Đám cố ý chơi trò mèo vờn chuột, thấy Lý Thanh Lê vẻ khẩn trương thì càng b*nh h**n.
Tên mập nhất bắt đầu vẻ: “Cô em giờ mới sợ ? Sớm như thế thì lúc ở trong xưởng nên an phận một chút, đắc tội nên đắc tội thế, cô em xong đời …”
Để khiến Lý Thanh Lê sợ hãi, gã còn cố ý kéo âm cuối dài .
“Thằng béo, mày nhảm với nó gì? Chúng trực tiếp… hề hề hề...” Tên gầy xoa xoa tay nở nụ đê tiện.
Bốn từng bước sát gần Lý Thanh Lê.
Cô chợt mở miệng: “Là Đinh Khiết gọi mấy đến chứ gì?”
“Cái gì mà Đinh Khiết với chả Vương Khiết, bọn tao .” Bốn tên đầu những chuyện thế nên trả lời chút kẽ hở.
Mắt thấy tay bốn bọn chúng sắp chạm , Lý Thanh Lê nhắm mắt nhấc chân sút ngã ba tên gầy, đồng thời che mặt kêu lên.
“Anh cả, các mà là em bắt nạt đó!”
Còn xong, một cây gậy gỗ từ từ đột nhiên bay , chuẩn xác đập trúng gáy tên gầy. Tên gầy công kích hai hướng đau nhũn chân, lảo đảo quỳ rạp xuống mặt Lý Thanh Lê.
Ba tên cao - lùn- mập lập tức cảnh giác , ngay khi bọn chúng thì năm em Lý lão đại cũng chạy đến nơi, một động tác thừa vung tay lên gia nhập cuộc chiến.
Lý Thanh Lê dựa lưng tường cuối cùng cũng thể thở phào nhẹ nhõm. Cô đưa tay lên lau trán, thấy tên gầy vẫn còn quỳ gối mắt liền tiện chân đá mặt gã, chân còn gạt giò khiến gã ngã lăn đất, lóc kêu cha gọi .
Đối phương bốn , Lý gia năm , ba em Lý lão nhị, Lý lão tứ và Lý lão ngũ tự động chia đối thủ, còn Lý lão đại cùng Lý lão tam thì cùng tranh một “con mồi”, cũng chính là tên gầy.
Tên gầy chịu một đòn chí mạng từ Lý Thanh Lê, còn kịp hồi phục Lý lão đại cùng Lý lão tam tả hữu giáp công, tay đ.ấ.m chân đá, nhất thời chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, cả đau nhức, hận thể hôn mê cho đỡ đau khổ.
“Cầu xin các , đừng đ.á.n.h nữa! Xin tha cho em! Lần em dám nữa!” Tên gầy k** r*n.
Ba tên đồng lõa ba cực kỳ khinh thường, “Thằng gầy, mày là cái thằng khốn nạn!”
Nội tâm tên gầy cũng bi thương, chúng mày chịu nỗi đau ở chỗ thể tả , chúng mày tao thống khổ thế nào ? Thêm một đá nữa thôi là tao phế mất, phế thật đó!
Ba tên cao - lùn - mập cũng còn sức mà quan tâm, ban đầu thấy tới bọn chúng cũng sợ lắm, đ.á.n.h là chuyện bình thường như cơm bữa . Thế nhưng càng đ.á.n.h bọn chúng mới càng hiểu, gặp đối thủ đáng gờm đây.
Mấy em nhà đ.á.n.h thì thôi, nào nấy khoẻ như con trâu, còn cả cái con bé đáng ghét thỉnh thoảng đ.á.n.h lén, thật là tức c.h.ế.t .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-151.html.]
Bốn tên cao thấp mập ốm gồng chống đỡ, cuối cùng vẫn đỡ , năm em Lý lão đại đ.á.n.h bẹp đất
Lý Thanh Lê khoanh tay đám , nhổ một bãi nước bọt:
“Cỡ mà đ.á.n.h ? Khỏi cần cũng là Đinh Khiết thuê mấy tới, tưởng đây dễ bắt nạt , đây thiếu trai nhé!”
Kể từ khi cãi với Đinh Khiết, cô chỗ dựa, cả ngày cô với ánh mắt ớn lạnh thì Lý Thanh Lê sắp chuyện xảy . Vậy nên cô liền thư về nhà, dặn các trai đến đón , đợi dụ rắn khỏi hang thì đập nát kế hoạch của cô !
Quả nhiên, Đinh Khiết gấp gáp tay, còn lo lắng đủ , liền một gọi tới bốn tên côn đồ đến để dạy dỗ một cô gái nhỏ yếu bất lực, chỉ đá "ngã ba" như cô.
Thật là một kẻ tâm địa độc ác!
Tên cao nhất sang tên gầy ngầm đe doạ, miệng chối bay chối biến: “Khiết với chả khiết cái gì, bọn quen, xưởng Dệt may hoa khôi mới, bọn đến quen chắc?”
Lý lão tứ nhấc chân đá mồm gã, “Thằng ch.ó c.h.ế.t, quen em gái tao , đái một bãi soi cái bản mặt ch.ó c.h.ế.t của mày ? Mày cũng xứng?”
Lý Thanh Lê đám chỉ là con rối giật dây, cô cũng định tốn nước bọt với bọn chúng, đầu hỏi Lý Thành Dương:
“Anh năm, bốn xử lý thế nào đây? Đưa đến đồn công an ?”
Tên cao nhất xì một tiếng khinh thường.
Lý Thành Dương qua bốn , châm cho một điếu thuốc, “Đưa , cũng lâu với lão Cao gặp .”
Ban đầu bốn tên như lợn c.h.ế.t sợ nước sôi, đến đây mới bắt đầu sợ.
Têm mập nịnh nọt: “Anh ơi, ơi, chúng chuyện đàng hoàng ? Là chúng em mắt thấy Thái Sơn, đại nhân đại lượng tha cho chúng em nhé?”
Tên cao phụ hoạ: “ thế đúng thế, câu đ.á.n.h quen , nếu thì chúng em chứng kiến dáng vẻ hùng dũng vĩ đại của năm đây, đúng ?”
Lý Thanh Lê xoa xoa cánh tay, “Khiếp, kinh c.h.ế.t !”
Lý Thành Dương cũng kinh tởm nhẹ, kéo tên mập lên: “Đến đồn công an !”
Mọi tất nhiên là theo Lý Thành Dương, năm em áp giải bốn tên lưu manh đến chỗ cảnh sát.
Dọc đường , bốn tên ban đầu hoảng sợ, dần dần tự ru ngủ bản , bọn chúng cũng là cáo già, quen trò quanh co chối cãi , chắc cũng sẽ thoát thôi.