Bạch Khởi cầm quả quýt , chui khỏi chăn, leo thang nhẹ nhàng nhảy xuống đất. Anh kéo một chiếc ghế tựa lưng, dạng hai chân ngược ghế, cằm tựa lưng ghế, đợi kể chuyện ma.
Hai trai còn trong phòng ngủ cũng nhanh chóng tới, gương mặt ai nấy đều tràn đầy vẻ hưng phấn, trông ngây ngô.
"Trông tụi nhỏ non choẹt," Trong lúc chờ đợi, Bạch Khởi khẽ cảm thán, "Nhớ năm đó em còn non hơn tụi nhỏ nhiều, hồi lớp 10 ."
Bạch Du Hằng bình tĩnh , "Người nào đó lúc học lớp mười mới mười hai tuổi, non mà nhỏ thó, cao đến một mét năm, trong nhà còn thước đo chiều cao khắc cho nào đó."
Bạch Khởi sặc một cái, vội sang chuyện khác: "Điều kiện trường tồi, phòng bốn , giường ngủ, còn điều hòa."
Bạch Du Hằng bật .
Bạch Khởi mùi vị trong đó, khẽ hừ một tiếng: "Nhìn em lớn lên thì ngon ? Anh hết lịch sử đen tối chứ gì ông hoàng bóng đêm?"
Lần Bạch Du Hằng ho khan ngừng.
"Chơi trò nuôi lớn thích ?" Bạch Khởi nhướng mày, "Em trai Tiểu Bạch của trưởng thành trai chân dài, là bạch mã hoàng tử của chín trăm triệu thiếu nữ."
Bạch Du Hằng thản nhiên : "Chín trăm triệu thiếu nữ sẽ phát hiện bạch mã hoàng tử của họ bắt nạt giường."
"......." Bạch Khởi bắt đầu giả vờ chết.
Cậu bạn ném quýt thấy tụ tập đầy đủ, liền ho nhẹ hai tiếng để thu hút sự chú ý: " bắt đầu kể đây, đừng ngắt lời , nếu ma nữ sẽ tìm đến mấy đấy, hehehehe."
Cậu đểu mấy tiếng, lập tức hai bạn khác mắng cho một trận.
lúc đó, điện thoại của Bạch Khởi cũng rung lên --
【Câu chuyện yêu cầu bạn hành động theo chỉ dẫn của app.】
【Nhân vật của bạn là một học sinh lớp 11 tại trường trung học phổ thông Bắc Lộc】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trung/chuong-175.html.]
【Trong câu chuyện , tính cách nhân vật quan trọng, các diễn viên thể tự do thể hiện, điều duy nhất cần chú ý và tuân theo là: Bạn yêu say đắm một nữ sinh.】
【Mục tiêu của câu chuyện: Sống sót.】
【Màn đầu tiên: Sự tồn tại của ma nữ. Diễn viên im lặng lắng bạn cùng phòng kể chuyện, từ đó bước màn tiếp theo.】
【Màn đầu tiên chính thức bắt đầu.】
Cậu bạn hạ giọng kể: "Hôm mấy ông thắc mắc tại nhà hát lớn ở khu nhà cũ khóa đúng , mới quen một chị khóa nghiệp năm ngoái, giờ đang học đại học, chị kể cho chuyện ."
Dưới ánh đèn bàn, mặt trông bí ẩn: "Trường cấm học sinh lan truyền tin đồn, thầy cô mà là phạt đó, mấy ông cảm ơn vì cho mấy ông sự thật."
Ba chuyện đều tỏ hào hứng.
Cậu trai bộ tịch một hồi, toe toét cũng đề: "Chuyện bắt đầu từ vũ hội nghiệp hai năm ."
Trường trung học Bắc Lộc là trường chuyên, nhưng kiểu trường chỉ nhồi nhét kiến thức, trường chú trọng phát triển diện và năng khiếu của học sinh, vì trường Bắc Lộc luôn tổ chức nhiều hoạt động. Hằng năm, trường đều tổ chức một buổi vũ hội nghiệp long trọng và nổi tiếng, khiến bao nhiêu học sinh khóa đều mong chờ, chỉ nhanh chóng qua cái thời học sinh cấp ba tẻ nhạt để tham gia vũ hội trong mơ, bước sang một trang mới của cuộc đời.
Nhân vật chính của câu chuyện tên là Trưởng Vi, là hot girl kiêm học sinh giỏi của trường, thành tích , ngoại hình xinh xắn, gia cảnh giàu , đa tài đa nghệ, thể là gần như hảo, cuộc sống như một nàng công chúa nhỏ, nhưng hề kiêu căng, quan hệ với .
Trưởng Vi giỏi nhất là khiêu vũ, ước mơ của cô là trở thành một vũ công.
Trưởng Vi bạn trai, là hot boy cùng khóa, cũng là một tài giỏi.
Hot boy chơi dương cầm, Trưởng Vi thì khiêu vũ, cứ mỗi khi hoàng hôn xuống, học sinh trong trường đều thể thấy tiếng đàn dương cầm du dương, và thấy Trưởng Vi uyển chuyển nhảy múa từ phòng tập nhảy hoặc phòng đàn.
Câu chuyện tình như mơ khiến bao nhiêu học sinh ghen tị và ngưỡng mộ.
Dù xét theo khía cạnh nào, Trưởng Vi cũng là tất cả thứ trong tay, cho đến khi xảy tai nạn hỏa hoạn.
Do giúp việc bất cẩn, căn nhà cháy, lúc đó chỉ Trưởng Vi ở nhà. Trưởng Vi may mắn thoát ngoài, nhưng gương mặt cô hủy hoại . Với trình độ y học thời bấy giờ, thể nào chữa khỏi vết bỏng nghiêm trọng như thế, dù bao nhiêu tiền cũng vô dụng. Trưởng Vi đành sống với khuôn mặt biến dạng đến hết đời.
Trong suốt thời gian viện, bạn trai chỉ đến thăm cô một . Anh mang hoa đến thăm, nhưng thấy gương mặt cháy xém của Trưởng Vi thì liền sợ hãi ngất xỉu. Anh đến thăm, nhưng đưa về.