Người  bên trái đang tựa lưng  ghế,  ngả   , đôi chân bắt chéo , hai tay vòng  n.g.ự.c đang  hất cằm  , thoạt trông  chút ngạo mạn,   cau  mặt mày, dường như  gặp chuyện gì   vui.
Chàng trai bên  ngoại hình nho nhã, ngũ quan ôn hòa, đang mỉm   hiệu với .
Bạch Khởi  gật đầu với   bên ,  về phía bàn tròn.
Người đàn ông ôn hòa đưa tay , nở nụ  như gió xuân ấm áp: “ là Tiêu Nhất Cảnh.”
Tiêu Nhất Cảnh? Người  đầu top 10  mới?
Bạch Khởi lịch sự bắt tay với  ,  rằng: “Bạch Khởi.”
Tiêu Nhất Cảnh âm thầm quan sát Bạch Khởi, một tia  u ám thoáng lóe lên trong đôi mắt.
Trước khi tới đây,  liên tục dặn dò,    hết sức chú ý tới hai .
Một  là bệnh nhân đa nhân cách xếp thứ hai trong bảng xếp hạng tên Hứa Thanh, một  chính là Bạch Khởi   mặt  đây, vả  trong lời  , dường như còn đánh giá Bạch Khởi cao hơn cả Hứa Thanh.
Tiêu Nhất Cảnh hiếm khi    nghiêm khắc khen ngợi,   thấy  khen ngợi  ngoài mấy câu, khó tránh khỏi cảm thấy khó chịu, nhưng   biểu lộ ,   cần  so sánh  với Bạch Khởi, vô duyên vô cớ hạ thấp bản .
Hắn sẽ chứng minh cho  thấy.
Tiêu Nhất Cảnh thấy Bạch Khởi  xuống, mỉm  khen ngợi: “Anh giỏi ghê, mới qua hai bộ phim   một ngàn hai,   qua ba phim mới  gần hai ngàn.”
Ở phim tân thủ phẩm chất “cẩu thả” Tiêu Nhất Cảnh kiếm  200 điểm,  đó dựa  quan hệ của  mà   tiến  hai bộ phim phẩm chất “tì vết  che  ánh ngọc”, thuận lợi kiếm  1800 điểm.
Bạch Khởi hờ hững : “Anh  đầu,  cần  khiêm tốn.”
Tiêu Nhất Cảnh lắc đầu: “Không,  chỉ vì  đến sớm, nếu   chắc    .”
“Chưa chắc.”
Hứa Thanh  bên cạnh đột nhiên ho khụ một tiếng: “Mấy   ý gì? Đều là đối thủ, còn ở đây giả mù sa mưa.”
Bạch Khởi ngạc nhiên đưa mắt   , khẽ  một tiếng. Không  ý gì, nhưng vẫn  giả bộ một chút, nếu  dễ chuốc lấy phiền toái  cần thiết.
Nhiều khi dối trá cũng  cần thiết, đúng là  lúc , dối trá sẽ tiêu tốn một chút thời gian, nhưng  dối trá bộc lộ bản  quá mức, qua  dễ chuốc họa  , cuối cùng ngược  càng tốn thời gian và phí công sức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trung/chuong-160.html.]
Bạch Khởi là một   lười biếng,  bất cứ chuyện gì cũng  tra cứu hiệu năng và công suất,    chủ động gây phiền toái, đương nhiên phiền phức tìm tới ,  sẽ  nhượng bộ dù chỉ một chút.
Gương mặt Tiêu Nhất Cảnh hết sức lúng túng khó xử, hiển nhiên là  buồn bực với thái độ khinh thường của Hứa Thanh, trong mắt lóe lên tia lạnh,  khôi phục nụ  ấm áp.
Bạch Khởi khẽ nhướng mày, cái  Tiêu Nhất Cảnh   vẻ kiềm chế .
“Hứa Thanh, thứ hai.” Hứa Thanh liếc mắt  Bạch Khởi, tích chữ như vàng mà giới thiệu,  hề  ý định bắt tay.
Bạch Khởi gật đầu, cũng  tự chuốc lấy nhục.
【Cái tay Hứa Thanh  màu  mè , ai   còn tưởng    nhất, dám tỏ thái độ cho Cảnh thần  cơ , cái quần què gì đây, dựa   mà  chiều theo ý   chứ?】
【Cục cưng bé nhỏ Hứa Thanh nhà  cứ như  đấy, thím  ý kiến gì?】
【Cục cưng bé nhỏ?? Cái tên quái quỷ gì  trời?】
【Ba    với  ngon mắt ghê】
【Phong cách của Tiêu Nhất Cảnh với cái   tới  vẻ giống , nhưng   cảm thấy..   còn  trai hơn cả Tiêu Nhất Cảnh chứ?】
【Người  là ai ?   từng xem phim của  .】
【Khởi Thần! Khởi đại lão của em! Nhiệt liệt đề cử ảnh với  !! Khởi Cưng của em  tới !!!】
【Khởi Thần? Giỏi lắm ? Từng đóng phim gì ?】
【Vừa đóng xong “Người yêu cương thi”! Siêu ngầu luôn á! Đề cử “Người yêu cương thi” với mấy bồ nè! Phim đáng xem nhất tháng  luôn!!】
【Phim cương thi? Thế nhất định ảnh  chính trực! Tui  thích mấy  giai  tà mị một chút cơ, chắc   gu của tui ! Phim đáng xem nhất tháng   là “Tử thần” của Tiêu Nhất Cảnh chứ?】
Trong lúc chờ đợi những  khác, Bạch Khởi đưa mắt quan sát căn phòng.
Chiếc bàn cũ kỹ  mặt vỡ nứt, phía  đầy những vết mối mọt, chiếc bàn nứt  ở vị trí chính giữa,  vặn nứt thành một cái gốc cháy xém  phân nhánh, chỉ  thôi cũng  thể khiến    những liên tưởng  .
Ánh đèn trong căn phòng u ám, quanh chiếc tủ dài bày biện  nhiều món đồ lặt vặt, Bạch Khởi   rõ những món đồ , bèn chăm chú dõi mắt .
Hứa Thanh ở  lưng mặt  đổi sắc  Bạch Khởi, bờ môi mấp máy, dường như đang lẩm bẩm: “Anh ,  còn   là  giỏi giang và ngầu nhất vũ trụ! Anh lừa em!”