Ngược , cả ngày hối hận, thậm chí nén giận với Tống gia, kỳ thật nhân cũng chỉ là yêu thương , vứt bỏ tính mạng chiến trường
Có sai ? Không sai, thê tử sinh cho một nam một nữ, cũng luyến tiếc yêu thương họ.
Xu Xu đại lâm trầm tư, lặng lẽ rời .
Nàng hy vọng đời đại thể nên chuyện, sống tầm thường cuối cùng Tống Ngưng Quân hãm hại, hy vọng cùng đại tẩu cầm sắt cùng minh (vợ chồng đồng lòng).
Thật tâm địa của đại tẩu , chỉ là đại cho nàng thất vọng, ngẫm mấy chơi bời lêu lổng đó, việc đàng hoàng, cả ngày uống rượu đánh , ai thể yêu thích?
Tống Ngọc Bách ở nơi ngẩn hai canh giờ mới trở trong phòng.
Thê tử Lương Chiêu Chiêu nghiêng tháp may vá, thấy trở về cũng hỏi nhiều, ngón tay tiếp tục tinh tế nõn nà tiếp tục thêu khăn.
Tống Ngọc Bách nghĩ thành cùng thê tử mấy năm, luôn nàng thất vọng, đến bên cạnh tháp xuống, “Chiêu Chiêu, mấy ngày nay là , luôn chọc giận nàng nàng thất vọng, sẽ đổi, cố gắng học tập, chuyện , sẽ mang cho nàng gấm vóc tiền đồ.”
Đôi mắt Lương Chiêu Chiêu nhẹ nhàng dừng ở trượng phu, hiển nhiên là tin, nhưng vẫn chần chờ hỏi: “Chính là thật ? Sau ngươi thể định hạ tâm lai?” (hạ quyết tâm)
Trượng phu thật sự thể đổi, tĩnh tâm cố gắng học tập khoa cử nhập con đường quan ? Nàng cũng là nữ nhi chiều chuộng, cha sủng ái, ban đầu khi thành nghĩ đến Tống Ngọc Bách chút quen, khi thành mới từ từ hơn, lúc mới thành , hai cũng một đoạn thời gian như keo như sơn, nhưng cho dù như keo như sơn thế nào, chỉ cần mấy bạn của trượng phu tới tìm, liền lập tức xuất môn uống rượu, uống đến say khướt mới về, nàng chấp nhận ?
Hiện tại trượng phu sẽ đổi, nàng vẫn chút hoài nghi.
Tống Ngọc Bách thực sự thích Lương Chiêu Chiêu, thuở nhỏ định với nàng , lúc khi thấy nàng .
Một nữ hài đáng yêu tròn tròn, còn theo nhu nhu gọi Ngọc Bách ca ca, khi đó quyết định sẽ bảo vệ cho Chiêu Chiêu, từ nhỏ đến lớn bên ngay cả thông phòng cũng , cũng sẽ nạp , trong mắt trong lòng đều chỉ nàng , nhưng khi thành , cho Chiêu Chiêu thất vọng.
Lần định sẽ như thế, sẽ như Tam , tầm thường vô vi sống cả đời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/suoi-tien-trong-mo/chuong-90.html.]
Hắn sẽ theo đuổi khát vọng lý tưởng của , tự công thành cáo mệnh trở về với Chiêu Chiêu.
khi rời , cũng sẽ cố gắng một chút, để cho Chiêu Chiêu tin tưởng .
Mặc kệ như thế nào, đời chỉ Chiêu Chiêu là thê, coi như một lòng một .
Tống Ngọc Bách ôn thanh : “Chiêu Chiêu hãy chờ xem.” Dứt lời cúi ôm thê tử về phía giường.
Lương Chiêu Chiêu chút tức giận, hai má ửng đỏ, “Hiện tại giữa ban ngày, huống chi ngươi mới còn đổi. . . . . .”
Ngô, đôi môi phấn nộ của Lương Chiêu Chiêu ngăn chặn.
Tới buổi tối, Tống Ngọc Bách vẫn tới chính viện dùng gia yến, ở phòng ăn cùng Chiêu Chiêu qua thư phòng bận rộn cái gì .
Lương Chiêu Chiêu nghĩ trượng phu tới thư phòng sách, đuôi lông mày khóe mắt đều nhiễm ý .
Sáng sớm hôm , dùng xong bữa sáng, vợ chồng son đang ở trong phòng chuyện, nô tài của Tống Ngọc Bách tiến thông bẩm, “Đại công tử, Lưu công tử Trần công tử tới tìm ngài.”
Hai là bạn nhậu của Tống Ngọc Bách, trong nhà nghèo túng, cả ngày nịnh bợ nịnh hót những công tử trong kinh thành như Tống Ngọc Bách.
Nghe là hai , ý khóe miệng Lương Chiêu Chiêu nhạt , nàng nghĩ sẽ thấy tiếng trượng phu dậy cửa, thật nghĩ rằng trượng phu nghiêm mặt : “Để cho bọn họ cút , về đừng tới tìm nữa .”
Hắn cũng đầu đất, hai ngày thường chỉ là nịnh bợ , bỏ tiền để ngoài phóng túng.
Chuyện quyết thì , thể để cho thê tử và Tam nhạo .
Lương Chiêu Chiêu nghĩ rằng trượng phu cự tuyệt quyết đoán như thế, nàng kinh ngạc trượng phu, con ngươi thủy nhuận tràn đầy ngạc nhiên và vui mừng.