Sự Trỗi Dậy của Ba Tai Họa - Chương 159: Cây Gai Đen [2]
Cập nhật lúc: 2025-12-01 14:01:50
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 159: Cây Gai Đen [2]
Trong suốt một giờ đó, vị đại biểu dẫn chúng tham quan khắp trạm bang hội. Bên trong tòa nhà khá ấn tượng — sàn nhà bóng loáng, nội thất gọn gàng và tinh giản, mang nét hiện đại... chỉ một chút thôi.
Phần lớn gian thiết kế theo phong cách tối giản, khiến thứ trông trang nghiêm lạnh lẽo.
Chúng dừng trong một căn phòng trắng rộng lớn, xung quanh là vô tủ chứa những bộ đồ giống hệt . Đại biểu , chỉ tay về phía chúng.
“Đây là những bộ đồ các sẽ sử dụng khi ngoài trạm tiếp tế. Bức xạ...”
Ông bắt đầu giải thích tỉ mỉ về công dụng, cách mặc, và các bước kiểm tra an .
đáng tiếc, chẳng thể tập trung một chữ nào. Cả thế giới dường như mờ mắt .
‘Cây Gai Đen.’
Ba từ đó cứ lặp trong đầu , ngừng vang vọng, như lời nguyền bám chặt lấy ý thức.
“ nghĩ đủ. Nếu ai câu hỏi, cứ tự nhiên.”
do dự vài giây, giơ tay.
“Ồ? Anh im lặng suốt từ đầu. Mời .”
nuốt khan, lấy . “...Có thư viện nào quanh đây ?”
“Thư viện?” – Đại biểu khẽ nhíu mày, tỏ vẻ ngạc nhiên.
nhanh chóng giải thích:
“ tìm hiểu thêm về quái vật và khu vực xung quanh, để chuẩn hơn cho nhiệm vụ giải cứu.”
“À...” – Ông gật đầu, như hiểu .
“Có thư viện.”
kịp hy vọng thì ông tiếp lời, giọng thoáng tiếc nuối:
“ chỉ thành viên bang hội mới . Dù tạm thời ở cùng chúng , xem là thành viên. Có những thông tin nhạy cảm chúng thể chia sẻ để lọt ngoài.”
Lời nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa ý rõ ràng:
‘Chúng rò rỉ thông tin cho bang hội khác.’
“ hiểu.” – đáp, thất vọng lắm. Thật , lường điều .
“ đừng lo,” – ông tiếp tục – “ kiến thức cần thiết sẽ giảng dạy trong vài ngày tới. Từ quái vật cho đến địa hình, chúng sẽ hướng dẫn đầy đủ.”
Ông một thoáng.
“Nếu vẫn tự nghiên cứu, một thư viện công cộng xa đây. Dù thông tin tối ưu, nhưng quy mô cũng khá lớn.”
“Cảm ơn.” – gật đầu, chỉ thể dừng ở đó.
Nếu thư viện bang hội, thì chỉ còn cách dựa thư viện công cộng.
“Vậy thì...” – đại biểu vỗ tay, mỉm – “buổi tham quan đến đây là kết thúc. Hy vọng các học nhiều điều.”
Tốt. Điều đó hợp với .
“Chuyến đột kích dự kiến vài ngày nữa. Trong thời gian , các sẽ huấn luyện để chuẩn . Lịch trình chi tiết sẽ sớm thông báo. À, đúng .”
Ông lục trong túi, lấy vài chiếc chìa khóa.
“Đây là chìa khóa phòng ở. Mọi tiện nghi sẵn sàng để các một kỳ nghỉ thoải mái.”
Giọng ông chùng xuống ở cuối câu, vẻ nặng nề. chắc đó là vì mệt vì điều gì khác.
‘Không khí nơi ... lạ thật.’
“Được , tận hưởng . Đây sẽ là ngày tự do cuối cùng khi huấn luyện bắt đầu.”
Nói dứt, ông rời , để chúng giữa căn phòng trắng.
Mọi trao đổi ánh mắt. cũng quanh — và bắt gặp Evelyn. Cô như gì đó, môi khẽ mở khép.
Cuối cùng, cô chỉ :
“Gặp .”
Nhìn bóng lưng và mái tóc tím khẽ lay động của cô, rõ nên cảm thấy gì.
Leon kể cho đủ để hiểu tình hình. Evelyn vẫn buông bỏ Julien — hình ảnh đó khiến cô đau đớn mỗi khi .
Ánh mắt cô... nặng nề, buồn và phức tạp.
“Haa.” – khẽ thở , về phía Luxon đang chờ ở cửa.
“Buổi định hướng khá dài. Những khác chắc đang ở phòng tiếp tân.” – Anh .
“Ừ.”
Theo chỉ thị, chúng theo nhóm bốn . Khi đến khu vực tiếp tân, ba còn sẵn ghế sofa.
