Sư Muội, Chậm Chút Đã - Chương 8. Hôn nhân đại sự
Cập nhật lúc: 2024-08-21 04:04:47
Lượt xem: 132
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đợi Thẩm Dung Tư xa, Vệ ma ma mới vội vàng chạy Hoán Nguyệt Hiên xem thử. Thấy Triệu Ấu Lăng thất thần khung thêu, bà thở phào nhẹ nhõm. Bà dám quấy rầy Triệu Ấu Lăng, Vương phu nhân dặn dò rằng, chỉ đối xử đặc biệt với tú nương, tú nương mới thêu những hoa văn tinh xảo .
Vệ ma ma đầu hai thấy Triệu Ấu Lăng vẫn cứ ngơ ngác khung thêu, bà nghĩ thế thì mà thêu xong .
“Triệu cô nương, cần đồ gì ư?”
Vệ ma ma nghiêng hỏi.
“Thái phu nhân của phủ thể mặc hoa văn hình mẫu đơn ?”
Triệu Ấu Lăng hoa văn phác thảo bằng chì than vải gấm bóng đột nhiên hỏi bà .
“A, chuyện … Triệu cô nương hỏi ?”
Vệ ma ma hiểu nên hỏi nàng.
“Vừa nãy ngũ tiểu thư .”
Mắt Triệu Ấu Lăng vẫn cứ chằm chằm hoa văn mẫu đơn vải gấm bóng.
“Vậy ư? Có lẽ chắc là .”
Đương nhiên Vệ ma ma thể phủ nhận lời tiểu thư nhà .
“Ta .”
Ngay đó lập tức một tia màu mè hiện lên con ngươi của Triệu Ấu Lăng, nàng vội vàng vẽ lên vải gấm bóng.
Hậu hoa viên phủ Trấn Quốc công, giàn tử đằng đang khoe sắc.
Thẩm lão thái thái dựa ghế mây, híp mắt hoa nở rộ mặt. Ánh mắt bà đuổi theo hai chú bướm nhỏ đang bay lượn giữa giàn hoa, dáng vẻ chi là hứng thú.
Thẩm Dung Tư tổ mẫu từ phía xa, thấy bà dựa ghế mây nhúc nhích giống như ngủ .
Nàng lập tức đưa ngón trỏ lên môi kêu “Suỵt”, hiệu cho Cầm Nhi và Huyền Nhi đừng gây tiếng động. Sau đó lấy hộp đựng cát phục, rón rén tới chỗ Thẩm lão thái thái.
Nha ở phía đang quạt cho Thẩm lão thái thái thấy ngũ tiểu thư tới bèn khẽ cong gối cúi chào, nàng đang chuẩn bẩm báo lão phu nhân thì Thẩm lão thái thái đột nhiên đầu, thấy cháu gái dọa sợ, bà “Phụt” một tiếng.
“Xem xem , định hù tổ mẫu tổ mẫu hù.”
Thẩm lão thái thái vui mừng như đứa trẻ.
“Cháu gái nào dám hù tổ mẫu, cháu gái sợ mất nhã hứng của tổ mẫu mà.”
Thẩm Dung Tư nũng, tay trình hộp cát phục lên cho tổ mẫu xem.
Thẩm lão thái thái vui vẻ to, hiệu cho Cốc ma ma phía nhận lấy.
“Ngũ tiểu thư thật là lòng. Biết Thái phu nhân thích màu tím nhất nên chọn màu . Ôi, hoa văn mẫu đơn thêu tinh xảo quá! Thái phu nhân mau thử xem, hoa mẫu đơn thêu sống động y như thật, thấy đặt ánh mặt trời bươm bướm sẽ tưởng là hoa thật mà đến đậu thôi.”
“Mau mau cất , chờ hôm sinh thần của thì mặc.”
Nghe lão bộc tấm tắc khen ngợi, Thẩm lão thái thái vui đến mức khép miệng . Bà kéo cháu gái xuống bên cạnh, nô tỳ hầu hạ mang ghế đến sẵn.
“Dung Dung.”
Thẩm lão thái thái vén vén sợi tóc mềm rũ khỏi tóc mái của Thẩm Dung Tư, ánh mắt tràn đầy vẻ từ ái.
