giương mắt lườm ngược , “Nhìn cái gì? Chưa thấy bao giờ ?”

 

Đinh Khiết mắng sắc mặt càng khó coi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-150.html.]

 

Mọi trong phòng đều hai ưa , cũng dám khuyên Đinh Khiết nên chỉ thể nháy mắt hiệu với Lý Thanh Lê.

 

“Lê Tử, cũng muộn , chúng ngủ thôi.” “ đúng, ngủ .”

Cả ký túc xá chỉ Trương Uyển Hoa thật lòng khuyên Đinh Khiết, “Đinh Khiết, chúng sống chung một phòng, ngày nào cũng gặp mà, đừng căng thẳng như thế, thật Lê T.ử cũng lắm, hai bên nhường một bước, nhé?”

Đinh Khiết hất mặt lên trời, chỉ để một câu: “Đừng xía chuyện của !”

 

Trương Uyển Hoa đành ngượng ngùng rời . ––––––––––

Buổi tối ký túc xá tắt đèn, Đinh Khiết vẫn mở mắt chằm chằm hướng giường Lý Thanh Lê, trong đầu ngừng lặp giọng điệu ngả ngớn xen lẫn lạnh nhạt của Kiều Hạo: “ yêu , thì ? Chỉ cần cô kết hôn thì vẫn còn cơ hội, ai bảo cô xinh như thế chứ? Đinh Khiết , hai chấm dứt nhé, đừng phiền nữa, hiểu chứ?”

 

Đinh Khiết càng nghĩ càng đau lòng, kéo chăn chùm đầu, nước mắt trào ngừng, nỗi hận Lý Thanh Lê cũng càng khắc sâu.

 

Nếu Lý Thanh Lê xuất hiện thì mấy, thì Kiều Hạo sẽ chia tay ! Tất cả là tại Lý Thanh Lê!

 

––––––––––

 

Chớp mắt tới thứ sáu, đây là đầu tiên Lý Thanh Lê xa nhà, ở xưởng Dệt may gần nửa tháng, hôm nay cô quyết định khi tan sẽ trở về nhà.

 

Có hy vọng trong lòng nên cô việc đặc biệt nhanh nhẹn gọn gàng, tan là ngay lập tức chạy đến chỗ gửi đồ lấy túi,

đó nhanh chân lao khỏi phân xưởng, dáng uyển chuyển nhẹ nhàng như chim rời tổ bay về nơi xa.

 

Dừng thở hổn hển một , cô tiếp tục xách túi chạy đến bến xe buýt.

 

Xưởng Dệt may ở vị trí xa trung tâm phồn hoa của huyện, lúc huyện thành phát triển hạ tầng giao thông, đường hẹp nhiều ngã rẽ, Lý Thanh Lê mới đến một con hẻm bốn đàn ông nhảy chặn đường.

 

Cô dựa tường, bất an bốn mặt, ánh mắt láo liên: “Các ơi, nhà quê, tiền .”

 

Tên lùn đen nhất nhóm rung rung chân như lên cơn động kinh, nhếch mép hất hàm, dùng lỗ mũi Lý Thanh Lê:

 

“Mày tên Lý Thanh Lê đúng ? Hoa khôi xưởng Dệt may đúng là thật, khuôn mặt xem, chắc véo nước nhỉ!”

 

Ba tên còn xung quanh tên lùn xoa xoa cằm, hô hố cực kỳ đáng khinh.

 

Lý Thanh Lê gã đàn ông trung niên cao nhất chớp mắt, đột nhiên hỏi:

 

“Chúng gặp nào, các tên của ? Các định gì? cho các , chớ bậy, bằng các sẽ hối hận!”

Loading...