SỐNG TRONG CUỐN TIỂU THUYẾT CHIẾN THẮNG NHÂN SINH - Chương 169

Cập nhật lúc: 2025-12-05 09:36:09
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy cô tiếp xúc với Phó Bạch nhiều, nhưng chỉ mấy ngắn ngủi cũng đủ cảm nhận tình cảm tha thiết keo sơn giữa hai . Điều đó khiến cô hiểu , tình cảm sâu đậm chẳng liên quan đến thời gian quen lâu ngắn.

Thấy các chị em sắp tranh luận to tiếng, Lý Thanh Lê ho nhẹ một tiếng, cắt lời:

 

"Em còn hết mà. Cha thầy Phó dành dụm nhiều nên hỗ trợ một khoản. Các chị cứ yên tâm, đến hôm cưới chắc chắn thiếu phần của các chị !"

 

Nghe , Diệp Vãn Hà và Cao Đông Mai liếc , đồng loạt thốt lên:

 

" là cha nhà mà!"

 

Dịch sang nghĩa bóng: "Có tiền thật là !" Thanh Lê chỉ , gì thêm.

Thật , chẳng bao lâu khi Phó Bạch ngỏ ý với cha chuyện kết hôn, cha gửi ngay 1500 đồng đến. Đây vốn là tiền bồi thường mà nhà nước trả cho vợ chồng họ vì nhiều năm lương và trợ cấp lĩnh. Ngần tiền, đừng cưới một , cưới hai cũng còn thừa. lúc Phó Bạch nhận mà gửi trả .

 

Không lâu , cha gửi tiền đến cùng một bức thư. Trong thư họ : Số tiền cả năm em đều chia, chỉ là phần của Phó Bạch nhiều hơn một chút, vì hồi còn ở nông trường khó khăn, phần lớn khoản trợ cấp thanh niên trí thức của con đều gửi về phụ giúp gia đình. Khoản là con xứng đáng nhận.

 

Sau đó Phó Bạch mới kể với Thanh Lê. Hai bàn bạc khá lâu, cuối cùng quyết định nhận, bởi nếu từ chối thì cha ngược

sẽ cảm thấy áy náy. Hơn nữa, nếu Phó Bạch thành đạt thì vẫn còn nhiều cơ hội báo hiếu, tiền bạc chỉ là thứ yếu, sớm muộn gì vợ chồng cũng gánh vác, tránh cũng chẳng thoát.

 

Có khoản tiền , việc hôn sự đương nhiên đấy.

 

cũng , khi nhận lời cầu hôn của Phó Bạch, Lý Thanh Lê cũng từng nghĩ đến mấy thứ sính lễ cao sang. Với cô, tất cả mấy thứ còn chẳng đáng giá bằng một ngón tay của , trong lòng cô, mới là duy nhất và quan trọng nhất.

 

Người ôm báu vật trong tay thì tất nhiên là giữ lấy, chiếm trọn.

 

Hơn nữa, cô mơ hồ nhớ tương lai hơn 20 năm tới sẽ , cô tin Phó Bạch, cũng tin chính , rằng cả hai nhất định sẽ tạo dựng một tương lai sáng lạn.

 

Huống hồ, dù cô hề vì gia thế mà đến, nhưng trong truyện vốn tiết lộ, nhà họ Phó chắc chắn tầm thường. Bằng , thể dễ dàng khiến như Vương Húc Đông - kẻ liều mạng khởi nghiệp rơi bước đường tuyệt vọng?

 

Đã , cô còn lo lắng gì nữa?

 

Có điều, Phó Bạch nghĩ khác. Anh là nhận khoản 1500 đồng mới cầu hôn, Lý Thanh Lê đoán vẫn kiêng dè , ai bảo bà vốn nổi danh "dữ dằn" chứ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-169.html.]

Thời gian cứ thế trôi qua trong tâm trạng thấp thỏm háo hức. Trong suốt một tháng , Phó Bạch bận tối mắt tối mũi, nào

là chạy cửa hàng bách hóa huyện để mua xe đạp, đồng hồ, máy khâu cùng radio, nào là mua gỗ về đặt đồ gỗ, sắm quần áo cưới, xoong nồi bát đũa... đủ loại việc.

