Sự Rung Động Có Chủ Ý - Chương 18: Ngài Hạ về ngay trong đêm vì muốn “xử lý” cô sao?

Cập nhật lúc: 2025-07-26 15:00:07
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Bách Vũ ngờ Chung Thư Ninh gài bẫy. Người mắt quen thuộc xa lạ, trong ký ức của , cô tính cách dịu dàng mềm mại, váy trắng tóc dài, ngoan ngoãn hiền dịu, từng giống như hôm nay…

Cả sắc bén!

Lại càng khiến ngạc nhiên.

Cứ như thể, trong khoảnh khắc, cô lột xác .

“Cô Chung, chuyện thế thể đùa .” Luật sư nhà họ Chu hoảng hốt, liếc Chu Bách Vũ bên cạnh, suýt nữa tức đến ngất.

Tên còn mải mê gái ngay lúc !

đùa.” Nếu Chung Thư Ninh chuẩn , đồng ý gặp riêng ?

Đây là một cái bẫy.

Meivory

Chỉ là Chu Bách Vũ xem thường cô, phòng .

“Rốt cuộc xảy chuyện gì?” Lẽ lúc hoà giải, cảnh sát mặt. do hai bên là quen, còn dây dưa tình cảm, đều yêu cầu chuyện riêng, nên họ mới tránh .

Chung Thư Ninh đưa điện thoại bản ghi âm , phát xong, sắc mặt mỗi một kiểu.

Kết quả giám định báo cáo bệnh viện là thật giả, chỉ cần điều tra kỹ, sẽ câu trả lời.

“Anh Chu, báo án giả sẽ chịu hậu quả thế nào ?” Cảnh sát nghiêm giọng .

“Chuyện là hiểu lầm thôi, thật thì…” Luật sư cắn răng cố gắng giải thích.

“Anh là luật sư, hiểu luật mà còn phạm luật, còn dám đây là hiểu lầm ?”

“Đồng chí cảnh sát, thật bọn chỉ tìm cô Chung.” Luật sư cũng thấy đau đầu. Lúc đó, đồng ý với cách nhưng Chu Bách Vũ cứ khăng khăng đòi , cũng hết cách.

“Cho nên mấy lợi dụng chúng ?” Cảnh sát nhíu mày.

“…”

Càng càng sai.

Làm giả chứng cứ, báo án giả, đùa giỡn cảnh sát - cho dù Chung Thư Ninh truy cứu, đồn cảnh sát cũng xử phạt. Ít nhất là phạt tiền, nặng thì giam mấy ngày để răn đe.

giờ Chu Bách Vũ đá bên , đau đến mức mặt mày tái mét, cần đưa bệnh viện .

Còn Chung Thư Ninh thì thuộc trường hợp phòng vệ chính đáng, mà Chu Bách Vũ đá cũng coi như đáng đời.

Ngay khi Chu Bách Vũ chuẩn đưa đến bệnh viện, Chung Thư Ninh chậm rãi bổ sung một câu:

đồng ý để cho chữa trị, nghĩa là từ bỏ việc truy cứu chuyện .”

“Cô…” Chu Bách Vũ tức đến nghiến răng.

Rõ ràng cô chiếm lợi còn vẻ cao thượng.

“Chung Thư Ninh, đây nhận thủ đoạn thế !”

Chung Thư Ninh bật thành tiếng: “Vậy chỉ thể giờ từng thật sự hiểu . Còn nữa… nếu thật sự ý đồ riêng thì chỉ ghi âm.”

sẽ mang theo một chiếc camera siêu nhỏ, tất cả những gì hôm nay, đòi vài ba triệu, hoặc là…”

Cô đột ngột mỉm , tiến sát gần Chu Bách Vũ.

Khoảng cách gần, giọng hạ thấp.

Trên Chung Thư Ninh phảng phất hương cam bưởi dịu nhẹ, giọng cô trong trẻo, ngọt ngào nhưng lời cô khiến Chu Bách Vũ lạnh cả sống lưng.

: “ sẽ tung đoạn video đó lên mạng, để ngóc đầu lên nổi”

Nói xong, Chung Thư Ninh lùi hai bước. Còn mặt Chu Bách Vũ thì còn một giọt máu.

Khoảnh khắc , nhận từng thật sự hiểu con cô.

Anh vẫn chịu thua, cứng miệng : “Chung Thư Ninh, cô dám !”

“Anh cứ thử xem.”

Chung Thư Ninh xong, sang Lý Khải: “Chúng .”

Mãi đến khi bóng lưng hai gần khuất, Chu Bách Vũ mới tỉnh táo, gào lên:

“Chung… Chung Thư Ninh! Cô đợi đấy! chắc chắn sẽ bỏ qua cho cô!”

Sau khi khỏi đồn cảnh sát, Chung Thư Ninh mới khẽ thở phào nhẹ nhõm. Khi đầu , cô thấy Lý Khải đang thì mỉm : “Xin , khiến vướng chuyện rắc rối .”

“Cô .”

Khi lái xe, Lý Khải vẫn liên tục liếc cô qua gương chiếu hậu.

Tuy mới quen lâu, nhưng qua lời kể của Trần Tối, cũng hiểu phần nào tính cách của Chung Thư Ninh. Cô mềm mỏng, hiền lành, nếu thì cũng chẳng nhà họ Chung chèn ép đến mức đuổi khỏi nhà.

Chung Thư Ninh của nãy thông minh quả cảm, sợ hãi, nhún nhường, rõ ràng giống với vẻ yếu đuối dễ bắt nạt như thường ngày.

Có lẽ, cô gái mà từng thấy khi ở nhà họ Chung từng là con thật của cô.

