SỐNG TRONG CUỐN TIỂU THUYẾT CHIẾN THẮNG NHÂN SINH - Chương 154
Cập nhật lúc: 2025-12-03 03:41:23
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bà Điêu tủm tỉm xuống ghế, giọng bình thản: “Các con quen cũng lâu mà, đằng nào cũng chia tay, đau dài bằng đau ngắn, đúng ?”
Lý Thanh Lê thả quần áo chậu, nghiêm chỉnh:
“Mẹ, nếu nhắc tới việc thì con cũng cũng dối nữa, thật con với Phó Bạch ngay từ đầu yêu đương nghiêm túc, nhưng con sợ cha đồng ý, cho nên con mới bịa chuyện yêu lâu dài…”
Bà Điêu vẫn bình thản: “Rồi nữa?”
Lý Thanh Lê nuốt một ngụm nước bọt, “Giờ cha Phó Bạch thả, tương lai sẽ ảnh hưởng nữa, hôm trường trung học công xã còn mời về việc đó , việc nuôi gia đình chắc chắn thành vấn đề.”
Bà liếc mắt hừ lạnh một tiếng: “Nuôi gia đình thì liên quan gì đến con? Cha , chứng tỏ ngày về thành cũng còn xa, con còn vui cho nữa, cái con bé ngốc !”
Lý Thanh Lê rũ mắt suy nghĩ, lúc ngẩng lên đôi mắt vẫn sáng trong, cô bình tĩnh trả lời:
“Mẹ, con giải thích cho thế nào, nhưng con tin giống Vương Húc Đông. Hôm qua còn đăng ký kết hôn, chỉ là con sẵn sàng nên từ chối. Chúng con bàn , khi Phó Bạch về thăm cha thì sẽ đến nhà mắt, thế đủ chứng minh nghiêm túc với con đúng ?”
Bà Điêu mặc kệ, “Vậy chờ lấy thành ý . Con gái của Điêu Nghi Tú ai cũng cưới .”
Nói xong bà liền dậy việc khác.
Lý Thanh Lê bóng lưng , trong lòng khỏi cảm thấy bồn chồn.
Bình thường cô hoặc là c.h.ử.i ầm lên hoặc là sầm mặt, thế mà bà phá lệ tỏ thái độ gì, cô cũng .
––––––––––
Hiện tại là mùa xuân, ngoài ruộng nhiều việc mà trong nhà hai chị dâu mang bầu gì, cả buổi sáng Lý Thanh Lê bận tối mắt tối mũi, đến trưa nấu cơm xong cũng mệt hết .
Lý Thành Dương là đầu tiên tan về nhà, tiến phòng bếp múc nước rửa tay, thấy em gái nghỉ trong bếp liền xuống mặt cô thông báo:
“Tiểu Lục, năm báo cho em một tin vui nhé!” Lý Thành Dương tùy ý lắc lắc hai tay, mặt giấu nổi vẻ vui mừng.
Lý Thanh Lê liếc một cái, thấy hôm nay ăn mặc chăm chút liền buột miệng: “Tin vui gì, với chị Đường Nhã đăng ký kết hôn ?”
Lý Thành Dương như ai bóp cổ, “Sao em ?”
Lý Thanh Lê bĩu môi, “Nhìn cái mặt hớn hở của kìa, chậc chậc, chỉ còn thiếu nước lên trán sáu chữ, ' là chồng của Đường Nhã' thôi đấy!”
Lý Thành Dương liền búng trán cô, “Không lớn nhỏ, dám chuyện với thế hả?”
Lý Thanh Lê ôm trán mà tức ách, cùng là búng trán, Phó Bạch thì nhẹ như lông vũ, còn ANH TRAI RUỘT chắc chỉ hận thể búng lủng trán cô!
Cô nghiến răng nghiến lợi gào lên:
“Cái đồ đáng ghét!”
Nói xong liền giơ chân đá, nhưng em 20 năm, Lý Thành Dương sớm bắt bài cô, xoay một cái là thể tránh công kích.
