Sư phụ Ngày Ngày Cầu Xin Ta Đừng Phá Cảnh - Chương 56
Cập nhật lúc: 2025-11-23 10:58:50
Lượt xem: 86
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâu Mộ Vân lấy tinh thần, vệt hồng mặt biến mất, ho khan hai tiếng: "Tóm , chỉ chuyện là . Ngươi đổi điều kiện khác ?"
"Không ?" Lâm Nghiêu giữ vẻ mặt lạnh nhạt, dường như cũng chẳng để tâm lắm, , "Vậy điều kiện cuối cùng cứ nợ đấy . Đợi khi nào nghĩ , sẽ đến đòi ngươi."
Lời chẳng khác nào một sự uy h.i.ế.p.
Thấy thái độ sợ trời sợ đất của Lâm Nghiêu, Lâu Mộ Vân ngược nổi nóng: "Lâm Nghiêu! Ngươi định dùng chuyện để uy h.i.ế.p cả đời !"
"Ta đê hèn như cô nghĩ." Lâm Nghiêu thản nhiên thu kiếm rời , chỉ để một bóng lưng lạnh lùng, "Thỏa mãn ba điều kiện , ân oán cũ coi như xóa bỏ . Nếu còn vì chuyện mà dây dưa hoặc giận cá c.h.é.m thớt lên Lâu gia các , thì cứ để tu vi tan hết, c.h.ế.t chỗ chôn."
"Ngươi hoặc là tìm cách lấy bản đồ cho , hoặc là cứ chờ điều kiện thứ ba ."
...
Đêm khuya, Lâu Mộ Vân bên ngoài phòng khách dành cho Quy Tàng tông, như con ruồi mất đầu.
Làm bây giờ? Tên Lâm Nghiêu cứ c.ắ.n c.h.ế.t đòi cho bằng bản đồ bí cảnh Bắc Hải, hơn nữa thời hạn là khi bọn họ tiến bí cảnh rèn luyện. Giờ Tỵ ngày mai (9 giờ sáng), các t.ử Trúc Cơ sẽ xuất phát bí cảnh Bắc Hải, nếu lúc đó Lâm Nghiêu nhận bản đồ, thì điều kiện thứ ba sẽ tự động mất hiệu lực!
nàng thể gì đây? Dùng đồ vật đổi bản đồ với Tuân Diệu Lăng ư? Đừng đùa. Nếu là ngày thường thì lẽ , nhưng bí cảnh ngày mai sẽ mở , bản đồ chẳng khác nào vật báu vô giá, Lâu Mộ Vân lấy cái gì để đổi với nàng ?
Cướp trắng trợn? Ngay cả Diêu sư của nàng còn đ.á.n.h Tuân Diệu Lăng, huống chi là nàng!
Lâu Mộ Vân cân nhắc hồi lâu, quyết định lẻn phòng Tuân Diệu Lăng thám thính tình hình . Ánh trăng trong sân sáng như ngọc, bóng trúc lay động đan xen, bóng dáng mảnh khảnh của Lâu Mộ Vân toát lên vẻ lén lút. Nàng túm váy leo lên cửa sổ, định ghé mắt qua khe cửa sổ trong thì thấy tiếng "đinh linh" —
Một tiếng chuông thanh thúy vang lên.
Vô sợi tơ trong suốt, lấp lánh ánh sáng lạnh lẽo bất ngờ xuất hiện giữa trung, quấn chặt lấy Lâu Mộ Vân. Nàng kinh hãi định giãy giụa thoát , nhưng phát hiện giống như con bướm dính mạng nhện, thể động đậy.
Kẽo kẹt một tiếng, cửa sổ mở toang.
Bên trong cửa sổ là Ngụy Vân Di ăn mặc chỉnh tề.
Trên cửa sổ là Lâu Mộ Vân đang duy trì tư thế quỳ bò, tay sắp chạm song cửa.
"Hừ, ngay sẽ tên trộm vặt mắt nhòm ngó bản đồ trong tay A Lăng mà. Ta bảo , các ngươi thể động não chút , nơi dù cũng là địa bàn của Thượng Tam Tông, thể để các ngươi tùy tiện... Hả? Khoan , ngươi quen quen..." Trên mặt Ngụy Vân Di bỗng lộ vẻ kinh nghi bất định, nàng đầu gọi trong, "A Lăng, mau đây, định lẻn phòng !"
Tuân Diệu Lăng xõa tóc, mắt nhắm mắt mở tới. Sau khi rõ diện mạo tên trộm, đôi mắt tròn xoe như mèo con mở to.
"Lâu sư tỷ, là tỷ?"
