SỐNG TRONG CUỐN TIỂU THUYẾT CHIẾN THẮNG NHÂN SINH - Chương 182

Cập nhật lúc: 2025-12-05 09:41:01
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Sao cơ?" Quách Vĩ An cùng Trương Hương Hương thò đầu gần, vểnh tai chờ.

 

Thanh Lê vỗ tay, "Hai họ phản ứng y hệt , đều tin!"

 

"Hả?"

"Lại còn , 'Em mà cũng đỗ đại học á? Giỏi thế bay lên trời luôn ? Đùa cũng đừng quá đáng thế chứ! là vô đức vô hạnh, tức c.h.ế.t bọn thầy !'"

 

"Phụt..." Chưa đợi Trương Hương Hương , mấy bàn bên cạnh phá lên .

 

"Nói thật nhé, lúc mới tin tớ cũng tin !" "Tớ cũng , còn tưởng tỉnh ngủ cơ."

"Ha ha ha ha ha..."

 

Người xung quanh ầm ĩ.

 

Lý Thanh Lê cũng chẳng giận, nâng ly rượu chậm rãi nhấp, "Các hiểu . Đây gọi là âm thầm nỗ lực, choáng váng tất cả !"

 

Cả sân nhà họ Lý ồ lên.

 

Phó Bạch gò má ửng đỏ, đôi mắt lờ đờ say rượu nhưng miệng vẫn đấu khẩu thua một ai của vợ, ánh mắt dịu dàng đến mức thể dìm c.h.ế.t .

 

Bữa tiệc kéo dài tới tận gần ba giờ chiều mới tàn hẳn, sáu chị em Lý gia một ai thoát, tất cả đều say bí tỉ, đợi khách về hết cả bọn về phòng lăn ngủ.

Lý Thanh Lê và Phó Bạch cũng mê man giường, tới khi trời tối sẩm mới Tam nha gọi dậy ăn cơm.

 

Trong bếp còn dư kha khá món tiệc, bữa tối bưng bàn, cùng quây quần trong nhà chính.

 

Ăn xong, chén bát còn kịp dọn, bà Điêu đột nhiên lên tiếng:

 

"Hôm nay bác tư các con một chuyện, cũng với các con, nếu giúp thì giúp một tay."

 

Cả bọn đồng loạt bà, ánh mắt kỳ lạ. Với quan hệ giữa và bác tư, gặp t.ử tế hiếm, nay bà còn kêu con cái giúp, đúng là gà trống đẻ trứng, chuyện lạ khó tin.

 

Ánh mắt cả nhà quá tr*n tr**, bà Điêu ho một tiếng thở dài:

 

"Hôm nay bác tư các , bác rể con bệnh nặng đang viện, còn đưa giấy tờ bệnh cho xem nữa, bệnh nặng lắm, cần tiền phẫu thuật gấp. Các bác bên ngoại đều góp một ít, các con là cháu, lòng thì cho mượn chút, dù cũng là một nhà thể quan tâm, mà đang cần gấp nên mai đưa ngay."

 

Lão Đại lập tức tỏ thái độ:

 

"Mẹ, chúng con đương nhiên sẽ giúp."

 

Mấy khác cũng phụ họa, cuối cùng chỉ còn Thanh Lê và Lý Thành Dương im lặng, hai em liếc , ánh mắt sâu xa ngoài hiểu.

Bà Điêu cau mày: "Thành Dương, Tiểu Lục, hai đứa giở trò gì thế? Bốn đều góp , các con là đứa tiền đồ nhất nhà, con cái vướng bận, còn do dự gì nữa?"

 

Hai em điên cuồng giao lưu bằng ánh mắt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trong-cuon-tieu-thuyet-chien-thang-nhan-sinh/chuong-182.html.]

Lý Thanh Lê: Anh là trai, em tôn trọng , ! Lý Thành Dương: Em là em gái, nhường em, em ! Lý Thanh Lê: Anh là đàn ông, !