Anh nhanh chóng dậy, vỗ vỗ tay, “Thôi, giờ báo tin cho cái , còn chuẩn tiền tổ chức đám cưới nữa chứ, thể để Tiểu Nhã ấm ức .”
Mắt Lý Thanh Lê đột nhiên sáng lên:
“Anh dám lén đăng ký kết hôn ? Anh năm yêu quý, xong đời !”
Người đàn ông đang đắn chìm trong niềm hạnh phúc căn bản để ý tới thâm ý trong lời của Lý Thanh Lê, thản nhiên đáp:
“Còn lâu nhé, mà lấy vợ, mà vui kịp!”
Nói xong hưng phấn chạy , chỉ còn Lý Thanh Lê trong bếp thầm vui sướng khi gặp họa.
Anh năm xa nhà nhiều năm, từ khi xuất ngũ về nhà cũng từng nổi giận, chắc là quên tính tình bá đạo của nhỉ?
Quả nhiên, mấy phút , từ trong nhà chính truyền tiếng rít gào rung trời của bà Điêu.
“Cái gì? Hai đứa đăng ký kết hôn ?”
“Sao mày đợi đẻ con mới báo cho luôn ?”
Lý Thanh Lê tung tăng chạy đến hiên nhà hóng chuyện.
“Thì ngày nào cũng giục con lấy vợ còn gì, với cũng đồng ý chuyện của chúng con mà, đăng ký kết hôn sớm một tí cũng !” Lý Thành Dương cợt nhả lấy lý do.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-154.html.]
“Chuyện sớm muộn cũng thể lén cha như thế! Lý Thành Dương, mày xem cha là gì? Nhập ngũ là , xuất ngũ liền xuất ngũ, giờ đăng ký kết hôn cũng chẳng thèm thương lượng với nhà, trong mắt mày cha đúng ?”
“Trong mắt con đương nhiên là cha , chẳng qua ngay từ ngày đầu hẹn hò với Tiểu Nhã, con coi cô là vợ tương lai của con, cho nên mặc kệ là hôm nay là ngày mai đăng ký, với con mà đều giống . Con cũng lý do chứ bộ.”
“Lý do gì? ? Hôm nay mà mày lý do chính đáng thì cũng cần cái thằng con trai bất hiếu nữa!”
“Tại cha của Tiểu Nhã , ông cứ bắt cô lấy khác, mấy hôm còn thư doạ, nếu đồng ý thì ông sẽ đến bắt về. Tiểu Nhã về căn nhà , con cũng chia xa, nên chúng con quyết định đăng ký kết hôn tổ chức đám cưới . Đến nước ông cũng thể bắt chúng con ly hôn, đúng ?”
Bà Điêu chợt nhớ tới chuyện con gái gia thế Đường Nhã bình thường, con trai bà theo đuổi con gái nhà cũng một đường thông thuận.
Mà xưa câu hổ dữ ăn thịt con, cha con thù qua đêm, cha Đường Nhã hẳn là một lúc nào đó sẽ tha thứ cho con bé, thế thì đến lúc đó con rể ông chính là con trai bà ?
Nghĩ đến đây trong lòng bà Điêu mới thấy dễ chịu hơn một chút, nhưng bà cũng bỏ qua dễ dàng như , vỗ đùi ăn vạ:
“Thế con lén đăng ký kết hôn thì ?”
“Ông trời ơi, đời tạo nghiệt gì để nông nỗi thế ? Cực khổ nuôi sáu đứa con, con gái út yêu lừa , giờ
con trai kết hôn cũng báo cho , còn sống gì nữa? Cứ để đào một cái hố tự chôn cho ! C.h.ế.t quách cho xong!”
Lý Thành Dương như mắt lưng phắt , vặn bắt gặp cái đầu đang thập thò của Lý Thanh Lê. Mặt tức khắc sầm xuống, hung hăng phi một ánh mắt c.h.ế.t chóc.
Lý Thanh Lê cũng , lườm mấp máy môi, khoa tay múa chân: “Đáng, đời!”
Lý Thành Dương coi như nhận , giận một phần là do chuyện của , còn là công lao của con nhóc Lý Tiểu Lục .
