Thư Yến đột nhiên ý thức điều gì đó, vẻ mặt kinh ngạc: “Bữa tối cuối cùng? Mười ba tham gia bữa tối cuối cùng? Chúng khéo mười ba , sợ đây là ám chỉ, vì nên mới định ăn cơm tối ?”
“ ,” Bạch Khởi nhún vai, thở dài, “Cho nên mới thần hồn nát thần tính, bởi vì mắt còn phân biệt rõ đây là ám chỉ chỉ là trùng hợp, do nghĩ nhiều.”
Thư Yến cảm thấy Bạch Khởi thật đáng nể, sẽ liên hệ những điều tưởng chừng như liên quan gì với , trong lúc khác còn gì, dùng góc mới để nhận một sự việc.
“Ngôi nhà ám 1552, cộng là 13.” Đến khi Thư Yến hiểu , chân mày lập tức chau , “ cảm thấy logic vấn đề, tại đặt tên là “Ngôi nhà ám 1552″, vì nhà cộng chính là 13, tại 13 , gì chuyện trùng hợp như .”
Bạch Khởi lắc đầu: “Anh nghĩ như là đúng, thể , hiện thực luôn đầy rẫy những câu chuyện trùng hợp khó lòng tin nổi. Suy cho cùng chúng chỉ đang đóng phim kinh dị, dù nó chân thực tới mấy, thì bản chất vẫn là một sản phẩm giải trí chứ hiện thực. Phim hiện thực, tình tiết trong phim đều là sản phẩm nghệ thuật, thể nó logic ở những điểm quan trọng, nhưng sẽ tiết lộ thông tin, thậm chí thể tìm một vài ám chỉ tin thì tin thì thôi.”
“Giống như trong phim “Triangle”, trong con thuyền treo bức họa một vị thần Hy Lạp nào đó đẩy tảng đá tuần qua , thực bản chuyện phi logic , nhưng nó ám chỉ đoàn nhân vật chính trong phim tuần ngừng nghỉ, tác phẩm phim kinh dị phần lớn nhấn mạnh một mỹ cảm chỉnh thể, chứ nếu đào sâu đào xa nhiều lỗ hổng.”
Thư Yến cái hiểu cái .
Chỗ bọn họ quá bắt mắt, nhao nhao ngẩng đầu lên bọn họ, Bạch Khởi cũng ý thức bây giờ lúc để chuyện, mỉm , đoạn về phía bàn ăn, cuối cùng dặn dò Thư Yến một câu: “Giấu kỹ răng.”
Thư Yến gật đầu.
Bọn họ xuống, chiếc bàn ăn dài năm, sáu mét bày đồ ăn đầy ắp.
Bạch Khởi trông thấy rõ đồ ăn bàn, sửng sốt một chút, mà là đồ Nhật.
“Sao ăn đồ Nhật thế ?” Người mới Bắc An bất mãn.
“ , ăn đồ sống .” Bạn gái Tiêu Nhất Cảnh cũng theo. Bạn gái Tiêu Nhất Cảnh tên Nguyệt Dao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trung/chuong-236.html.]
Bạch Khởi thức ăn mặt.
Đồ Nhật nhiều món ăn sống, lạnh và chiên, thứ mặt đáng sợ, thẳng là từng lát cá hồi, bạch tuộc đặt một khối đá, đa phần là đồ sống, hải sản biển sâu tanh, chỉ cần bỏ thêm mù tạt và lọc độc là thể ăn , nhưng nhiều thể chấp nhận , dù cũng là đồ sống, quen bỏ miệng ăn.
Trước Bạch Khởi thường xuyên ăn, chòng chọc con sò đỏ mặt, ảo giác của . cảm thấy món ăn bình thường thơm ngon nay vẻ giống lưỡi .
Thịt sò đỏ béo và dai, độ dày nhất định, màu khác lưỡi là bao. Hơi nhạt một chút, ngả sang cam, giống màu son cà chua, phần cuối màu trắng, nhưng mặt mấy miếng sò đỏ chồng lên , màu đỏ sậm, dày một chút.
Càng càng thấy giống đầu lưỡi.
Bạch Khởi chau mày .
Đầu bếp mập gần, Tiêu Nhất Cảnh ngẩng đầu lên hỏi: “Không món khác ? Chỗ chúng ăn đồ Nhật.”
Mọi đồng loạt về phía ông .
Đầu bếp mập lắc đầu, lúng túng bảo rằng: “Mọi trúng thưởng trải nghiệm sáu ngày, phía đưa menu cho , theo menu, tối nay ăn món Nhật, đổi , chịu khó một chút, chừng mai món thích ăn.”
‘Mọi nếm thử xem, ngon lắm đấy, gì cũng là đầu bếp đẳng cấp!” Đầu bếp mập “tự sướng”.
Tiêu Nhất Cảnh nhỏ giọng hỏi Lâm Ngưng Sương: “Mẹ , liệu đồ ăn vấn đề gì ?”
Tiêu Nhất Cảnh cũng tham gia “Ngón tay cắt đứt”, cảnh giác với đồ ăn trong phim kinh dị.
Lâm Ngưng Sương sốt ruột: “Ăn , đây là phim nhà ma, am hiểu thể loại phim nhất, từng đóng năm bộ phim , cốt phim đều khác là bao, ma quỷ quấy rối diễn viên một thời gian, đó mới bắt đầu tấn công , cuối cùng ám .. liên quan gì tới đồ ăn, chúng điều tra chân tướng giúp quỷ siêu độ là cùng. Con mới đóng mấy phim chứ? Mỗi bộ phim “Ngón tay cắt đứt” khiến con nghi thần nghi quỷ ? Kinh nghiệm đúc kết bao giờ sai cả, vả hôm nay mới là ngày đầu tiên, tỉ lệ sống sót của diễn viên cao, yên tâm , chúng nhiều thủ đoạn như , xảy chuyện gì chứ.”