Điện thoại Bạch Khởi đổ chuông ――
【Kết cục thứ hai của “Người yêu cương thi” mở 】
Cùng lúc , cương thi  c.h.ế.t  đột nhiên mở mắt , trong mắt chợt lóe lên tia sáng đỏ, khí thế bùng lên tột cùng, gấp mấy  so với  đây.
Nó  dậy, uy lực bùng lên cũng đủ khiến Bạch Khởi và Vỹ Bách chấn động đến mức lùi  mấy bước.
Bạch Du Hằng vịn mặt tường, chật vật lắm mới  thể  vững, đôi mắt giăng đầy sự kiêng dè, nhưng  hề  ý định lùi bước.
Bạch Khởi trầm mặc mấy giây, đột nhiên thốt lên: “Tinh phách  hồn !”
(Tinh phách: Hồn phách của yêu tinh)
Tác dụng của hồ ly tinh  ở đây! Ả chính là chìa khóa mở  kết cục thứ hai.
Hồ ly tinh tự thiêu, thiêu bản  thành tinh phách ngưng luyện truyền  trong thể xác cương thi, hồn  ở đó  vỡ nát, nay  tinh phách mạnh mẽ hơn, cô đọng hơn  thế.
Hồn  yếu ớt, nào sánh bằng hồn phách yêu tinh.
Cương thi khởi tử  sinh, thực lực cao hơn một bậc!
Bạch Khởi  dự đoán  kết cục thứ hai sẽ liên quan đến hồ ly tinh, nhưng  thể ngờ  nó  xảy  theo cách . Mọi thứ diễn  quá nhanh, khiến họ  kịp ứng phó. 
Vết m.á.u đỏ sẫm đọng   ấn đường cương thi, và ngay lúc đó, mắt nó ánh lên một tia sáng đỏ quỷ dị. Hồn phách của Kế Lang,  yêu của Chu Nương Tử,    tiêu tán, linh hồn đang điều khiển cơ thể cương thi bây giờ là của hồ ly tinh.
 Tinh phách của hồ ly tinh và thể xác của cương thi  hợp nhất thành một. Bàn tay cầm kiếm của Bạch Du Hằng run rẩy, vết thương  vai khiến  suy yếu. 
Trong trận chiến  với cương thi 2.0, vết thương  vai   lành   rách , m.á.u tươi liên tục chảy xuống từ vai, thấm ướt nửa vạt áo, lẫn  nước mưa, tạo nên một cảm giác kỳ lạ. 
Cương thi chậm chạp cúi đầu,  Bạch Du Hằng, mắt đầy hận thù, phát  tiếng gầm của cương thi, chấn động cả tâm hồn.
"Đều tại các ngươi! Mục Lang c.h.ế.t ! Linh hồn của Mục Lang  chết! Ta  g.i.ế.c các ngươi!"
Bạch Khởi  phiên dịch  cố gắng bịt tai , đối diện với ánh mắt đầy hận ý của ả, bình tĩnh  bằng tiếng cương thi: "Là Chu Nương Tử  g.i.ế.c c.h.ế.t tướng công của cô,  liên quan gì đến chúng ."
"Không liên quan?" Tiếng  của cương thi khiến   rùng , màu đỏ trong mắt ả càng thêm đậm: "Lúc đầu   tốn bao tâm tư để thả Mục Lang , nếu   tại các ngươi chế phục , đưa đến nhà họ Chu, thì      Chu Nương Tử móc hồn?"
"Tất cả đều là do các ngươi gây ! Ta  g.i.ế.c  Chu Nương Tử, chẳng lẽ  g.i.ế.c  các ngươi ? Các ngươi  phá hỏng cơ hội duy nhất để  đoàn tụ với Mục Lang! Các ngươi  chết!!"
Cương thi trở nên điên cuồng, tiếng kêu của ả khiến   hoa mắt chóng mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trung/chuong-129.html.]
Thương lượng vô ích, Bạch Khởi vội vàng quát lớn: "Anh , chúng  mau  thôi!!"
Trong quá trình giao chiến ngắn ngủi  , Bạch Khởi  ước lượng  sức chiến đấu của cả hai bên -- Anh trai tuyệt đối   là đối thủ của con cương thi .
"Được!"
Cương thi  đoán  ý định của họ, nó vượt lên  một bước, lao nhanh như chớp về phía Bạch Du Hằng, động tác nhanh đến mức chỉ để  một cái bóng. Bạch Du Hằng  chuẩn  sẵn sàng, nâng kiếm lên chống đỡ, nhưng vẫn  sức mạnh khủng khiếp của nó đánh bay  xa bảy, tám mét.
Vai đập mạnh  tường, khiến lục phủ ngũ tạng của Bạch Du Hằng rung chuyển dữ dội, cổ họng  nghẹn , phun  một vũng m.á.u tươi.
Sự khác biệt giữa hồn  và hồn yêu quá rõ ràng.
Bạch Khởi đau lòng kêu lên: "Anh ơi!"
Vỹ Bách tức giận đến  nổ mắt: "@... #&!"
【Trời ơi, chỉ một chiêu mà  thế ! So với kết cục thứ nhất, kết cục thứ hai  chẳng khác gì độ khó địa ngục.】
【Cũng  thôi, Kế Lang mắc bệnh lao phổi, hồn  chắc chắn yếu hơn,   thể so sánh với tinh phách   luyện  khi tự thiêu?】
【Để  xem nào, đây là cương thi phiên bản 3.0 ?】
【Với sức mạnh  thì đỡ kiểu gì, đánh vài hiệp là Bạch Khởi xong đời ?!】
【Haiz, dựa  kết quả tính toán, sức chiến đấu của cương thi là 130k, Bạch Khởi 15k, hoạt cương 30k! Chơi kiểu gì đây?】
【130k?? Má ơi, chẳng khác nào  Bạch Khởi chết? Hơn 20, 30k còn đánh , hơn 100k thì đánh đ.ấ.m gì nữa?】
【Ủa là , là cố tình  Bạch Khởi c.h.ế.t ?】
【 cũng  từng thấy cảnh tượng  bao giờ!!】
【Hoạt cương yếu như  ?】
【Chắc là do phim hạn chế sức mạnh thôi? Hoặc  chỉ là bán thành phẩm  luyện  vội vàng!】
【Sao đại lão chỉ  15k ?】
【Đại lão  thương mà!】
"Không ." Bạch Du Hằng trấn an Bạch Khởi, bàn tay cầm chuôi kiếm vì dùng sức mà trắng bệch. Hắn chống kiếm  dậy, thử nín thở, nhưng con cương thi  vẫn lao về phía  như cũ.