Bảo cứ nhất định chịu bỏ qua, bản em gái liên luỵ, nên tức ?
Bà Điêu than cả tiếng đồng hồ, qua bữa cơm trưa mà vẫn thấy ý định dừng . Còn Lý Thành Dương thì như những ngày thơ bé túm lấy mắng xối xả.
Buổi chiều Lý Thành Dương mượn chiếc xe Đại Giang 28 của công xã đưa Lý Thanh Lê xưởng Dệt may. Dọc đường , thỉnh thoảng đầu chằm chằm khiến Lý Thanh Lê sởn tóc gáy.
“Anh đừng em kiểu đó nữa, kinh c.h.ế.t .”
Lý Thành Dương lạnh lùng nhếch mép, “Yêu đương ? Ai mà xui xẻo thế?”
Lý Thanh Lê nghiến răng hừ lạnh:
“Người yêu em cũng là thanh niên trí thức đấy nhé. Thầy giáo Phó Bạch của đội sản xuất, , giờ gọi là thầy giáo của trường trung học công xã x**n th** chứ, ý kiến ?”
Lý Thành Dương bận đạp xe cũng quên móc mỉa: “Cây cải trắng tươi ngon mọng nước heo gặm mất , xì…”
“Chứ chị Tiểu Nhã mọng nước nhiều tiền cũng gặm đấy thôi?”
Nói xong, hai em heo chỉ trầm mặc.
Hai em ghét như ch.ó với mèo, khi đưa Lý Thanh Lê đến ký túc xá, Lý Thành Dương liền ngẩng cao quý, xe rời , còn Lý Thanh Lê cũng ngạo nghễ thẳng lên lầu.
Trong ký túc xá chỉ Lý Thanh Lê nhà xa nhất, đến buổi tối các thành viên khác cũng lục tục trở về, chỉ trừ Đinh Khiết.
Cùng lúc đó, văn phòng xưởng trưởng đưa thông báo:
Tối thứ sáu, Đinh Khiết của phân xưởng 7 cảnh sát bắt, nguyên nhân là do cô thuê bốn tên côn đồ, ý định tổn thương đồng chí Lý Thanh Lê, năm trai của đồng chí Lý Thanh Lê bắt tại trận. Nhân chứng, vật chứng đều đủ, Đinh Khiết chối cũng , hiện tại cô đang nhốt ở đồn cảnh sát cùng bốn tên côn đồ !
Xưởng Dệt may đương nhiên sẽ chấp nhận công nhân vết nhơ như , cũng vì thế, Đinh Khiết chính thức đuổi việc.
Bảy trong phòng ký túc xá, ngoại trừ Lý Thanh Lê, ai nấy đều sốc ngay . Không ai ngờ Đinh Khiết dám manh động như , bình thường họ đúng là tranh chấp, nhưng ai thuê côn đồ trả thù bao giờ?
Nếu các trai của Lê T.ử kịp xuất hiện thì chẳng cô sẽ gặp tai hoạ gì. Thanh danh của phụ nữ quan trọng, tổn hại thì dù nhảy xuống Hoàng Hà cũng chẳng rửa mất!
Đinh Khiết kết cục , Lý Thanh Lê chỉ thể tặng cô hai chữ: Xứng đáng!
Đinh Khiết thật đúng là kiêu ngạo đầu óc, vì một tên đàn ông rác rưởi mà tiếc tay hãm hại cô!
Buồn là từ đầu tới cuối cô chỉ là một qua đường, Đinh Khiết Kiều Hạo vứt bỏ chuyển hết oán hận lên cô.
Cũng may là cô chuẩn , Đinh Khiết ngu dại nên kết cục coi như tự cô chuốc lấy .
Chắc hẳn qua sự việc thì lâu la Uông Diễm Linh sẽ dám hành động thiếu suy nghĩ nữa, ký túc xá yên bình một thời gian .
Tâm trạng vui vẻ của Lý Thanh Lê kéo dài đến tận trưa hôm , cho đến khi gã Kiều Hạo hổ thừa dịp gặp ở nhà ăn mà phiền cô.