SỐNG TRONG CUỐN TIỂU THUYẾT CHIẾN THẮNG NHÂN SINH - Chương 173

Cập nhật lúc: 2025-12-05 09:38:02
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà Điêu tóm lấy Lý Thanh Lê mắng một hồi, tính hồi xưa cô học ngủ gật, cô còn chẳng kiên nhẫn khuyên nhủ thế . Chỉ lúc , cô mới thể thấu hiểu nỗi khổ mà năm trai từng chịu đựng khi dạy dỗ.

 

Thoắt cái qua một tiếng đồng hồ, bà Điêu mắng khô cả cổ, còn Lý Thanh Lê thì mắng đến mặt mày tái mét. Cuối cùng bà mới “ban ân” thả cô .

 

Lý Thanh Lê giống như chú thỏ may mắn thoát vuốt sói, chạy vụt ngoài.

 

Về tới phòng, Phó Bạch vẫn ngủ mà đang tựa đầu giường sách. Cô cởi áo ngoài, lao thẳng chăn, ôm chặt lấy cái lò sưởi ấm áp của , nhất quyết buông.

 

Phó Bạch vòng tay ôm vai cô, để cô tựa lên vai , hàng mi dài rũ xuống, giọng trong trẻo dễ vang lên: “Vất vả cho em .”

 

Lý Thanh Lê bĩu môi, “Trước khi đến, chắc cũng đoán sẽ giục chuyện sinh con chứ gì?”

“Có đoán một chút. ngờ hồi cấp ba của em … phong phú đa dạng thế.” Phó Bạch nhớ mấy lời tả của năm ông vợ mà thể nhịn .

 

cũng mất hết thể diện , Lý Thanh Lê dứt khoát mặc kệ, cô ngửa đầu, nhéo một cái cằm , hì hì:

 

“Nếu hồi đó em thầy giáo là , em tuyệt đối ngủ gật trong lớp.”

 

Phó Bạch khẽ “Nếu thật sự là thầy của em, e rằng những năm cấp ba của em cũng chẳng còn ‘tự do vui vẻ’ thế .”

 

Kết hôn bao lâu nay, Lý Thanh Lê nắm cách đối phó với “thầy Phó” , chỉ cần cô đủ mặt dày, thì thầy Phó sẽ chẳng cô. Thế nên cô càng rạng rỡ, giọng thì vô tội lạ thường:

 

“Sao thể chứ? Thầy trai thế , ba năm vẫn thấy đủ, vui nhỉ?”

 

Phó Bạch đưa tay che trán, mặt đầy bất lực. ––––––––––

Tin tức khôi phục kỳ thi đại học đưa lập tức khơi dậy làn sóng ôn thi quốc. Thời gian gấp gáp, trong xưởng Dệt may nơi Lý Thanh Lê , ít công nhân xin nghỉ để tập trung ôn thi. Cô thì khác, vì chuẩn lâu hơn họ, vốn nền tảng nên sốt ruột, nghĩ bụng cứ thêm một thời gian nữa xin nghỉ cũng .

Tuần ca đêm, sáng thứ bảy hơn 8 giờ mới đạp xe về tới nhà. Lúc cháo nấu xong, Phó Bạch còn mua thêm hai bát sữa đậu nành và bánh gạo chiên.

 

Lý Thanh Lê một sạch hai bát cháo, một bát sữa đậu nành, hai cái bánh gạo và một quả trứng. Ăn xong, cô trò chuyện đùa giỡn với Phó Bạch một lúc để tiêu cơm, đó mới ngáp ngắn ngáp dài về phòng ngủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-173.html.]

 

Đến khi cô tỉnh dậy, ánh nắng vàng ấm áp xuyên qua rèm cửa chiếu phòng thì ngay là trưa. Trong nhà yên ắng, nên tiếng chuyện khe khẽ từ phòng bên càng rõ ràng.

 

Đẩy cửa , cô ngạc nhiên thấy phòng khách nhỏ bé đầy , Nhị Nha, Nhị Bảo, Tam Nha, cả Đường Nhã nữa. Ai nấy đều ôm sách, hoặc ghế dài, hoặc ghế con, hoặc dựa tường — tất cả đều đang say sưa sách.

 

Phó Bạch thì nhàn nhã bên bàn, tay cầm bút đỏ, chấm chấm vẽ vẽ như đang sửa bài tập.

 

Lý Thanh Lê chợt để ý, bộ Tự học tổng hợp Toán - Lý - Hóa bàn thấy , cả bộ hơn chục cuốn lận, mất một cái là thấy ngay.

 

Cô liếc sang tay bọn nhỏ, thấy sách mấy đứa nó cũng bộ , dụi dụi mắt, hỏi:

 

“Phó Bạch, bộ Tự học tổng hợp Toán - Lý - Hóa bàn ? Đưa cho đám Nhị Nha và chị dâu xem thì đó.”

Ánh mắt Đường Nhã và bọn nhỏ đồng loạt hướng về Phó Bạch. Anh đặt bút xuống, chậm rãi đáp:

“Tối qua giờ dạy, chị họ Thư Đào bên nhà bác tư cùng chồng qua nhà hỏi chuyện thi đại học năm nay. Bộ Toán Lý Hóa đó họ mượn về mấy hôm, đợi trả đưa Nhị Nha xem cũng muộn.”

 

Ba đứa nhỏ Nhị Bảo, Tam Nha, Nhị Nha lập tức há hốc mồm như thể nhét cả quả trứng, hết dượng út sang cô út, ánh mắt dâng đầy thương cảm.

 

Cho kẻ thù truyền kiếp của cô út mượn sách á? Chuyến dượng út tiêu đời !

 

Trong đầu ba đứa nhỏ hiện cảnh tượng cô út vớ ngay vũ khí lợi hại nhất — cái chày gỗ, đó bước tới nắm lấy tay dượng út, vung chày như gió, chút nể tình mà quật xuống…

 

Nửa tiếng , dượng út sẽ thê t.h.ả.m đất, ôm cái đầu đầy cục u, mắt rưng rưng ngước trần nhà ở góc 45°, nước mắt tuôn thành sông.

 

Hiện tại trong mắt ba đứa nó, dượng út Phó Bạch thành “phế nhân” mất .

 

Kịch bản sẵn, chúng nó nào dám trái ý cô út đây? Cả ba cùng thu dọn sách vở, nhường “chiến trường”, rút góc chuẩn … hóng chuyện, , thầm cầu nguyện cho dượng chuyến rai qua nạn khỏi.

Tam Nha còn lén nháy mắt với Lý Thanh Lê như ám hiệu: Cô út cứ đ.á.n.h , đừng ngại, còn bọn cháu chống lưng mà!

 

Loading...