“Tổ mẫu, hôm nay tổ mẫu vườn dạo một ? Tổ mẫu tâm sự ?”
Thẩm Dung Tư ngoan ngoãn với tổ mẫu.
“Tổ mẫu già , còn giấu mấy chuyện trong lòng nữa . Dung dung, ngươi nay mười sáu tuổi, cũng nên tìm một nhà tương xứng với nhà gả .”
“Tổ mẫu...”
Thẩm Dung Tư ngượng đỏ mặt.
“Nhìn Dung Dung nhà còn ngượng ngùng . Tổ mẫu vẫn đang lưỡng lự chuyện của ngươi đây.”
Trấn Quốc công thực hiện lời ước kết với Hoài Vương, gả đích nữ của cho Thế tử Hoài Vương, Mục Hàn Trì. Vương thị dám phản đối quyết định của trượng phu ngay lúc đó nên đành nhờ Thẩm lão thái thái giúp khuyên giải.
Mà Thẩm lão thái thái quá hiểu rõ tác phong quản gia của Cao phu nhân, chắc chắn bà sẽ nạp nhiều thê cho Mục Hàn Trì.
Hoàng thái hậu ý gọi Thẩm Dung Tư tiến cung Thái tử phi, Thẩm lão thái thái lập tức từ chối. Thay vì để cháu gái Thái tử phi còn bằng để con bé Hoài Vương Thế tử phi còn hơn.
Thị đông đảo là thật. Chí ít thì về phương diện nhân phẩm, Thế tử Hoài Vương Mục Hàn Trì hơn Thái tử Triệu Diễn gấp trăm gấp ngàn .
Vương thị trúng Tân khoa Trạng nguyên Tống Dự, Thẩm lão thái thái tìm hiểu qua cảm thấy lòng với nhân phẩm và tài học của . Chỉ là gia thế của quá bình thường, ngoài ba mươi mẫu ruộng ở ngoài huyện thì tổ tiên để gì cả. Bà chỉ sợ gả cháu gái qua đó để cháu gái chịu khổ.
Nghe Trưởng Công chúa cố ý hứa gả con gái Tần Uyển Du cho Tống Dự, để đích tôn nữ của tranh chồng với đích nữ Bình Tân Hầu e rằng sẽ trở thành trò cho cả Kinh thành mất, những còn khiến hai phủ kết thù càng sâu hơn.
Bình Tân Hầu, Tần An ăn bám địa vị của Trưởng Công chúa mà trở thành đương kim Hoàng thượng trọng dụng. Ông lúc nào cũng kiếm chuyện gây khó dễ cho Trấn Quốc công. Nếu chuyện hôn sự của nữ nhi mà kéo thêm mắm dặm muối, khéo khi Trấn Quốc công sẽ ứng phó nổi.
Thẩm lão thái thái rõ tính nết của con trai , đến giở trò ngầm, Trấn Quốc công tuyệt đối đối thủ của Bình Tân Hầu.
“Cháu gái còn nhỏ, vội gả chồng.”
Thẩm Dung Tư e thẹn cúi đầu, giọng thanh như tiếng chim, uyển chuyển đáp lời bà.
Nàng hy vọng tổ mẫu chủ cho , nàng gả tới Hoài Vương phủ chịu tính của Cao phu nhân . Nàng càng tiến cung chấp hành đủ loại quy củ, mất hết tự do.
“Ngươi cảm thấy Tân khoa Trạng nguyên thế nào?”
Tống Dự ngọc thụ lâm phong, tư trác tuyệt. Hắn vài phần giống Thẩm Chiêu, chỉ là Thẩm Chiêu trông phong lưu tiêu sái còn thì kính cẩn hiền lành hơn.
Mùa thu năm ngoái khi đỗ kỳ thi Đình, Tống Dự khoác lụa hồng ngựa cao chu du khắp đường Thập Lý của Kinh thành, cảnh tượng khi thể là cả Kinh thành chấn động, khiến quý nữ các phủ tương tư thôi.
Thẩm lão thái thái đoán khi cháu gái của cũng giống họ.
“Tổ mẫu đang Tống Dự ?”