Mặt Lâu Mộ Vân căng cứng, nhưng trong lòng thì đang gào t.h.ả.m thiết.
Nàng rốt cuộc trúng tà gì trời! Sao nghĩ cái tối kiến ăn trộm bản đồ của chứ?
Hơn nữa còn gọi nàng là sư tỷ... Nàng thật sự bằng cầm thú mà!
Ngụy Vân Di nhướng mày, giơ tay véo má Tuân Diệu Lăng: "Sao gặp ai cũng gọi sư tỷ thế? Rốt cuộc bao nhiêu sư tỷ hả?"
Tuân Diệu Lăng tít mắt: "Ngụy sư tỷ là nhất. Tỷ thả xuống ? Chuyện tám phần là hiểu lầm thôi."
"— Bản đồ trong tay là do Vô Trần tôn giả đưa cho. Bên phía Vô Trần tôn giả chắc chắn bản lưu. Mộ Vân sư tỷ là t.ử của Vô Trần tôn giả, việc gì đến trộm bản đồ chứ?"
"... Cũng . Ngày mai nàng cũng tham gia rèn luyện bí cảnh, cần thiết chuyện trộm cắp vặt vãnh ." Ngụy Vân Di giơ tay, chiếc chuông vàng cổ tay lắc nhẹ, thu hồi bộ tơ nhện. Đây là một trong những pháp bảo của nàng — Thiên Ti Linh. Tơ trời nước lửa bất xâm, bách độc bất hủ, chuyển động theo tiếng chuông. Là pháp bảo hộ nàng thường mang bên . Tuy nhiên Ngụy Vân Di vẫn cảm thấy chỗ , "Ngươi tự giải thích rõ ràng . Tại ngươi tập kích đêm sư ?"
Lâu Mộ Vân mới vững bằng tay chân cứng đờ, suýt nữa ngã sấp mặt xuống đất.
... Tập kích đêm! Đây là cái từ ngữ hổ báo cáo chồn gì !
"Xin . Ta... mỡ heo che tâm (ngu nhất thời), vốn định..."
"Chắc Lâu sư tỷ cảm ơn chuyện cứu tỷ ban ngày thôi." Lúc , Tuân Diệu Lăng đột nhiên xen , ánh mắt thấu suốt dừng Lâu Mộ Vân, khiến Lâu Mộ Vân cảm giác hổ như thấu tâm can. Tiếp đó, Tuân Diệu Lăng bỗng mỉm : "Chắc là ban ngày Lâu sư tỷ tìm cơ hội chuyện với , cho nên mới đặc biệt đến tìm buổi tối, đúng ?"
"..." Lâu Mộ Vân theo bản năng đáp. Đợi đến khi nhận gì, nàng vội vàng bịt miệng , tai đỏ bừng lên.
Trong giây lát, Ngụy Vân Di lộ biểu cảm ngơ ngác như mèo vũ trụ.
"Được . Vậy hai chuyện ." Ngụy Vân Di vẫy tay, khẽ ngáp một cái, "Sư , khi ngủ nhớ dán bùa lên, đừng quên bố trí trận pháp nữa nhé."
"Vâng ạ. Ngụy sư tỷ thong thả." Tuân Diệu Lăng ngoan ngoãn gật đầu.
Lâu Mộ Vân mời phòng Tuân Diệu Lăng uống .
Tuân Diệu Lăng đốt bùa, dùng Hỏa Chú đun sôi một ấm nước trong chốc lát, hương thơm thanh khiết thấm ruột gan nhanh chóng lan tỏa khắp phòng, khiến đầu óc tỉnh táo hơn vài phần. Sợi dây thần kinh căng thẳng trong đầu Lâu Mộ Vân mấy ngày nay cũng thoáng giãn đôi chút.
"Lâu sư tỷ." Tuân Diệu Lăng đẩy chén về phía đối phương, một tay chống cằm nàng, ánh đèn mờ ảo, khuôn mặt vốn thuần khiết tì vết của Tuân Diệu Lăng như phủ lên một tầng ánh sáng ấm áp, "Tỷ thể thật với . Đêm nay rốt cuộc tỷ đến đây gì?"
Rõ ràng Tuân Diệu Lăng tất cả.
nàng chọn vạch trần Lâu Mộ Vân.
Hốc mắt Lâu Mộ Vân đỏ lên, nắm chặt chén ấm áp, run rẩy : "Tuân sư , ... thực sự cần tấm bản đồ bí cảnh đó. Muội chép cho một bản cũng , hoặc đổi bằng thứ gì cũng , tuyệt đối hai lời!"
