Ta Bám Vào Đại Lão Để Làm Cá Muối - Chương 28

Cập nhật lúc: 2025-01-20 12:45:49
Lượt xem: 108

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hô hấp của Yến Thanh trở nên dồn dập.

"Chị, bây giờ chị nghĩ tới việc bắt đầu một mối tình mới ?"

"Cậu hỏi như ... Là bắt đầu một mối tình mới với ?"

Giống như mặc kệ hỏi thế nào, Khuyết Chu luôn thể đá vấn đề nan giải sang cho , nhưng Yến Thanh cách nào xác định, Khuyết Chu chỉ là chơi đùa, là thật sự bắt đầu.

Thậm chí còn bắt đầu, cũng lo lo mất.

"Là như nghĩ ? chị?"

"Cậu nghĩ thế nào ?"

Bàn tay đan xen chảy mồ hôi dính dính, nhưng Yến Thanh vẫn buông tay, thậm chí còn mơ hồ dấu hiệu càng nắm càng chặt.

Dường như cô sát bên hơn một chút, cánh tay mềm mại, thể mềm mại.

Còn giọng mềm mại của cô.

Hơi thở dường như đều phun lên mặt Yến Thanh, nhịn run rẩy một chút.

Khuyết Chu dán lỗ tai hỏi: "Cậu thích ? Chắc thích ngay từ cái đầu tiên đúng ?"

Từ đến nay cô là một thích quanh co lòng vòng, nếu Yến Thanh nhịn , cô cũng cần cất giấu dục vọng trong lòng .

Làm cường giả che dấu bao giờ là phong cách của Khuyết Chu cô.

Hô hấp của Yến Thanh sắp bao phủ trong thở của Khuyết Chu.

Trái tim của giờ phút Khuyết Chu khống chế. "Chị... Chị phát hiện !"

"Ngay đầu gặp mặt."

Lúc Khuyết Chu cửa, Yến Thanh thấy cô, trong nháy mắt đó, dục vọng tràn ngập trong đầu .

Người khác đều cho rằng là một ca sĩ vô hại chút tính cách cổ quái, vì thế nó thành phận nhất để ngụy trang chính .

Cậu giấu bộ mặt tối của , từng chút từng chút, tra xét tin tức của Khuyết Chu.

"Đêm đó ở ban công, em cũng cố ý xuất hiện, còn ở cửa hàng tiện lợi, em chị mang theo điện thoại di động... Chị, thật chị cũng cảm thấy hứng thú với em, đúng ?”

Giọng Yến Thanh cực kỳ dễ , đè nén ác ma ở sâu trong nội tâm , ở mặt Khuyết Chu biểu hiện như một con ch.ó nhỏ trung thành.

Khuyết Chu nhướng mày mỉm : "Người thể cho hứng thú ở giới giải trí... Có nhiều."

"Không ! Chị, bọn họ đều thích chị."

"Cậu mới bao nhiêu tuổi, còn nghiệp, cái gì gọi là thích ? lớn hơn bảy tuổi, chừng, chờ mười năm sẽ cảm thấy tuổi già sắc suy..."

"Quyết khả năng đó!"

Yến Thanh chút gấp gáp, hề nghĩ ngợi ôm lấy eo Khuyết Chu, ngón tay thon dài, eo Khuyết Chu nhỏ.

DTV

Chỉ cần một cánh tay thể ôm bộ cơ thể Khuyết Chu lòng.

Khuyết Chu rũ mắt thoáng qua, giờ phút gần trong gang tấc.

Bàn tay còn của Yến Thanh giữ chặt gáy Khuyết Chu, giọng lo lắng của chút thành kính: "Chị, em sẽ theo đuổi chị mười năm, mãi cho đến khi chị đồng ý mới thôi." "Mười năm... Vậy cũng ba sáu tuổi , khi đó mới hai chín, trong nhà ngươi sẽ đồng ý ?"

"Đây là chuyện của em, chuyện của em bọn họ quản ."

"Cậu thích như ? Thời gian chúng quen hình như cũng lâu lắm."

Yến Thanh cảm thấy sắp chết.

Cậu cảm thấy giống như một con diều, đầu dây Khuyết Chu túm ở tay, lúc xa lúc gần: "Rất thích chị, cực kỳ cực kỳ thích chị, thích chị đến chịu ..."

