Mãi đến một đêm mưa to nọ,   bắt cóc,  ngỡ là  c.h.ế.t chắc . Anh  sợ, bởi vì cuộc sống của  chỉ  một ý nghĩa là lấy lòng, lấy lòng chủ nhân  bỏ nhiều tiền  mua  về. Cái giá mà bọn bắt cóc yêu cầu nhiều hơn giá tiền ba  bỏ  để mua , cho nên đương nhiên ba     chuộc . 
Anh vốn là một món hàng,  giá niêm yết,   đáng cái giá , cho nên ba  từ bỏ . Cho dù bọn họ  tình cảm với “Bạch Khởi”, thích thú cưng “Bạch Khởi” , cũng chỉ cần bỏ  ít hơn con  mà bọn bắt cóc yêu cầu,  mua một thú cưng giống như đúc, thậm chí  thể căn cứ theo chiếc chip    để phục chế ký ức.
 Thậm chí bọn họ còn  thể mua thú cưng đời 2, đời 3 cao cấp hơn,  lời bọn họ hơn, yêu thương họ hơn, tình trạng phát triển  định hơn.
Bạch Khởi  khép mắt  là  thể trông rõ quá khứ ảm đạm của , nhưng    thấy tương lai,    hy vọng đều  sợ cái chết. 
Cho đến khi Bạch Du Hằng xuất hiện. Ông hoàng bóng đêm là thật, sát thủ deep web là thật, tinh thông mười tám loại vũ khí cũng là thật, những thứ đó chỉ là nội dung trong truyện, cũng là “hình tượng” mà Bạch Du Hằng tin là thật. Hình tượng của Bạch Du Hằng xuất  từ xã hội  tưởng, ở đó vũ khí nóng và vũ khí lạnh hỗn độn, tôn trọng luật rừng, tính xã hội thấp,   giao chiến hời hợt giả dối, mà là những cuộc chiến thực sự. 
Bạch Du Hằng là kẻ chiến thắng trong cuộc c.h.é.m g.i.ế.c theo luật rừng . Đây là ảo tưởng của , nhưng  trở thành sự thực. Bạch Du Hằng thuận tay g.i.ế.c c.h.ế.t hai  bắt cóc tống tiền , bảo  hãy gọi một tiếng “Anh trai”,   sẽ bảo vệ  cả đời.
Khi đó Bạch Du Hằng hẵng còn  trẻ trâu ngông cuồng. Bạch Khởi vẫn còn nhớ  rõ ngày hôm , dọc đường về nhà, cơn mưa  tạnh từ lâu ,  trời  đốm  lấp lánh, bình minh sắp lên .
Du Hằng, mang nghĩa đêm tối sắp tận. Kể từ bây giờ, đêm dài đằng đẵng sẽ chấm dứt, thế giới của  bừng sáng như ban ngày, hy vọng trở về,   hy vọng  tương lai . Lúc    quen với việc Bạch Du Hằng rời khỏi  thể của , bởi vì quá  mật khăng khít, khó lòng chấp nhận  sự xa cách, việc  thể lập tức   Bạch Du Hằng đang nghĩ gì khiến  cảm thấy hoảng loạn trong lòng. 
Thế nhưng Bạch Du Hằng tới tìm , cho dù vẫn  xác suất  gặp chuyện là  nhỏ. Bạch Khởi mỉm , đột nhiên  nghĩ thông , bất kể Bạch Du Hằng  tồn tại trong  thể của   , thì  vẫn là Bạch Du Hằng, vẫn sẽ bảo vệ , sẽ   đổi một chút nào. Là  trai của . 
Bạch Khởi sờ hoa tai hình ngôi  , nhớ   đó Bạch Du Hằng hỏi   vẽ cái ,  khẽ : “Bởi vì  là hy vọng.”
Bạch Khởi hôn lên khóe môi , đang định nhắm mắt  ngủ thì   nhẹ nhàng hôn đáp . 
Bạch Khởi  bắt tại trận, sững  : “Chưa ngủ ?”
 “Ngủ là bỏ lỡ  còn gì?” 
Bạch Khởi: “………” 
Bạch Du Hằng  mở mắt , chỉ ôm chặt lấy Bạch Khởi,  bảo: “Ngủ , từ mai bắt đầu xây dựng đế quốc.” 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/song-trung/chuong-330.html.]
…. 
【Tiến triển thần tốc, em chỉ  trố mắt 】
 【Ôm  ngủ chung,  thể chuyên tâm thành lập đế quốc!】 
【Bạch Tiểu Khởi, cưng chẳng dè dặt một chút nào cả!】 
【Cứ… Cứ như  là  định chuyện chung  đại sự  ? Em bàng hoàng nhớ , họ mới quen  mấy tiếng .】 
【Người thông minh  chú trọng hiệu suất!】 
【Doanh nghiệp phu phu Du_Khởi.】
 Sáng hôm , Bạch Khởi đếm xong chỗ giấy tờ Bạch Du Hằng ghi chép,  với Bạch Du Hằng  nhặt kiếm ngoài cửa hang trở về: “Anh.. Anh Bạch ,  g.i.ế.c em , chúng  cùng xuống địa ngục Huyết Trì.” 
Hai bên đều bằng lòng phối hợp, xuống  là chuyện  đơn giản 
―― Một bên g.i.ế.c bên còn , bên  g.i.ế.c sẽ rơi xuống tầng , bên g.i.ế.c  thể nhân cơ hội  để nhảy xuống tầng tiếp theo. Bởi vì Bạch Du Hằng  g.i.ế.c  ít , nên  tổng kết  kinh nghiệm,  khi g.i.ế.c , 70% năng lượng của   g.i.ế.c sẽ nhập  trong  thể  giết, 10% năng lượng bốc ,   g.i.ế.c  giữ  20% năng lượng và rơi xuống tầng tiếp theo.
 bởi vì  thể cho  năng lượng, dù Bạch Du Hằng  g.i.ế.c Bạch Khởi hấp thu năng lượng của , thì  cũng  thể chia  năng lượng cho Bạch Khởi, cho nên mỗi  Bạch Khởi c.h.ế.t thực  chỉ tổn thất 10% năng lượng so với  đó. 
Nếu như g.i.ế.c lẫn , nhất định là Bạch Du Hằng g.i.ế.c , thứ nhất là Bạch Du Hằng nhanh tay,    đau, thứ hai là  khi  rơi xuống, cần Bạch Du Hằng giải quyết hai   ăn . 
Bạch Du Hằng hiểu ý, đang định  tay, Bạch Khởi đột nhiên : “Khoan .”
 “Sao ?” Bạch Khởi ho khụ một tiếng: “Em chuyển  bộ năng lượng của em cho ,  đó  g.i.ế.c em.” 
Bạch Du Hằng: “………”