“À đúng , nếu thì… chuyện hôm nay, thể đừng với ngài Hạ ?” Chung Thư Ninh khiến thêm phiền.

“Chuyện …” Lý Khải lộ vẻ khó xử: “Chắc kịp nữa , .”

Chung Thư Ninh nhạt, vẻ mặt chẳng mấy bận tâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/su-rung-dong-co-chu-y/chuong-18-ngai-ha-ve-ngay-trong-dem-vi-muon-xu-ly-co-sao.html.]

Bỏ , dù sớm muộn gì cũng sẽ .

Cô thấy đúng là quá phiền phức, thêm áp lực từ gia tộc - lẽ khi trở về, sẽ chủ động bàn chuyện “ly hôn” với cô cũng nên.

bao giờ là yếu đuối.

Khi học múa, từng chịu bao nhiêu cực khổ, cô cũng chẳng than nửa lời. Chỉ là suy nghĩ quá nhiều, mà càng nghĩ nhiều, càng dễ nắm thóp.

Cô quá khao khát yêu thương.

Rõ ràng cô bố nuôi thích nhưng vẫn luôn ảo tưởng, mong họ thể thêm một .

Những càng thiếu thốn tình cảm càng dễ lún sâu trong một mối quan hệ tệ hại, nỡ buông tay.

Sự xuất hiện của Chung Minh Nguyệt và những chuyện xảy gần đây, khiến cô tỉnh ngộ. Lời của Hạ Văn Lễ thức tỉnh cô, cô để cuộc đời khác nắm giữ nữa.

tiếp tục cam chịu!

Không những điều yêu quý dễ dàng phá nát!

Không phận của khác định đoạt!

Làm điều , sống cuộc đời thuộc về chính .

Rời khỏi đồn cảnh sát, tâm trạng của Chung Thư Ninh . Nhiều năm qua, cô bao giờ thấy sảng khoái như .

Về đến Lan Đình, cô lập tức cho cá của Hạ Văn Lễ ăn - một nắm thức ăn, hai nắm, ba nắm…

Nhìn những chú cá nhỏ bơi tới tranh ăn, cô cũng thấy vui lây.

Có lẽ vì tâm trạng nên cô ngủ sớm nhưng cô mơ thấy một giấc mơ đáng sợ. Vì ăn với nhà họ Chu, Hạ Văn Lễ coi cô như món hàng để mặc cả, đưa thẳng cho Chu Bách Vũ. Cơn ác mộng khiến cô giật tỉnh giấc, cả đầy mồ hôi lạnh.

Lúc cô mở mắt, mới hơn 4 giờ sáng.

Rèm cửa kéo kín, ánh trăng lặng lẽ len qua khe hở, rọi trong phòng.

Có ánh sáng, cô khó ngủ tiếp, bèn dậy định kéo rèm.

Tán cây lay động trong gió.

Ánh trăng rơi vỡ nền đất, lấp lánh như tuyết tan.

Xem hôm nay sẽ là một ngày trời.

Cô hít một thật sâu, ánh mắt chợt lay chuyển, cả sững .

Trong sân, một chiếc xe màu đen đậu ở đó. Một đàn ông đang tựa xe, mặc đồ đen, tay áo xắn đến cổ tay. Anh lấy từ túi một bao thuốc, rút một điếu ngậm lên môi, giơ tay châm lửa.

Tia lửa vụt sáng trong màn đêm, thoáng soi lên những đường nét sắc sảo gương mặt .

Anh rít một thuốc, ánh mắt bỗng rơi thẳng về phía cửa sổ phòng cô…

Ánh chạm !

Trong mắt dường như ánh lửa, chằm chằm về phía cô. Giữa đêm khuya, ánh mắt như một ngọn lửa, rực cháy trong đôi đồng tử sắc bén như chim ưng của , dường như ánh lửa thể thiêu rụi cả màn đêm.

Chung Thư Ninh bỗng cảm thấy tim đập hụt một nhịp, thở cũng chững .

Cái của khiến cô bối rối.

Dù cách một sân, ánh mắt vẫn thẳng tắp, né tránh.

Cứ thế cô chằm chằm, ánh mắt như dã thú, sắc bén đến mức hề che giấu, như thể nuốt chửng cô .

đến mức tim đập loạn.

Chẳng vài hôm nữa mới về ?

Chẳng lẽ… chuyện ở đồn cảnh sát, cảm thấy cô quá rắc rối nên về để “xử lý” cô ?

Anh vội vã về ngay trong đêm vì “xử lý” cô !

lúc , điện thoại của cô rung lên, là Hạ Văn Lễ gọi đến.

“Alo?”

“Anh đánh thức em ?” Hạ Văn Lễ dụi tắt điếu thuốc.

Giọng khàn khàn, trầm thấp, như cọ nhẹ qua tai cô.

“Không , em ngủ , chắc do ban ngày ngủ nhiều quá.” Chung Thư Ninh : “Anh về , nhà?”

“Trời còn sáng, em ngủ tiếp , lát nữa sẽ .”

Sau khi cúp máy, đợi đến khi bóng Chung Thư Ninh rời khỏi khung cửa sổ, mới khẽ vung tay, định xua bớt mùi khói thuốc còn quanh .

Gần đây nghỉ ngơi đủ, vội vã về trong đêm, hút nhiều hơn mấy điếu, là mùi thuốc lá.

Anh sợ cô…

Không thích!

Tác giả: Tính cách của Ninh Ninh sẽ đổi và trưởng thành theo diễn biến câu chuyện - càng ngày càng kiên cường, càng chín chắn. Mọi tin mắt của ngài Hạ nha.

Ninh Ninh: Anh về để hỏi tội ? Cảm giác như ăn tươi nuốt sống .

Ngài Hạ: Em đoán đúng một nửa .

Loading...