Bạch Khởi cẩn thận suy nghĩ vấn đề , nhanh chóng tìm  mấy đáp án thích hợp trong dòng lũ lịch sử, bình tĩnh : “Nếu  dùng năng lượng  quan trọng thuê   công cho , mục đích để sản xuất thêm nhiều giá trị hơn, để năng lượng tăng lên gấp bội,  là boss của ,  dựa   mà sống,   sắp xếp; nếu  dùng năng lượng dư thừa  để cứu tế cho  nghèo khó giống như , dần dà tạo  uy tín, tích lũy lòng dân,  đó kéo dài  cách với đại chúng, tạo nên thần cách, cuối cùng  kẻ thống trị vương quốc, như   sẽ là thần dân   lôi kéo, nếu  là…”
 “Nếu  kiếm năng lượng để nuôi  thì ?” Bạch Du Hằng như  như . 
Bạch Khởi còn đang thao thao bất tuyệt   thì giật ,  dừng , qua hồi lâu mới điềm nhiên  tiếp: “Như  là vợ của .” 
【Aaaaaaa má ơi!!】 
【Trời má!!!】 
【Họ đang thảo luận chủ đề học thuật,  nghiêm túc, nhất định là như !!】
 【Ôi  ơi con  bình tĩnh nổi nữa !!】
 Bạch Khởi khẽ hít sâu một , nghiêm mặt  tiếp chủ đề , “Đương nhiên, nếu  thừa năng lượng,   thể nuôi  khác, đây là chế độ một chồng một vợ nhiều , còn thừa tài nguyên  thể dùng để trao đổi tài nguyên khác.”
 “Vậy  chỉ  nuôi  thì ? Đó là gì?”
“Là….” Bạch Khởi chạm  ý  sâu trong đôi mắt ,       gì nữa, lườm  một cái, dời tầm mắt lặng lẽ tiến lên . 
【Em  câu  nè!! Là tình yêu!!】
 【Hahahaha Du Du   đừng bắt nạt   nữa, tà lưa Khởi Cưng trắng trợn như  hahahaha】
【Quá đáng thiệt!! Cơ mà tui thích!!!】 
【Bạch tiểu Khởi chai mặt như  mà cũng thẹn luôn  kìa hahahahaha】
 “Đừng giận mà.” Bạch Du Hằng kéo  trở ,  bảo, “Là thích em.”
Hắn  rõ ràng từng từ từng chữ, ngữ điệu trầm thấp ôn hòa, giống như dòng nước lặng lẽ chảy  sông băng, lặng lẽ  qua ngàn núi vạn sông, cuối cùng đến khi mặt băng tan chảy  khiến   giật . 
【Trời má!!】
 【?????】
 【Aaaaaaaaaa em   nhầm đó chứ?? Ôi chời đất quỷ thần thiên địa ơi!!】 
【Ôi trái tym nhỏ bé của con!!!】
Bạch Khởi ngẩng đầu lên, đối diện với đôi mắt của Bạch Du Hằng. Trong đôi mắt   ánh trăng đang lặng lẽ chảy xuôi, những đốm  lấp lánh tỏa sáng, còn  chiếc bóng  rõ ràng.
 Khóe môi Bạch Khởi khẽ cong lên thành một đường nhỏ xíu,  nghiêng mặt tránh né ánh mắt : “Không giận.” 
“Vậy…” 
Bạch Khởi ngẩng đầu lên  : “ vui,   ?” 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trung/chuong-324.html.]
【????????】 
【Móa ơiiiiiiiii】
 Bạch Du Hằng ngẩn  . Bạch Khởi nhân cơ hội  rút tay , đút hai tay  túi quần, hờ hững tiến về phía . 
【Tiêu  em mất bình tĩnh luôn ! Ảnh  “Tui vui lắm” aaaaaaaaa!!! Đây là  qua   !! Khởi Cưng thích ảnh!!】
 【Trời má!!!】 
【Tâm lý gả con  huhuhu】
 【Mẹ ơiiiii】 
【Ai nhớ đây là phim kinh dị chứ aaaaaaa!!】 
Bạch Du Hằng sải bước đuổi theo.
Dưới màn tuyết trắng, hai  sóng vai  bước , bóng lưng một cao lớn rắn rỏi, một mảnh khảnh yếu ớt. Đất trời mênh mông,  một tiếng động, ban ngày xa vời. Tuyết trắng chất chồng ở lưng chừng con núi, ngưng đọng  mãi mãi,  thể chảy xuống,  thể bốc , sống trong cảnh tuyệt vọng sắp c.h.ế.t  sẽ thể để lộ rõ một mặt ghê tởm của bản .
Nơi  nên là bóng đêm mờ mịt cô đơn, nhưng bấy giờ  hơn  tiên cảnh  nhân gian. 
【Huhuhu,   tình yêu mới là địa ngục.】
 【Xin  em mắc bệnh văn vẻ, nơi nào   , địa ngục hơn hẳn nhân gian】
 【Xác nhận phim văn nghệ tình cảm.】
 【Năm đó, tui cũng  một  bạn gái bằng lòng chịu khổ…】 
【Im miệng!】 
….
 Có Bạch Du Hằng ở đây , Bạch Khởi cũng  cần lo lắng   từ  tầng rơi xuống giành năng lượng với .
Sơn động tuyết phủ kín,  trải áo khoác xuống mặt đất, mở điện thoại  chia sẻ tin tức với Bạch Du Hằng. 
Bạch Du Hằng quét mắt  con d.a.o nhỏ đến mức đơn sơ mà Bạch Khởi lấy  từ chỗ ông lão,  nghĩ tới lưỡi d.a.o đè lên cổ , hỏi: “Con d.a.o  đó  dùng thủ pháp che mắt ?” 
Bạch Khởi  hổ gật đầu. Một con d.a.o nhỏ đương nhiên  thể uy h.i.ế.p  khác , cho nên  dùng kỹ năng “Phô trương thanh thế” từ đạo cụ “Sao in”,  biến nó thành “Lưỡi d.a.o ác linh”, như   thể dọa những  rơi từ  cao xuống. 
  ngờ,  đầu tiên  sử dụng  lấy “Lưỡi d.a.o ác linh”  hù dọa chủ nhân Bạch Du Hằng của nó. Bạch Khởi chỉ  xóa đoạn ký ức đáng  hổ   mà thôi. 
“Hiệu quả  tồi.” Bạch Du Hằng cho lời nhận xét công bằng. 
Bạch Khởi gật đầu: “ cũng thấy như , chủ yếu là nó  phân biệt đẳng cấp của đạo cụ, chỉ cần là đạo cụ  từng  thấy thì đều  thể biến đổi.” 
“Phải ,  ở tầng một địa ngục Bát Nhiệt  thấy thế giới cực lạc ? Nghe  đó là nơi gần thế giới cực lạc nhất.”