Bạch Du Hằng cụp mắt chằm chằm miếng bánh gato trong tay, ngẩng đầu lên dò xét Cao Khởi từ xuống một lượt, đột nhiên nở một nụ khó hiểu.
Không cần ăn bánh gato nữa, thêm hình tượng "bản tính khó dời", dù cũng đến cùng mới .
Chắc chắn Cao Khởi hóa quỷ. Có lẽ trong quá trình cắt ngón tay, Cao Khởi trải qua điều gì đó, quỷ nhập , hoặc chính bản biến thành quỷ. Điều quan trọng, quan trọng là Cao Khởi ý định báo thù từng trong bọn họ.
Điều thể thấy qua việc trêu đùa lúc nãy. Đương nhiên, trò đùa đó thật , hoặc chiếc bánh gato vấn đề gì thì vẫn thể xác định . thái độ ác ý của Cao Khởi quá rõ ràng.
Nếu Cao Khởi vẫn còn là , chắc tay. ác quỷ đến báo thù thì cần đến đạo đức nhân nghĩa gì nữa. Hận thù chất chồng như , chẳng thiếu một chút nào.
Một giây , Cao Khởi đột ngột trét đầy bơ lên mặt, chiếc đĩa bánh gato trắng tinh dán chặt lên mặt , trông vô cùng buồn .
【Má ơi!!!!!】
【Đó là quỷ đó! Anh ….】
【Lúc nãy ảnh ăn bánh còn thấy thương thương, ai ngờ ảnh đột nhiên như ..】
【Hả hê quá, cảm ơn!!】
Cả phòng bao đột nhiên im phăng phắc, Cao Khởi trợn mắt Bạch Du Hằng với vẻ mặt thể tin .
"Nhìn cái gì?" Bạch Du Hằng nhướng mày, nhạo: "Còn lý do ? Tao vui nên ăn nữa, lười vứt , thấy mặt mày trắng trẻo sạch sẽ nên thưởng cho đấy!!"
Đám thiếu niên bất lương trong phòng bao ngơ ngác mất vài giây, đó đồng loạt huýt sáo ầm ĩ: "Tiểu Khởi ngầu quá!!"
Bọn họ đến đây chỉ để ăn uống no say, thể vì mời một bữa mà nảy sinh hảo cảm với Cao Khởi .
"Nhìn cái gì mà ?" Khỉ còm ha hả, đạp Cao Khởi một cú, "Anh Khởivui vẻ thưởng cho mày, tao cũng ăn vô, ngán c.h.ế.t , là tao cũng thưởng cho mày nhé?"
【Má ơi, đúng là hướng phát triển hahahaha...】
【Chưa thấy ai ngầu như hahahaha】
【Đây mới là hình tượng nhân vật nè】
【Em từ chỗ Tiêu Nhất Cảnh lén chạy tới đây, phản bội Tiêu Nhất Cảnh một trăm triệu giây】
Ngón tay Cao Khởi trong tay áo co với góc độ kỳ dị, ánh mắt rực lửa nhưng cuối cùng ngập ngừng : "Anh... Trì, em xin ."
Bạch Khởi choáng ngợp màn kịch của Bạch Du Hằng, thầm thì: "Anh , em sai , em nên tin tưởng , tụ tập hút hít đánh đ.ấ.m xã hội đen."
Bạch Du Hằng nâng mày, bảo: "Biết là ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trung/chuong-167.html.]
Thực Bạch Khởi cũng sợ hãi cho lắm. Thủ đoạn vật lý vô dụng với quỷ. Mà quỷ nhất định sẽ g.i.ế.c bọn họ. Kết cục hẳn là sẽ chết. điều khéo rõ, trong câu chuyện đường sống, hoặc là quỷ hạn chế, hoặc điều kiện trong việc g.i.ế.c .
Bằng câu chuyện cần tiến hành tiếp nữa, chỉ là phim ngược sát cách giải mà thôi. App sẽ để bọn họ c.h.ế.t một cách vô nghĩa. Cho nên nếu tiến hành kịch bản, thì nhất định chừa đường lui cho họ.
Anh chỉ cần giữ đúng hình tượng, cố gắng vượt cảnh, tiện thể nghĩ đường sống là .
Nếu thì vẫn còn thuật tá pháp.
Bị bọn họ chọc giận như , nhưng Cao Khởi vẫn tay g.i.ế.c bọn họ ngay tức khắc, càng chứng minh hạn chế hoặc điều kiện mới thể g.i.ế.c bọn họ.
Điện thoại của Bạch Khởi đổ chuông báo ――
【Yêu cầu cảnh thứ ba: Đưa Cao Khởi về nhà.】
【Mở cảnh thứ ba.】
Thời gian trôi nhanh.
Chẳng mấy chốc, đám thiếu niên bất lương say bí tỉ, vật sofa, ợ một no nê.
Đến khi Bạch Khởi tỉnh , phát hiện đang giẫm lên giày, hai chân gác lên ghế sofa, đầu chúc xuống, nửa nửa sofa.
Đầu đột nhiên đau nhức kinh khủng, vẻ mặt Bạch Khởi đau đớn. là hình tượng chẳng gì, uống chút bia cũng say .
【Ngón chân của ảnh đáng yêu quá.】
【Lầu thôi !】
Bạch Khởi dậy xỏ giày. Cao Khởi sợ sệt tới: "Anh ..."
Bạch Khởi nghiêng đầu : "Có chuyện gì? Ông đây đang đau đầu chết."
Cao Khởi run rẩy môi, mặt mày tái mét, cuối cùng cũng cất tiếng: "Em... em đưa em về nhà."
Bạch Khởi nhớ tới hình tượng nhân vật của , tuyệt đối thể đồng ý ngay lập tức.
"Không tự ?"
"Em... em sợ bóng tối." Cao Khởi sắc trời bên ngoài, sợ hãi .
Bạch Khởi hừ một tiếng: "Mắc gì tới ?"
Ánh lửa giận dữ chợt bùng lên trong đôi mắt Cao Khởi, nhưng vẫn rụt rè sợ sệt: "Em thật... thực ... thực em tiền. Tiền em mời các là từ chỗ ba ..."
Bạch Khởi buộc dây giày, vẻ hứng thú : "Lấy trộm tiền ? Sợ mắng nên che chở cho?"