SỐNG TRONG CUỐN TIỂU THUYẾT CHIẾN THẮNG NHÂN SINH - Chương 155

Cập nhật lúc: 2025-12-03 03:42:31
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong nhà ăn đến , Kiều Hạo bưng hộp cơm tiến gần, vẻ mặt áy náy:

 

“Đồng chí Lý Thanh Lê, chuyện Đinh Khiết cả , ngờ cô ác độc như , may mà cô gì, bằng sẽ ray rứt cả đời mất.”

 

Diệp Vãn Hà cùng Lưu Lệ ngơ ngác, hiểu Đinh Khiết và Kiều Hạo quan hệ gì.

 

Lý Thanh Lê lạnh, hờ hững giải thích: “Đinh Khiết đang hẹn hò với đó mà…”

 

Kiều Hạo vội phân bua: “ với Đinh Khiết chia tay từ , tính cách chúng hợp.”

 

Hắn hẹn hò với Đinh Khiết cũng chỉ vì cô xinh , chứ cha từ đến nay luôn chướng mắt Đinh Khiết gia cảnh bình dân, tuyệt đối cho phép lấy loại phụ nữ như .

 

Cũng chính vì thế nên luôn giấu giếm, cho Đinh Khiết công khai quan hệ hai , ai mà chia tay vẫn ầm lên chứ.

Đến nay cả xưởng đều chuyện của Đinh Khiết, hại cha mắng một trận. Cũng may là từng nhiều bạn gái, cha cũng tỏ thái độ, chỉ cần cưới mấy cô gái , gây náo loạn quá lớn thì họ sẽ mở nhắm một mắt mở một mắt cho qua, cho nên mới dám phóng túng đến thế.

 

Nghe chuyện , Diệp Vãn Hà và Lưu Lệ há hốc mồm, giờ họ từng Đinh Khiết qua với Kiều Hạo.

 

Kiều Hạo thấy Lý Thanh Lê cao ngạo chỉ càng cảm thấy ngứa ngáy trong lòng, thấy thấy cô theo đoàn xếp hàng tiến lên hai bước, nữa theo, mỉm toe toét:

 

“Đồng chí Lý Thanh Lê, đến cùng vẫn là do xử lý mới khiến cô liên lụy, trong lòng thật sự băn khoăn, hôm nay cứ để mời cơm nhé, coi như xin .”

 

Lý Thanh Lê cửa sổ lấy cơm ngay mắt, một suy nghĩ chợt loé lên, lạnh lùng hỏi:

 

“Muốn nhận ? Được thôi, ký túc xá chúng ba ở đây, chỉ mời một thì kỳ quá, mời cả ba , thì sẽ tha thứ cho .”

 

Diệp Vãn Hà lắc lắc đầu từ chối, “Người nợ em chứ nợ gì chị , bọn chị ăn chực ?”

 

Lưu Lệ cũng hết sức cự tuyệt.

 

Kiều Hạo như thánh chỉ, mặc kệ hai , cầm hộp cơm của ba cô gái nhanh chóng chen giữa đám đang xếp hàng.

Diệp Vãn Hà cùng Lưu Lệ gì.

 

Lý Thanh Lê ôm bả vai họ, thì thầm: “Hai chị gái của em, em thật sự nuốt trôi cục tức , tìm một cơ hội xả giận, hai chị nể mặt em nhé?”

 

Hai từ ngạc nhiên chuyển sang lo lắng, “Lê Tử, em dạy dỗ Kiều Hạo ? Không sợ trả thù ? Hắn chính là cháu trai phó xưởng trưởng, con trai kế toán xưởng đó!”

 

Lý Thanh Lê xua xua tay, “Các chị yên tâm, lòng em hiểu rõ.”

 

Không trút giận thì đêm nay cô chẳng ngủ , huống chi tên Kiều Hạo còn tự động lẽo đẽo tìm tới, cô tay thì đúng là thiên lý nan dung!

 

Kiều Hạo quả nhiên cách, một lát cùng đám đàn em lấy về bốn hộp cơm. Lý Thanh Lê mở hộp cơm , ngoài cơm trắng, các món còn đều là thịt: thịt kho tàu, thịt viên,... ba hộp cơm tính tốn cũng ít tiền.

