SỐNG TRONG CUỐN TIỂU THUYẾT CHIẾN THẮNG NHÂN SINH - Chương 178

Cập nhật lúc: 2025-12-05 09:39:24
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Thanh Lê chẳng một câu, đầu bỏ .

 

Vương Húc Đông vội chặn cô , "Thấy chẳng lẽ em ?"

 

Lý Thanh Lê trợn trắng mắt, " với quen thì gì? Chó ngoan cản đường, tránh !"

 

Hắn nhúc nhích, vẻ mặt càng âm u tối tăm, giọng khàn khàn:

 

"Em , nhưng ! Em mấy năm nay sống thế nào ? Em chịu bao nhiêu khổ ?"

 

Lý Thanh Lê mất kiên nhẫn chờ xong, bực bội đưa tay đẩy mạnh một cái. Đẩy cô liền giẫm mạnh lên chân gã đàn ông, nhân lúc đau điếng mà thẳng.

 

Chỉ là kịp xa, Vương Húc Đông đuổi đến, tóm chặt cánh tay cô khó hiểu:

 

"Mấy năm qua luôn mong em đến thăm, nhưng em lạnh nhạt đến thế, thậm chí còn lấy Phó Bạch!"

 

Cô dừng bước, giật mạnh tay về, ánh mắt như d.a.o lột da .

 

Hắn nghiến răng kể khổ: "Em với Tự Cường bắt ? Tất cả là do Phó Bạch giăng bẫy! Những cuốn sách cấm đó của bọn , mà bọn cũng chẳng quen

lão già , tất cả đều là âm mưu của ! Người thâm hiểm độc ác như , xứng để em gửi gắm cả đời? Em lấy nhầm !"

 

nhạt hỏi , "Phó Bạch bày mưu hại ? Thế thù oán gì với thế?"

 

Vương Húc Đông chớp mắt trốn tránh, "Ai mà , nhưng chắc chắn là chủ mưu!"

 

Lý Thanh Lê che miệng , một lúc lâu mới dừng :

 

"Vương Húc Đông , trại cải tạo bốn năm mà chẳng khôn , trái còn buồn nôn hơn xưa."

 

Sắc mặt Vương Húc Đông bỗng chốc trở nên dữ tợn.

 

chẳng sợ hãi, "Anh nguyên nhân? Chứ ai là giấu sách cấm giường Phó Bạch? Ai hãm hại ? Vương Húc Đông, nam t.ử hán đại trượng phu, dù bản lĩnh, ít nhất cũng dám dám chịu chứ? Anh hèn nhát thế , xưa mù mắt mới coi trọng !"

 

Lời chẳng khác nào tát thẳng mặt Vương Húc Đông, nhưng nay lớn tuổi, từng trải hơn nên vẫn cố che giấu, vẻ thản nhiên:

 

"Phó Bạch gì em cũng tin ? Coi chừng ngày bán em, em còn tưởng là chính nhân quân tử. Anh là vì cho em thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-178.html.]

"Hóa định ly gián vợ chồng . mà..."

 

"Cho dù Phó Bạch đúng là kẻ như thì ? yêu , đời ngoài , chẳng cần ai cả."

 

Sắc mặt Vương Húc Đông như nuốt ruồi, biến đổi đủ loại, cực kỳ khó coi.

 

Cô khinh bỉ liếc một cái, ngẩng cao đầu rời , oai phong như một con công kiêu hãnh.

 

Tuyết rơi ngày càng dày, về đến nhà, nghĩ đến Phó Bạch bên trường thi khác mang ô, Lý Thanh Lê cầm ô đón . Vừa đến cổng trường thấy đang dắt xe chuyện với một phụ nữ, cô bước nhanh đến, hóa là Chu Thư Đào.

 

Thấy cô, Chu Thư Đào giật , cố giả vờ bình tĩnh vuốt vuốt tóc, lúng túng bỏ .

 

Cô đưa ô che cho Phó Bạch, cùng sóng vai về nhà, "Chu Thư Đào đang em ? Bình thường thấy em nhất định sẽ mỉa mai hỏi thi thế nào, chứ đời nào cúp đuôi bỏ chạy như ?"

 

"Chị họ Thư Đào chỉ nãy thấy em với một đàn ông, hình như là Vương Húc Đông từng sống trong đội sản xuất..."

 

Chu Thư Đào vốn dĩ luôn chú ý chuyện của cô, thêm Lý tam tẩu miệng rộng, chuyện xưa giữa cô và Vương Húc Đông cũng chẳng lạ.

"Em ngay mà, Chu Thư Đào chẳng bao giờ lời cả. Cô bằng cái gì ? Rõ ràng em đẩy , còn giẫm chân cơ mà! Lần đừng dây với cô nữa, lỡ dạy hư thì ?"

 

Mặt Phó Bạch thoáng trầm xuống, "Hắn quấy rầy em?"

 

Lý Thanh Lê cũng chẳng vì chuyện mà bực , chỉ với , "Hắn với Chu Thư Đào đều định phá tình cảm chúng đó, tưởng em ngốc chắc? Cuối cùng em chọc tức đến xanh mặt luôn! Ha ha ha!"

 

Nhớ đến bản lĩnh chọc tức c.h.ế.t của vợ, Phó Bạch cũng mỉm , nhưng khi cô , trong mắt lạnh lẽo như băng.

 

Hai cùng dạo bước trong màn tuyết, rộn rã. Trước kỳ thi họ hẹn, tối nay tuyệt đối nhắc đến thi cử, chỉ ăn uống vui chơi thỏa thích, ngày mai mới tính.

 

Do tài nghệ nấu ăn của Lý Thanh Lê quá đạt tiêu chuẩn nên việc bếp núc đều do Phó thầy lo. Hai một phụ, một chính, bữa cơm bốn món dọn lên cũng hình dáng.

 

Phó Bạch còn mang rượu trắng cất giấu bấy lâu, hai vợ chồng cụng ly, em , uống, vô cùng vui vẻ.

 

Tửu lượng Lý Thanh Lê kém, mới uống hai chén say mơ màng, cả lâng lâng bế lên giường. Cằm cô nâng lên, môi hé mở, một đôi môi mang hương rượu đè xuống, mạnh mẽ cuốn lấy môi cô.

Men rượu cả cô rạo rực, hôn càng thì càng thấy nóng bừng, đầu óc cuồng hỗn loạn, giữa khoảnh khắc tỉnh táo ngắn ngủi, cô nghĩ, căng thẳng vì kỳ thi cả tháng nay, cũng nên giải tỏa một phen ...

 

Tiếp theo đó chìm đắm, còn nhớ gì nữa.

Loading...