Tuân Diệu Lăng khó hiểu: " đó vốn là bản đồ của Vô Trần tôn giả mà. Chẳng lẽ chỗ ngài bản lưu nào ư?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/su-phu-ngay-ngay-cau-xin-ta-dung-pha-canh/chuong-56.html.]
Lâu Mộ Vân hít mũi: "Ta . Thiên phú của đủ, đến nay vẫn Trúc Cơ. Sư tôn chính thức thu nhận t.ử truyền, cũng phép nội thất hầu hạ sư tôn. Những chuyện tư cách ."
Tuân Diệu Lăng cảm thấy Vô Trần tôn giả kiểu hào phóng với t.ử tông môn khác mà keo kiệt, bỏ bê t.ử truyền của .
Vì thế nàng mở ngọc giản , quyết định ba mặt một lời, liên hệ với sư của Lâu Mộ Vân là Diêu Tương Cố:
"Diêu sư , còn thức ?"
Bên gần như trả lời ngay lập tức, giọng vẫn còn tỉnh táo:
"Tuân đạo hữu, ngủ. Xin hỏi cô việc gì ?"
Tuân Diệu Lăng: "Ta hỏi một chút, tấm bản đồ bí cảnh nhận từ sư tôn của hôm , trong tay bản lưu ?"
Diêu Tương Cố chút nghi hoặc, nhưng vẫn đáp: "Hả? Có chứ. Sư tôn đây là vật truyền đời của t.ử truyền ngọn Huyền Kiếm, do các thế hệ t.ử dần dần bổ sung và chỉnh sửa mà thành."
"Vậy gì nữa." Tuân Diệu Lăng ngắt liên lạc ngọc giản, ngước mắt Lâu Mộ Vân, "Tỷ xem, trong tay Diêu Tương Cố cũng một tấm bản đồ y hệt. Nếu tỷ xem, cứ trực tiếp mượn là mà."
"..."
Lần thì Lâu Mộ Vân thật .
"Tuân, Tuân đạo hữu, xin ." Thiếu nữ nức nở, nước mắt rơi lã chã như chuỗi ngọc đứt dây, "Hu hu oa a a a —"
"..."
Tuân Diệu Lăng nữ tu mặt như đứa trẻ lên ba, bất đắc dĩ vươn tay, yên lặng vỗ vỗ vai nàng.
Khóc hồi lâu, Lâu Mộ Vân suýt nữa thì đến mất nước mới miễn cưỡng dừng . Nàng ngẩng đầu lên, đôi mắt sưng húp như hai quả đào, :
"Tuân đạo hữu, thực sự cảm ơn . Muội quá, vạch trần , cũng dung túng chuyện thể vãn hồi."
Nếu chuyện nàng ý định trộm bản đồ truyền ngoài, e là nàng sẽ Trưởng lão Chưởng hình tóm cổ nhốt phòng cấm túc ba bốn năm cho chừa thói .
Thực cũng từ bi đến thế. Tuân Diệu Lăng sờ sờ xấp bùa chú giấu trong tay áo, thầm nghĩ.
Tuân Diệu Lăng chỉ ngờ kẻ lén lút rình mò phòng nàng là t.ử của Quân Hàn Y. Quân Hàn Y đức cao vọng trọng, con cũng tệ, bản đồ trong tay Tuân Diệu Lăng vốn là ân huệ của , nếu vì chuyện mà tống cổ Lâu Mộ Vân phòng tối, e là sẽ tổn hại đến giao tình giữa Quy Tàng tông và Thanh Lam Tông.
Lâu Mộ Vân hít sâu một , đột nhiên nắm lấy tay Tuân Diệu Lăng, dường như đang cố gắng nhớ điều gì đó, : "Thực , về bí cảnh Bắc Hải, trong nhà từng một trang sách rách bí ẩn, đó ghi chép manh mối về một món Thần Khí thượng cổ thất lạc. Ta nhớ mang máng Thần Khí đó tên là... Côn Luân Kính. Pháp khí đó vẫn luôn lưu lạc trong bí cảnh Bắc Hải, khi nhận chủ nó ở trạng thái vận hành vô thức, gặp sẽ cực kỳ nguy hiểm."
"Những thứ khác dám xem nhiều, chỉ nhớ một câu khẩu quyết mà xưa ghi ..."
"'Trong kính ngoài kính, trong mộng mộng. Chuyện cũ xưa, hư hư thực thực'."
"Tuân đạo hữu, khi bí cảnh Bắc Hải, nhất định nhớ kỹ, tránh xa những nơi ánh trăng."
Ngày hôm .
Địa điểm mở bí cảnh Bắc Hải ở trung tâm mặt biển.