 

Hắn sang sảng, “Đồng chí Lý Thanh Lê còn ngẩn thế? Hay là đồ ăn hợp khẩu vị, để gọi một phần khác cho cô nhé?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-155.html.]

 

Lý Thanh Lê giả lả, “Sao thế, chỉ là để đồng chí Kiều Hạo tiêu pha tốn kém, thấy ngại quá.”

 

Trong lòng cô hừ lạnh, rõ ràng Diệp Vãn Hà và Lưu Lệ cũng mặt mà coi họ như khí, từ đầu đến cuối chỉ

chòng chọc cô, tên quỷ háo sắc đội lốt !

 

Từ khi Lý Thanh Lê xưởng, thường xuyên thanh niên trẻ tuổi tiến đến bắt chuyện quen, nhưng phần lớn là mang tâm tư bẩn thỉu, điển hình như tên Kiều Hạo mặt đây.

 

Đám rác rưởi so với sợi tóc của thầy Phó cũng chẳng bằng chứ!

 

Kiều rác rưởi thấy thái độ của Lý Thanh Lê dịu xuống càng nước lấn tới, vẻ tự nhiên xuống cạnh cô. Đã khi ăn còn ngừng dùng ánh mắt dính nhớp kinh tởm cô chằm chằm, khiến da gà cô rụng đầy đất.

 

Lý Thanh Lê cầm chặt đũa lạnh, bất ngờ dậy kéo ghế sát bàn, đó hung hăng xuống.

 

“Áuuuu!!!” Kiều Hạo bên cạnh đột nhiên hét thảm.

 

Lý Thanh Lê tỏ vẻ vô tội, nửa dậy xoay sang, hỏi: “Có chuyện gì thế?”

 

Chưa hết câu cô xuống, Kiều Hạo thứ hai thương, kêu còn t.h.ả.m hơn đầu tiên.

 

xuống cái chân đè chân ghế, che miệng nức nở, “Đồng chí Kiều Hạo, , chứ? cố ý, nào …”

 

Ban đầu Kiều Hạo cũng nghĩ là Lý Thanh Lê đang cố tình, nhưng thấy dáng vẻ ngây thơ vô tội thì do dự. Hắn rút chân về, cố

nén đau để mặt trông quá mức vặn vẹo khó coi.

 

“Không , trách cô.” Hắn nghiến răng chịu đựng, nỡ nổi giận với , chỉ thể c.h.ử.i thầm trong lòng.

 

Ngoài mặt Lý Thanh Lê tỏ lo lắng, trong lòng ai sướng như điên.

 

Tên khốn rác rưởi, tưởng chỗ dựa là ngon lắm ? Dám ở mặt chị đây bộ tịch, giờ thế nào là khổ mà thể ?!

 

Quả nhiên hai ngày tiếp theo Kiều Hạo còn xuất hiện nữa.

 

Hôm đó tan , Lý Thanh Lê nhận một bức thư của Phó Bạch, cô kìm mà mở ngay đường.

 

Trong thư , về quê thăm cha từ hôm thứ ba, chủ nhật sẽ , còn dặn cô đừng chơi , chủ nhật tuần nữa nhất định cho mắt gia đình, cuối thư ký tên: "Mỗi ngày đều nhớ em 3000 - Phó Bạch.

 

Lý Thanh Lê từng câu từng chữ, khóe miệng bất giác cong lên, cầm thư tung tăng chạy theo Diệp Vãn Hà và Lưu Lệ, trong lòng thầm nghĩ:

 

Còn mỗi ngày nhớ em 3000 nữa chứ, chẳng lẽ lúc dạy học cũng nhớ em ? Giáo viên gì mà đủ tiêu chuẩn gì cả!

Sau khi quen với nhịp sinh hoạt trong xưởng Dệt may, là một thanh niên chồng con, Lý Thanh Lê cảm thấy sống như hiện tại khá thoải mái. Ban ngày , cơm nhà ăn, từ nước sôi, nhà tắm, phòng đến phòng y tế đều đủ cả.

Có thời gian rảnh thì phố dạo, bỏ qua chuyện tháng đầu tiên lương thì thứ đều .

 

Loading...