Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
 bắt đầu để ý.
 
Lịch trình của  bất thường. Có những   bảo  công tác hai ngày, nhưng trong vali   thứ gì đáng giá cho chuyến công tác – chỉ vài bộ đồ mỏng nhẹ, và một đôi giày da mới tinh.
 
Có   để quên điện thoại ở nhà, màn hình sáng lên liên tục.    kiểu phụ nữ thích kiểm tra điện thoại chồng, nhưng  đó   kìm .
 
Tin nhắn từ một  lưu tên “🌸”:
 
“Em nhớ … Đêm qua thật tuyệt.”
 
“Khi nào    biển nữa hả ?”
 
 ch-ếc lặng.
 
Lục Minh Khang trở về nhà chiều hôm đó, thấy   lặng thinh với chiếc điện thoại trong tay. Anh tái mặt.
 
“Anh xin ,”
 
Anh thốt lên ngay lập tức,
 
“Chỉ là nhất thời. Em mới là   yêu. Anh sẽ chấm dứt ngay.”
 
   gì. Chỉ gật đầu.
 
Đêm đó,  lặng lẽ  phòng tắm, mở vòi nước thật lớn để che  tiếng nức nở.
 
Sự tha thứ ,  cứ nghĩ là thật.  tự thôi miên  rằng:
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/su-tra-thu-cua-nguoi-vo-yhma/chuong-4.html.]
“Anh  vẫn là chồng , vẫn còn yêu .”
 
 , thời gian tiếp theo,  thứ càng rõ ràng. Anh  đổi cả cách gọi  –  còn “vợ yêu”,  còn “em của ”, mà chỉ là “Thẩm Vy”, lạnh lùng, xa cách.
 
Anh  còn cùng  ăn sáng. Không còn hỏi   ngủ ngon . Không còn chạm  tay  khi cùng  bên .
 
Càng lúc,  càng như một cái bóng mờ nhạt trong cuộc sống của chính .
 
Và , ngày  phát hiện  mang th-ai.
 
Đó là một buổi sáng sớm,   thẫn thờ  que thử th-ai hiện hai vạch. Tim  đập thình thịch –  lo lắng,  mừng rỡ.
 
 quyết định  bữa sáng thật ngon, mua thêm hoa hồng và một tấm thiệp,  tay:
 
“Bố ơi, con đến !”
 
 còn nhớ, ánh mắt  lúc  tấm thiệp  là ánh mắt rối bời –   hạnh phúc, mà là sợ hãi.
 
Anh ôm , :
 
“Ừ… cũng . Có con , chúng  sẽ gắn bó hơn.”
 
 đêm đó,   về.
 
Cũng đêm đó, khi   với  chồng, bà  chỉ lạnh nhạt:
 
“Đừng tưởng  bầu là lên mặt. Chửa đẻ   cái gì to tát.”
 
 cắn môi, chịu đựng.