Lý Thành Dương: Nam nữ bình đẳng, em là con gái yêu của , em !

 

Lý Thanh Lê bất đắc dĩ, ai bảo cô đúng là con gái yêu của cứ, đành sang :

 

"Mẹ, con tiếc tiền, con nhỏ mọn . Chỉ là con thấy kỳ lạ, hôm trung thu bác trai vẫn còn khỏe mạnh, mới vài tháng bệnh nặng thế ? Báo cáo của bệnh viện cũng giả mà!"

 

Người vô tình, hữu ý, mặt Lý nhị tẩu dần tối .

 

Rõ ràng bà Điêu , nhưng đối diện với con gái cưng thì giọng cũng mềm mỏng hẳn:

"Tiểu Lục, , bệnh nặng chuyện thể bịa . Bác trai con cũng sáu mươi mấy , chẳng lẽ tự rủa ?"

 

Người già càng tuổi cao càng kiêng nhắc tới bệnh tật, cái c.h.ế.t, thậm chí sinh nhật cũng tổ chức linh đình, sợ tự chuốc họa. Vì thế bà Điêu tin Chu Thủ Trị dối chuyện .

 

Lý Thanh Lê và Lý Thành Dương , trong mắt đều bất đắc dĩ. Mẹ họ mạnh mẽ, tinh khôn cả đời, nhưng hai điểm yếu, một là con gái út, hai là nhà đẻ.

 

Bà bảo vệ nhà thì khỏi bàn, rõ ràng ki bo với con cái, nhưng hào phóng hết mực với bác cả Điêu, mắng chị ruột thì , khác động thì xong.

 

Cho nên tuy quan hệ với bác tư Điêu mấy , nhưng gặp chuyện bà vẫn sẽ giúp đỡ do dự.

 

Song hai em đành quá nhiệt tình, bởi trong nguyên tác tiểu thuyết, bác tư Điêu cũng lấy cớ chồng bệnh nặng vay tiền em, thực chất là để trả nợ cờ b.ạ.c cho hai đứa con trai vô tích sự, chồng bà thực chất bệnh gì.

 

Mà bác tư Điêu cũng là kỳ lạ, ngoài thì cứng rắn thích bon chen, về nhà mềm yếu hai đứa con trai, mù quáng rót tiền vá lỗ, càng vá càng rách.

 

Nghĩ tới đây, Lý Thanh Lê liên tưởng đến , nghĩ tới mấy ông chẳng gì. Nếu nhờ giấc mơ , e là giờ gia đình cô cũng chẳng khá hơn là bao.

Điều khiến cô giận nhất chính là trong tiểu thuyết, cho vay, kết quả chị em trở mặt vì bác tư chịu trả tiền, cãi một trận, tức đến trúng gió, chẳng bao lâu liền qua đời.

 

đấy, tác giả sắp xếp cho cô là nhân vật phản diện, để bà nhận kết cục chị em ruột lừa tiền, c.h.ế.t nhắm mắt.

 

Lý Thanh Lê chắc dễ tin như thế, may mà cô đơn độc.

 

"Anh năm, giỏi điều tra, nghĩ ?"

 

Lý Thành Dương nghiến răng, nhưng vẫn nhận lời, giọng dịu dàng:

 

"Mẹ, bác trai ở bệnh viện nào? Ngày mai con đưa thăm, tiện thể đưa tiền luôn."

 

Mặt bà Điêu lúc mới giãn :

 

"Giấy tờ ghi ở bệnh viện huyện, chắc ông đó. Mẹ già yếu , chịu nổi đường sá, hai em các con ."

 

Chiều hôm Lý Thanh Lê và Phó Bạch trở huyện, sáng kế tiếp, Lý Thành Dương và Lý lão tam đạp xe tới bệnh viện huyện thăm dò.

Nhờ quen , hai em dò hỏi một hồi, quả nhiên tìm thấy tên Chu Thủ Trị.

 

Nếu coi táo bón nổi là coi là bệnh, thì đúng là ông "bệnh nặng" thật.

Loading...