Giữa họ, Kiera nổi bật với mái tóc bạc dài và đôi mắt đỏ như hồng ngọc. Vừa thấy chúng , cô hừ khẽ:
“Lâu quá đấy.”
“Xin , đại biểu nhiều.” – Luxon đáp.
xen , vì thật lòng chẳng nhớ ông gì.
“Thôi .” – Kiera vươn vai – “Đi thôi, còn nhiều thời gian.”
“Khoan! Cô nhanh quá.” – Josephine gọi với theo, cùng Anders nối gót. Luxon cũng , chỉ còn giữa sảnh, đầu óc trống rỗng.
“Lại nữa...” – lắc đầu, cố xua cảm giác mơ hồ.
“À đúng .” – Lấy tinh thần, bước nhanh ngoài.
Đường phố lát đá cuội, nhộn nhịp và rộn ràng. Người qua tươi , tiếng nhạc vang vọng từ các quán rượu ngoài trời, nơi những đàn ông say khướt cụng ly vang.
Trông tất cả đều bình thường... nhưng lòng quặn thắt.
Cảnh tượng trong tầm cứ lặp .
Sống động đến đáng sợ.
Squench... squench—
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/su-troi-day-cua-ba-tai-hoa/chuong-159-cay-gai-den-2.html.]
Âm thanh nhột nhạt vang lên trong đầu, khiến rùng .
“Julien.”
Giọng ai đó gọi .
“Julien!”
choàng tỉnh, ngẩng lên — Kiera ngay mặt, chỉ cách vài phân.
Trước khi kịp phản ứng, cô đặt tay lên trán .
“Nóng quá.”
“Nóng?” – nhíu mày.
Cô lấy khăn tay lau, liếc những khác.
“ .” – , thở nặng nề.
“Anh .”
“Haa... chỉ mất ngủ. Tập đến sáng.”
Câu viện lý dường như đủ sức thuyết phục.
Josephine rùng , xoa cánh tay:
“Bình thường sẽ tin, nhưng nếu là thì... tin .”
Mọi gật gù đồng tình.
“Ghê thật. vẫn nổi da gà khi nhớ thời gian kỳ thi giữa kỳ.”
cau mày: “Không đến mức đó .”
“Ồ, đúng. Vậy thì hợp lý.” – Josephine tiếp tục gật gù, vẻ thông suốt. – “Người bình thường thể mấy chuyện kinh khủng bắt chúng trải qua là ‘ tệ’ !”
“...” – đáp gì.
Khi ánh mắt chạm Kiera, cô vẫn im lặng, đôi mắt đỏ thẫm như xuyên thấu.
Một chiếc lá đỏ rơi xuống, nhẹ nhàng lướt qua tầm .
Cả mặt đất phía xa đều phủ đầy lá đỏ.
nín thở trong thoáng chốc... hít sâu lấy bình tĩnh.
“Haa...”
“Anh nên nghỉ.” – Kiera , vuốt tóc. – “ cũng mệt , chắc hủy chuyến thôi.”
“Gì cơ—”
Josephine kịp hết thì Kiera bịt miệng cô.
“Im.”
“Mmm! Nmm—”
“Yên nào.”
“Mmm... Ưm!?”
“Trời ạ! Cô ... l.i.ế.m !?”
“Huea! Huk! Mặn thật.”
“Ghét quá! g.i.ế.c cô bây giờ!”
“Akh!”
Màn cãi vã kết thúc như khi, ồn ào nhưng quen thuộc.
Cuối cùng, kế hoạch hủy, và tất cả quyết định nghỉ ngơi.
...Ít nhất là họ thì .
Còn , đầu óc vẫn ám ảnh bởi tầm .
Dù xung quanh tràn đầy tiếng , vẫn cảm nhận rõ sự tuyệt vọng dâng lên từ sâu thẳm — như thể trong lòng đất thứ gì đang thức giấc.
?| Cấp 2. [Sợ hãi] EXP +0.07%
Tại ...?
“ .”
Theo quy định, học viên rời nhóm, nhưng điều đó nghĩa là thể.
len dòng , hòa đám đông, dọc con đường đá cuội trong im lặng.
Khoảng năm phút , dừng một tòa nhà cao với hàng trăm ô cửa sổ sáng đèn. Bên trong, thấy những giá sách khổng lồ.
“...”
Vừa đưa tay mở cửa, một bàn tay khác cũng chạm nắm cửa cùng lúc.
dừng . Người cũng .
Chúng cùng sang.
Ánh mắt xám lạnh đối diện .
“...”
“...”
Chúng trong im lặng vài giây, khi Leon cất giọng, chút run rẩy:
“Đừng với là...”
Cậu nắm chặt sợi dây chuyền cổ.
“...Anh dùng phép lên chứ?”
💰 Lương 5 triệu: Cầu đề cử, cầu thả tim, cầu lưu trữ, để bình luận động viên nhé!