Trên mặt biển sóng nước lấp lánh, hàng chục chiếc thuyền lớn căng buồm tranh xuất phát. Những con thuyền chạm trổ tinh xảo, thuyền đều vẽ huy hiệu tông môn Thanh Lam Tông, cột buồm cao vút, cánh buồm như mây trắng đón gió phấp phới, đuôi thuyền rẽ sóng tạo nên từng vệt bọt trắng xóa — Thanh Lam Tông với tư cách là "chủ nhà" của đợt rèn luyện bí cảnh , hào phóng bao trọn chi phí thuyền bè.
Trong đó, t.ử truyền của Thượng Tam Tông chung một chiếc thuyền.
Thực , từ Đại hội Tiên môn Bách gia, các trưởng bối của Thượng Tam Tông cố ý vô tình gom các t.ử truyền với . Bởi vì truyền tượng trưng cho trụ cột tương lai của tông môn. Chưa đến việc bồi dưỡng quan hệ thiết, ít nhất cũng nên để họ nhận mặt , nền tảng cho quan hệ ngoại giao giữa các tông môn .
Giới Tu chân hiện giờ tuy thái bình, nhưng Ma tộc vẫn luôn như hổ rình mồi Nhân giới. Lịch sử chứng minh, cứ cách một thời gian, Ma tộc sẽ trở , xâm lược Nhân giới quy mô lớn. Thượng Tam Tông tuy chút xích mích nhỏ nhặt, nhưng luôn đồng lòng nhất trí đối ngoại. Lần sắp xếp các t.ử Thượng Tam Tông "đồng tâm hiệp lực" cũng là mong một khởi đầu đoàn kết .
Một đám tu sĩ Trúc Cơ trẻ tuổi việc gì , bèn tụm tán gẫu.
Trong đó tích cực nhất kể đến Thương Hữu Kỳ. Hắn dựa khuôn mặt phong độ nhẹ nhàng và cái miệng dẻo quẹo như sen nở hoa, thành công xin phương thức liên lạc ngọc giản của gần như tất cả mặt. Hơn nữa điểm tuyệt vời nhất của là bao giờ nhớ nhầm mặt , luôn gọi chính xác tên từng và đưa những chủ đề tán gẫu vô cùng thích hợp.
Tuân Diệu Lăng thấy bận rộn chạy chạy như con bướm hoa, tò mò hỏi Triệu Tố Nghê: "Huynh đang gì thế?"
Triệu Tố Nghê đáp với vẻ mặt thản nhiên: "Không quên sơ tâm (nguyện vọng ban đầu), mở rộng nguồn khách hàng thôi."
" chẳng Huyền Hoàng tông cũng nhiều Phù tu ? Huynh kết bạn với nhiều đối thủ cạnh tranh thế gì?"
Triệu Tố Nghê thở dài: "Có nhiều chuyện cần thương lượng lắm. Ví dụ như thỏa thuận giá thị trường của các loại linh phù cao cấp khác để tránh cạnh tranh phá giá ác tính; xác định rõ định vị của đôi bên, cố gắng tránh bán lượng lớn linh phù cùng thuộc tính, tiền thì cùng kiếm mà."
Tuân Diệu Lăng bừng tỉnh đại ngộ, giơ ngón tay cái đầy thán phục: "Không hổ danh là Thương sư ."
Lúc , từ trong khoang thuyền bước một thiếu niên tu sĩ dáng mảnh khảnh, mày mắt thanh tú, khí chất ôn nhuận. Hắn ở đầu thuyền quanh một chút, đó về phía Lâm Nghiêu, đang mặc áo đen, một ôm kiếm dựa lan can.
Bị phiền, Lâm Nghiêu theo bản năng định nhíu mày. khoảnh khắc rõ tới, vẻ mặt mất kiên nhẫn lập tức biến mất, đó là nụ khiêm tốn, nhã nhặn thường thấy: "Diêu đạo hữu."
Thư Sách
Người tới chính là Diêu Tương Cố, từng tỷ thí với Tuân Diệu Lăng đó.
Với danh hiệu Đệ nhị Trúc Cơ Nhân bảng của , quả thực xứng đáng để Lâm Nghiêu tiếp đón.
Hắn gật đầu chào hỏi Lâm Nghiêu, đó lấy từ trong tay áo một ống cuộn, bình tĩnh : "Lâm đạo hữu, đây là bản đồ Lâu sư nhờ chuyển cho ."
Trên mặt Lâm Nghiêu thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc.
Hắn nhận lấy ống cuộn, đổ tờ giấy bên trong mở xem, nhướng mày: "Diêu đạo hữu đây là cái gì ?"