Thẩm lão thái thái nhắc đến tên Tống Dự thế mà Thẩm Dung Tư đáp tên nọ, quả đúng như bà sở liệu.
Thẩm lão thái thái híp mắt .
“Tống Dự ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/su-muoi-cham-chut-da/chuong-8-hon-nhan-dai-su.html.]
“Ài, tổ mẫu chủ con tổ mẫu hết mà! Chỉ cần đó , nhà quá nhiều vấn đề và thể sống tự do tự tại là .”
Thẩm Dung Tư những lời trong lòng, gò má ửng đỏ như ngói yên chi, ngay cả hai tai cũng đỏ rực.
Nàng cảm thấy phận nữ nhi mà như là ý tứ, vội vàng nhào lòng tổ mẫu nũng.
Thẩm lão thái thái hiểu tâm ý của cháu gái , nghĩ nghĩ vẫn quyết định thành cho tâm tư của con bé.
Phải tranh cháu rể với Trưởng Công chúa !
Người ở Kinh thành chê , lấy bà đề tài cũng . Nếu Hoàng Thái hậu ban hôn, ai dám đây.
Tống Dự mới nhậm chức Định Châu Thông Phán, việc nhanh để lâu .
Thẩm lão thái thái quyết định chọn ngày phủ, để cho thám tử của Bình Tân Hầu về báo cáo với Trưởng Công chúa. Con trai suốt ngày Bình Tân Hầu áp bức chịu tủi nhục, mà bà loại ăn chay, bà nhất định tranh cho cháu gái một chồng mới .
Thái phu nhân của Trấn Quốc công phủ xe ngựa lưu ly rèm xanh biếc băng qua Càn Nguyên Lâu chạy tới cổng cung điện.
Một mặc áo xanh cột cửa Càn Nguyên Lâu ló đầu , đó vội vàng cúi thấp chạy về bẩm báo cho Bình Tân Hầu.
“Thám tử về báo tin kịp ...”
Thẩm Chiêu xe ngựa của tổ mẫu lầu xa, phiêu mắt áo xanh bay chuyển ánh mắt từ ngoài cửa sổ sang đối diện, .
Gian tinh xá diện tích lớn nhưng mà hai uống xa xỉ vô cùng.
“Mục tính toán gì ?”
Thẩm Chiêu dáng vẻ hờ hững mặt.
Mười năm gặp thế mà Mục Hàn Trì vẫn như trong tưởng tượng của , bình tĩnh thành thục, Thái Sơn áp đỉnh* vẫn sẽ đổi sắc.
(*) Một thành ngữ của Hán dùng miêu tả tình trạng áp lực, đả kích như núi Thái Sơn đổ lên đầu.
“Tạm thời cần tính toán.”
[Truyện được dịch và biên tập bởi team Qi Qi, chỉ đăng tại tài khoản Me Qi Qi. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.♥️♥️]
“Được, dù cũng chờ mười năm , chờ thêm một khắc cũng . Chỉ là Mục đề phòng của phủ Bình Tân Hầu, con mắt của họ trải rộng khắp Kinh thành, bọn họ xu thế nghịch thì chết. Ông là của Thái tử, còn Hoàng thượng nể trọng. Phụ vương ông áp bức đến mức thể thêm một câu trong triều đình, hại ông bệnh ở nhà...”
“Thẩm Chiêu, nên những lời nên ở chỗ . Vẫn là để mai với tới vùng ngoại ô cưỡi ngựa b.ắ.n cung bàn .”
Tuy rằng rời Kinh hơn mười năm nhưng Mục Hàn Trì nắm rõ tình thế ở Kinh thành.
Hắn khác Thẩm Chiêu, Thẩm Chiêu chỉ cái hư danh Thế tử còn thì chinh chiến, trải nghiệm và quan sát khó khăn của bá tánh. Hắn là cảm nhận rõ nhất việc đế vương ngu ngốc, tàn bạo như thế nào.
“Mục .”
Thẩm Chiêu nhíu mày, khuôn mặt kim cương góc cạnh rõ ràng lạnh lùng của Mục Hàn Trì. Ngọn gió nơi Bắc Cảnh tàn phá da thịt của , ngược nó còn mang đến cho thêm vẻ minh thần võ. Đôi mắt sáng ngời ẩn chứa vẻ tinh nhuệ, đó là thành quả mài giũa giữa núi đao biển lửa khiến thấy thành thật đáp nó.
