Hứa Thanh ngẩn  một lúc,   xung quanh, nhưng  thấy Bạch Du Hằng  nữa. Hắn  định dẫn theo  xuống  tìm Bạch Khởi, cứ phủi tay áo mà . Hứa Thanh hết cách, cả đám  đều  chủ kiến như . 
Bạch Du Hằng  nghĩ nhiều, Bạch Khởi  thích  khác hy sinh vì ,  thích mắc nợ, so với yên tâm  cho, Bạch Khởi  thà trả giá, đối với Bạch Khởi mà , nội tâm thoải mái   gò bó vượt  tất cả,  sẽ  để Bạch Khởi chịu khó xử.
Tầng bảy địa ngục Bát Hàn, t.h.i t.h.ể  đất vẫn còn nóng ấm. Bạch Du Hằng tiến lên ,  xuống kiểm tra kỹ, chân mày đột nhiên chau . 
Người  ngoài mặt   đao đ.â.m chết, nhưng thực tế bên trong  phá hoại  , giống như  một loài cổ trùng  tà linh nào đó móc sạch cơ thể, nhưng từ ngoài    thể   .
 Thủ đoạn  âm hiểm.
  vì    che giấu thủ pháp g.i.ế.c  thật sự của  chứ? Hẳn là  đồ vật quỷ quái  đạo cụ nào g.i.ế.c hại từ bên trong,     để lộ  ? Bốn bề vắng lặng,  lẽ   thấy  trời  điểm khác thường, nên  trốn  . 
Bây giờ  thể để chậm trễ, Bạch Du Hằng dằn nỗi lo trong lòng xuống, tiếp tục xuống . Tầng tám địa ngục Bát Nhiệt là một sa mạc c.h.ế.t chóc rộng mênh mông, nhưng Bạch Du Hằng vẫn  tìm  Bạch Khởi.
Còn tầng tám địa ngục Bát Hàn, địa ngục Huyết Trì, Đao Sơn và địa ngục Vô Gian. Bạch Du Hằng nhảy xuống tầng tám địa ngục Bát Hàn. Đó là nơi lạnh lẽo đầy ải, giống như đêm tối c.h.ế.t chóc,   lấy một tia sáng ban ngày, xung quanh tối đen, nhất thời đôi mắt Bạch Du Hằng  thể thích ứng ,    thấy gì trong một giây.
 Khoảnh khắc ,   ở phía  lặng lẽ tiến lên túm lấy , lưỡi d.a.o lạnh lẽo đè lên cổ Bạch Du Hằng. Bạch Du Hằng kinh ngạc,  ở đây thực sự  cảnh giác, vẫn giữ bình tĩnh, động tác nhanh chóng,  hề dông dài. 
Đổi  là  khác, nhất định  trở thành vong hồn  đao, chỉ là  gặp  . Thân thủ   lộ liễu, chỉ là giác quan nhạy cảm, vũ khí  vẻ  mạnh,  phần giống với... "Lưỡi d.a.o ác linh", Bạch Du Hằng   chơi đùa cùng  ,  còn   tìm Tiểu Bạch.
Sát niệm khẽ dâng lên, Bạch Du Hằng siết chặt thanh kiếm. 
"Đừng nhúc nhích." Người  lạnh lùng .
 Trong mắt Bạch Du Hằng ánh lên tia  kinh ngạc, giọng  lạnh lùng bên tai như âm thanh tự nhiên. Bạch Khởi cảm thấy    mặt khựng , lập tức  yên  hề cử động, khẽ thở phào một . 
Đây là  thứ ba rơi từ tầng địa ngục  xuống, hai  rơi xuống  đó đều  g.i.ế.c ,   thể  chờ chết, chỉ  thể  tay , may mà  thủ của   bình thường, dường như  sợ . 
Lúc Bạch Khởi ẩn  trong bóng đêm trông thấy lưỡi kiếm như ẩn như hiện, giật  trong lòng, còn tưởng là Minh Trí Thần, bây giờ xem   , nếu là Minh Trí Thần thì   tay với  từ lâu , hơn nữa Minh Trí Thần cũng  thể    đánh xuống tầng tám địa ngục Bát Hàn. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trung/chuong-322.html.]
Đây cũng là một tay trói gà  đủ chặt,   nồng mùi m.á.u như ,  lẽ  thương  nặng.
 "Nghe đây,    g.i.ế.c ,   đủ năng lượng." Giết hai kẻ yếu ớt từ tầng  rơi xuống  giúp   dư năng lượng, huống hồ   còn yếu hơn ,  tạo thành uy hiếp, chỉ cần     tay với , Bạch Khởi sẽ   loại chuyện ức h.i.ế.p kẻ yếu. 
Hơn nữa  thể   chạm   vẻ ấm áp, rõ ràng  đủ năng lượng,  cần  từ thủ đoạn để sinh tồn. Bọn họ   mâu thuẫn với .
 Bạch Khởi vẫn    yên lòng về  ,    đêm  thể ngủ yên để đề phòng  , như  lợi bất cập hại. 
【Hahahaha! Đại lão ơi  giả vờ yếu ớt 】
【Ôi  ơi quỷ thần thiên địa ơi!!!】
 Bạch Khởi thấy    lên tiếng, tiếp tục : “Hai lựa chọn, một là  trói  ,  và  đều bình an vô sự, hai là  g.i.ế.c , lấy năng lượng của .” 
Bạch Khởi  dây thừng cung cấp cho  ở tầng  bò lên,  chỉ cần để  mất  năng lực hành động là  thể đảm bảo  vẫn bình yên vô sự. 
“Nếu     trói thì ?” Người  khẽ .
 Bạch Khởi thầm nghĩ     điều, trong đôi mắt ánh lên tia  tàn độc: “Vậy  g.i.ế.c ――” Khoan , giọng    vẻ quen tai. Bạch Khởi đột nhiên thu lực tay về. “Giết .” 
Bạch Du Hằng khẽ , giúp   nốt câu còn . 
Bạch Khởi  thất thần, Bạch Du Hằng nắm lấy tay , cướp lấy con d.a.o  ôm   lòng. 
【???】
 【Chời mé??! Khởi Cưng  đè đầu!!】
Qua hồi lâu, Bạch Khởi  ôm trong lòng, khẽ chửi thề: “Mẹ kiếp!”