Bạch Du Hằng chau mày : "Anh nhớ trong app diễn viên  thể g.i.ế.c diễn viên."
" ," Bạch Khởi trầm tư mấy giây, "Thực  nếu bà   thể  chuyện với ma quỷ, thì giống như nhà ngoại cảm. Nhà ngoại cảm..."
Bạch Du Hằng trĩu lòng: "Tiểu Bạch ,  khi nào bà  đạt  thỏa thuận với quỷ, để quỷ g.i.ế.c chúng  ?"
Bạch Khởi cũng nghĩ tới điểm ,   lo lắng: “Em  chắc chắn, nhưng chúng   chuẩn  sẵn sàng, bà  thực sự  chút khả năng.”
Bạch Khởi quyết định dựa  việc cân nhắc nhiều phương diện, một là quy tắc bảo vệ diễn viên  thể g.i.ế.c diễn viên, hai là cân nhắc dựa  sở trường của diễn viên.
Từ một mức độ nào đó mà , bọn họ   tay với  thì chỉ  thể dựa  một thủ đoạn đặc thù nào đó, nếu cần chuyển hướng,    nhiều đường sống để   hòa giải.
Hai là do sở trường, Tiêu Nhất Cảnh và Lâm Ngưng Sương đều  sở trường là phim ma, đặc điểm của diễn viên sở trường phim ma đều  rõ ràng, năng lực bản  bình thường, đạo cụ tương đối nhiều,  dễ hiểu hơn là những chiến binh  khả năng đặc biệt trong phim hành động kinh dị, vật phẩm giành  phần lớn là đồ giúp tăng vũ lực lên, ví dụ như thanh kiếm của Thư Yến, ví dụ như huyết thống cương thi của Vỹ Bách, ví dụ như buff thiêu đốt tinh huyết của Châu Lâm. Mà   sở trường phim ma đại khái thuộc dạng pháp sư, lấy  nhiều năng lực và đạo cụ, năng lực và đạo cụ tương đương với pháp trượng. 
Giống như Lâm Ngưng Sương  thể thông linh, đây là năng lực, nhưng  gây sát thương thực tế. Bà  cần chuyển hướng, nhờ quỷ mới  thể  tay với , mạnh thì mạnh, nhưng  đủ đơn giản, thô bạo.
Đương nhiên, Lâm Ngưng Sương lăn lộn tới mức , khả năng vũ lực tuyệt đối  yếu.
Thế nhưng đối thủ mạnh   lý do để  lùi bước,   thể lùi bước .
Hai phút , Thư Yến trong phòng thuận lợi đón “Bạch Khởi” nhảy cửa sổ .
“Sao ?” Thư Yến đóng cửa sổ, kéo rèm cửa , hạ thấp giọng .
Có Bạch Khởi  mẫu, Thư Yến  buồn lòng, chỉ sợ   bắt chước Bạch Khởi,  lén bọn họ  chuyện với .
Bạch Khởi lời ít ý nhiều giải thích với Thư Yến những điều   .
Thư Yến như  điều suy tư: “ cảm thấy những phát hiện của chúng   khác thông tin bà  cảm ứng thông linh  là bao.”
Bạch Khởi  xuống, rót cho  một cốc nước: “Ừ,  cũng nghĩ như , chúng  tìm  một chiếc răng dính máu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trung/chuong-234.html.]
Thư Yến : “ ,  còn bảo  lẽ chủ nhân của nó là một  phụ nữ trẻ tuổi,  chú trọng chăm sóc răng miệng.  cảm thấy đó chính là phu nhân sang chảnh mà Lâm Ngưng Sương cảm ứng thông linh tới .”
Bạch Khởi   gì, như  điều suy tư.
Thư Yến : “Có lẽ khi  phụ nữ còn sống,  đàn ông  ngược đãi cô , nhổ răng cô  ,  giấu ở đây.”
Bạch Khởi suy nghĩ một chút: “Anh cảm thấy suy đoán hai phe phái của Lâm Ngưng Sương  đúng ? Chính là cái chúng  giúp quỷ nữ  ngược đãi  giải thoát, với trợ giúp quỷ nữ chiến thắng quỷ nam tà ác ?”
Thư Yến: “ cảm thấy chắc 80, 90% .”
Bạch Khởi nhướng mày lên: “  một nghi vấn, một nghi vấn hết sức rõ ràng.”
“Là gì?” Thư Yến  về phía .
Bạch Khởi khẽ nhịp ngón trỏ lên mặt bàn: “Tại   giấu răng? Ai giấu răng chứ?”
Tiếng gõ cửa vang lên, Bạch Khởi và Thư Yến ngừng  chuyện ngay lập tức. Bạch Khởi  mở cửa.
Đầu bếp mập  đó, : "Đến giờ , thấy hai   xuống nên  lên gọi." 
Bạch Khởi  đồng hồ, đúng là  sáu rưỡi. "Vậy chúng  xuống nhà thôi," Bạch Khởi , liếc  Thư Yến, Thư Yến thu dọn đồ đạc   theo. 
Khi xuống tầng, Bạch Khởi  đến cạnh đầu bếp, tỏ vẻ  thiện, cố tình hỏi: "  thể hỏi về chủ nhân cũ của ngôi nhà  ?"
 Đầu bếp  , hỏi: "Có chuyện gì ?" "Không, chỉ là đồ trang trí trong phòng  độc đáo, khiến  tò mò," 
Bạch Khởi   xuống cầu thang   khổ : "Thật , phòng   một cái bình hoa hình đầu khỉ,  giật  khi  thấy nó."
 Đầu bếp nheo mắt : "Cậu nhát gan thật." "Ai mà ngờ ," Bạch Khởi lúng túng .
 Đầu bếp đáp: "Thực     nhiều lắm. Các  đến đây trải nghiệm sáu ngày đúng ?  chỉ  thuê tạm thời đến để phục vụ các  thôi. Chắc là lâu     ở, lúc  đến nhà  bụi,   gì để ăn cả.   dọn dẹp hai ngày một đêm mới xong, mệt  chết. Sau đó còn  giặt hết ga gối để đón các  đến ở."
Đầu bếp oán trách, Bạch Khởi nghĩ  lẽ   thể moi thông tin gì từ tay đầu bếp mới tới, đang định từ bỏ, đầu bếp  bảo: “Cậu  hỏi  chủ nhân  đây của căn nhà  đúng , thực   khi tới    qua một chút, nhưng cũng chỉ là   thôi,    một đôi vợ chồng ở đây, họ giàu lắm, còn trẻ nữa chứ.”