Thẩm Chiêu ngoài cửa cung chờ Mục Hàn Trì tiến cung diện thánh xong mới mời tới lâu. Mục Hàn Trì còn về Vương phủ nên Thẩm Chiêu cũng tiện giữ ở . Thật sự nhiều chuyện tiện ở đây.
Ra khỏi lâu, Thẩm Chiều gọi Mục Hàn Trì đang sắp lên ngựa.
“Mục còn nhớ ngũ nhà ?” Thấy Mục Hàn Trì suy nghĩ, Thẩm Chiêu vội bổ sung: “À, đoán chắc nhớ . Huynh về Vương phủ năm mười hai tuổi, ngũ của mới bốn tuổi. Lúc đó nàng cao như , chỉ tới đây của và thôi.”
Thẩm Chiêu đưa tay xuống đùi so sánh.
“Huynh mười bốn tuổi tới Bắc Cảnh tòng quân đánh giặc, ngũ sáu tuổi, nàng lóc cầu xin đừng . Chẳng lẽ quên hết ?”
Mục Hàn Trì nhíu mày, dường như đang nỗ lực tìm kiếm trong trí nhớ cuối cùng chỉ đáp câu hỏi của Thẩm Chiêu bằng một nụ bất lực.
“Lâu lắm . Bây giờ nàng là một đại cô nương, tổ mẫu đang tính chuyện hôn sự cho nàng đây. E rằng tổ mẫu cung là để cầu chỉ ban hôn.”
Thẩm Chiêu tùy ý.
Khi gặp Mục Hàn Trì, dám khẳng định thích , khi gặp thì yên tâm .
Muội thích nhất là nam nhân tuấn nho nhã, gió cát biên cảnh những thổi bay vẻ nho nhã thuở niên thiếu của Mục Hàn Trì mà còn tăng thêm mấy phần tuấn mỹ lóa mắt.
Nữ nhi trong thiên hạ hẳn là nào thích nam nhân như . “...”
Tuy Thẩm Chiêu rõ nhưng Mục Hàn Trì thể hàm ý trong câu của y. Thẩm Thái phu nhân cầu ban hôn chắc chắn là ban hôn cho Thẩm Dung Tư và .
Thẩm Chiêu nghĩ rằng nhớ Thẩm Dung Tư nhưng thật từng chuyện nhỏ nhặt về chuyến hồi Kinh năm đều khắc sâu lòng. Chỉ là Thẩm Chiêu hiểu lầm là ý với Thẩm Dung Tư.
nếu ban hôn thật thì việc sẽ biến thành rắc rối đây. Hắn nuôi chí cả đời kết hôn .
Thẩm Chiêu chắp tay cáo từ.
Mục Hàn Trì lên ngựa phi thẳng về Hoài Vương phủ.
Cao phu nhân bên cửa chờ chất nhi về mà chẳng thấy chất nhi , sang bên cũng thấy bóng dáng, hai tay đang vặn khăn lo lắng trong lòng thì đột nhiên thấy nha phía kêu lên: “Thế tử về .”
“A, chất nhi của cuối cùng cũng về !”
Nhìn Mục Hàn Trì cưỡi ngựa trắng phi băng băng đến đây, Cao phu nhân kích động đến mức hốc mắt đỏ ửng, bà sốt sắng nhấc chân lên chạy vài bước đến đón chất nhi của .
“Cô mẫu an hảo.”
Mục Hàn Trì thắt chặt cương ngựa đó xoay xuống ngựa quỳ xuống hành đại lễ với Cao phu nhân.
Cao phu nhân vội vàng đỡ dậy.
“Cô mẫu quản lý Vương phủ chăm sóc phụ , ân tình sâu như biển cả chất nhi xin khắc ghi cả đời.”
Mục Hàn Trì quỳ Cao phu nhân thể kéo dậy .
Hết chương
Nhóm dịch: Team Qi Qi
Edit: Ery Ann
Beta: Minh Nhi
Check: Ngọc Kỳ