SƯ MUỘI ĐỪNG CUỐN, SƯ MÔN CHÚNG TA ĐÃ VÔ ĐỊCH - CHƯƠNG 156: ĐOÀN ĐOÀN LÀ AI?

Cập nhật lúc: 2025-07-28 13:34:55
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Phải ! Ban ngày còn thấy xuất hiện trong thành nữa đấy. Tiểu nha đầu mà sư Vũ Thu thích cũng là của Cửu Huyền Kiếm Môn đúng ? Hình như cùng bối phận với Bạch Trì thì ?”

Lúc , một giọng lè nhè nhưng quen thuộc vang lên:

“Gì mà cùng bối phận chứ? Bạch Trì thể so với nàng?”

“Ta từng hỏi hai vị sư thúc của Thiên Môn, cái c.h.ế.t của thê tử — Đoàn Đoàn liên quan mật thiết đến Bạch Trì!”

Thê tử thật đáng thương, tên Bạch Trì hại chết, vĩnh viễn yên giấc đáy Nhược Thủy, hu hu hu hu…”

“Ây, sư Vũ Thu đừng nữa, trong Thiên Tiên Lâu còn nhiều cô nương lắm, cũng thiếu trẻ tuổi…”

“Ngươi gì chứ? Ta chỉ cần Đoàn Đoàn thôi.”

“Ngươi hiểu . Hồi ở trong bí cảnh, một tảng đá suýt nữa đập trúng , chính nàng bất ngờ tay cứu mạng .”

“Chỉ là một tảng đá vụn thôi mà, sư Trúc Cơ , đập trúng cũng chẳng …”

“Ngươi gì chứ? Đó là vì nàng thương !”

“… Sư , mấy sư khác , lúc đó hình như nàng đánh ngất nên mới tảng đá, nàng cứu cũng là điều đương nhiên mà.”

“Phi! Ngươi cái gì chứ? Ngươi gì chứ? Đừng lung lay hình tượng Đoàn Đoàn trong lòng !”

“…”

Ngự Đan Liên: “…”

Lạc Bằng Kiêu thì nghi hoặc hỏi: “Còn một nữ nhân khác cùng với và thất sư chìm xuống đáy hồ Nhược Thủy ? Ta nhớ trong Cửu Huyền Kiếm Môn một đồng môn tên là Đoàn Đoàn?”

Ngự Đan Liên: “…” Nàng thể tên Đoàn Đoàn đó chính là ?

Không , hổ c.h.ế.t mất!

Ngự Đan Liên đáp: “Có thể… thể là tên tử Hải Thần Tông uống say bậy thôi.”

Lạc Bằng Kiêu nàng như suy nghĩ điều gì đó, chợt dịu giọng : “Tiểu sư , nếu gặp tử Hải Thần Tông, thể tránh thì tránh, đừng dây dưa với họ, nữ bạt chính là ví dụ điển hình.”

Ngự Đan Liên lập tức gật đầu như gà mổ thóc: “Nhất định nhất định!”

Không cần đại sư , nàng cũng sẽ tránh xa đám nam nhân biến thái cặn bã của Hải Thần Tông.

Ừm… Thiên Cẩm và Thiên Miên thì tính là cặn bã, nhưng nàng cũng sẽ tiếp xúc nhiều!

Bên phòng bên cạnh, tiếng Vũ Thu dần nhỏ , đó vang lên tiếng của hai nữ nhân khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/su-muoi-dung-cuon-su-mon-chung-ta-da-vo-dich/chuong-156-doan-doan-la-ai.html.]

Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức

Nghe , tính cả Vũ Thu thì bên năm .

Hai thấy Vũ Nghĩa say khướt liền bắt đầu buông thả, khiến hai nữ nhân ngừng phát âm thanh quyến rũ.

Dần dần, bầu khí bên bắt đầu nóng bỏng.

Ngự Đan Liên đang đến mức khúc khích như một bà cô hóng hớt thì Lạc Bằng Kiêu bỗng dậy, phất tay một cái, bức tường ngăn giữa hai phòng lập tức sụp xuống ầm ầm.

Ngự Đan Liên thấy hai nam hai nữ bên cạnh Vũ Thu quần áo xộc xệch ôm loạn thành một đống.

Khung cảnh hỗn loạn và dâm dục đến mức thể thẳng.

Vũ Nghĩa và Vũ Vi cùng lúc ngẩng đầu về phía phát âm thanh.

Cả hai đều đang ngà ngà say, thấy một cao một thấp phá tường mà , mất một lúc mới phản ứng .

“Vương Ngộ Nghĩa.”

Vũ Nghĩa thấy cái tên đó thì ngẩn .

Cái tên … là tên giả mà dùng từ mấy chục năm , ?

Đột nhiên, như nghĩ điều gì đó, rùng , lập tức tỉnh rượu, ánh mắt lạnh lùng về phía Lạc Bằng Kiêu.

Cái bí danh chỉ từng dùng để cưới một nữ nhân.

Nữ nhân đó đưa đến Vị Thủy Châu hoan lạc với đám tà tu, kết quả ngờ biến thành nữ bạt.

Hắn tốn bao công sức mới phong ấn nàng .

chuyện chìm quên lãng suốt mấy chục năm nay , ?

CHƯƠNG 157: HẢI THẦN TÔNG TRUY SÁT

Lẽ nào, những sai lầm phạm khi còn trẻ dại, đều hết ?

Vũ Nghĩa lập tức toát mồ hôi lạnh.

Hải Thần Tông cũng là một trong Tứ Đại Tiên Môn, họ thể nhiều đạo lữ, nhưng trong môn quy một điều quan trọng nhất: tuyệt đối phụ lòng bất kỳ nữ nhân nào.

Huống hồ, năm xưa vì hưởng lạc nhất thời mà qua với đám tà tu đó, vứt bỏ nữ nhân , cuối cùng khiến nàng tra tấn đến c.h.ế.t trong thanh lâu…

Nếu chuyện vạch trần, sẽ Hải Thần Tông xử tử!

Giờ phút , men say trong Vũ Nghĩa tan biến hết, nhưng trong đầu vẫn còn choáng váng vì hoảng sợ.

“Ngươi là ai? Rốt cuộc gì?”

 

Loading...