 

Con Phó Bạch việc vốn trình tự rõ ràng, hẳn một danh sách, sắm từng món theo thứ tự, bỏ sót cái gì.

 

Ban đầu, bà Điêu vẫn bất mãn, con gái bà thế, giỏi thế mà lấy một giáo viên công xã, ngay cả nhà riêng cũng , còn thua cả công nhân nhà máy dệt.

 

khi Phó Bạch sửa sang ký túc, mua đủ cả tam chuyển nhất vang và đồ đạc mới, bà dẫn năm con trai và con dâu đến xem qua một vòng, mới yên tâm hẳn.

 

Bà Điêu hài lòng thì mấy cha con ông Lý càng hài lòng hơn. Các chị dâu thậm chí còn chút ghen tỵ, nhớ hồi họ cưới, nào tam chuyển nhất vang gì, bộ chăn đệm mới cùng ít đồ gỗ lắm .

 

Thôi thì so , nhưng mà chồng em út chỉ ngoại hình, cao ráo tuấn tú, năng lực cũng mạnh, chắc chắn chẳng dừng ở vị trí giáo viên công xã . Đối tượng ưu tú thế, ai mà lấy chứ?

 

So tính , đúng là em gái cưới quá !

 

Phó Bạch cũng chẳng để Thanh Lê lo lắng, một tay lo liệu hết thảy. Hai chọn ngày lành đến cục dân chính đăng ký, lấy giấy chứng nhận xong thì chuẩn tiệc cưới luôn.

Hôm tiệc, cha cùng chị em Phó Bạch đều đến. Cha Phó - Phó Viễn Hoa, Phó - Tống Vân Lệ, cùng cả Phó Minh, chị cả Phó Trinh, hai Phó Anh, trừ cô em út Phó Khiết, những khác đều dẫn theo gia đình đến đủ mặt.

 

Có lẽ vì từng trải qua nhiều sóng gió, nên từ cha đến chị em Phó Bạch, ai nấy đều cư xử ôn hòa, lễ độ, dễ gần, nhưng cũng toát vài phần xa cách. Lý Thanh Lê tạm thời tiếp xúc nhiều với họ, nên cũng chẳng buồn nghĩ nhiều.

 

Tiệc cưới hôm khỏi náo nhiệt cỡ nào. Đội sản xuất 2 vốn hơn nửa đều họ Lý, bên ngoại cũng đông em, con cháu đề huề, cộng thêm nhà họ Phó, mấy bạn thanh niên trí thức, gộp hơn chục bàn mà vẫn chật ních.

 

Đông đương nhiên ồn ào rộn rã. Các trai, họ nhà họ Lý nhao nhao chuốc rượu cha và em Phó Bạch, khiến bên nhà trai cảm nhận rõ ràng thế nào là "tiếp đãi nồng hậu", nụ xã giao dần hóa thật trong men rượu liên tiếp.

 

Cao trào của bữa tiệc là trò tân lang tân nương cùng ăn táo. Quả táo treo cao, chú rể và cô dâu đối diện, cùng cắn. Người cầm dây thì cố tình trêu ghẹo, nếu sơ sẩy để tân lang tân nương chạm môi, cả hội sẽ ồ lên.

 

Vừa khéo hôm đó, giữ dây táo là Lý lão tam khôn lanh mà cũng tinh quái. Quả nhiên, Lý Thanh Lê và Phó Bạch tránh kịp, thế là giữa đám đông ồn ào, môi chạm môi.

 

Khung cảnh lập tức bùng nổ, tiếng , tiếng trêu ghẹo vang lên dứt.

Vốn dĩ Thanh Lê tự nhận mặt dày, nhưng ngày cưới vẫn đỏ bừng bừng, mà chú rể Phó Bạch cũng ngại ngùng kém, càng thêm hợp với khí hân hoan tưng bừng của ngày cưới.

Loading...