"Thích bao nhiêu?" Khuyết Chu giơ tay, ôm lấy cổ Yến Thanh, cô kiếng chân, thổi một ở bên môi Yến Thanh, còn mùi rượu: "Cậu chứng minh cho xem chứ!”

Đóa hoa xinh biến thành hoa túc, Yến Thanh hít sâu một , vòng tay càng siết chặt hơn: "Chị, chị đừng... Đừng câu dẫn em nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-bam-vao-dai-lao-de-lam-ca-muoi/chuong-28.html.]

"Không cho câu dẫn ? Hửm?"

"Không ... Em..."

Khuyết Chu thấy nhịp tim kịch liệt của Yến Thanh, cô bỗng nhiên tiếng, tiếng quanh quẩn trong núi, vẻ thanh thúy, cực kỳ giống yêu tinh trong núi.

Trong lòng trống rỗng, Khuyết Chu nhẹ nhàng thoát khỏi vòng tay Yến Thanh, cô xách váy lên: "Không đùa nữa, chờ lớn lên ."

Yến Thanh lập tức chút ủy khuất, vội vàng theo.

Cậu rõ ràng sắp hai mươi tuổi, trưởng thành ?

Trong tay dường như còn lưu cảm xúc mềm mại bên hông của Khuyết Chu, một lúc lâu mới thu hồi cảm xúc, nhưng trái tim vẫn thể nào đập như bình thường.

Hai leo hơn ba giờ mới lên tới đỉnh núi. Đã rạng sáng, đỉnh núi chút lạnh, Yến Thanh cởi áo khoác của cho Khuyết Chu, phát hiện phụ nữ giống như một chút cũng cảm giác lạnh.

Từ núi xuống , thể thấy thành phố đèn đuốc sáng trưng.

Ánh trăng đỉnh đầu và ánh đèn thành phố sáng, cũng đủ chiếu sáng bọn họ.

Khuyết Chu tìm một nơi tương đối bí mật, nếu buổi tối leo núi để ngắm mặt trời mọc sáng sớm sẽ nhiều, bọn họ rốt cuộc vẫn là nhân vật của công chúng, vẫn tránh một chút.

Nơi giống như một vách núi, về phía vài bước chính là vực sâu vạn trượng.

Phía là cây cối và cỏ dại.

Kỳ quái chính là, bãi cỏ vốn nên ướt át núi trở nên khô ráo mềm mại.

Hơn nữa vặn hai tảng đá lớn bằng phẳng.

Hạt vừng nhỏ: Thật ghen tị nam sinh hai mặt , nó trơ mắt đại lão dùng linh khí biến nơi thành như .

Khuyết Chu cảm thấy chút buồn ngủ, cô ngáp một cái, tựa cây bên cạnh, trong nháy mắt cô dựa , nhánh cây kéo dài xuống trong bóng tối, vặn nâng eo Khuyết Chu, thể khiến cô dựa gọn ở cây.

" ngủ một lát, ngủ một lát ?"

Yến Thanh lắc đầu: "Em ngủ ."

"Đã gần ba giờ , còn ngủ ?"

"Ừ, em đang suy nghĩ một chuyện."

"Nghĩ chuyện gì?" Khuyết Chu thả lỏng một chút, giọng cũng vẻ lười biếng hơn nhiều.

Yến Thanh cảm thấy Khuyết Chu chắc chắn giờ phút cỡ nào.

Chiếc váy đỏ rực còn tư thái lười biếng của cô.

Điện thoại di động của tỏa ánh sáng yếu ớt trong bóng tối.

Yến Thanh nhỏ giọng : "Chị ưu tú như , em thể theo đuổi chị mười năm, nhưng trong vòng mười năm , chỉ một em theo đuổi chị ?”

Khuyết Chu ngăn : 'Có theo đuổi cũng vấn đề của mà?!"

Yến Thanh càng ủy khuất: "Không vấn đề của chị, nhưng chị, em cũng ở trong giới giải trí, em một phiền, em thể chụp một tấm ảnh với chị ? Em đăng weibo, em đang theo đuổi một ."

Không đợi Khuyết Chu trả lời, nhanh chóng bổ sung: "Em chỉ chạm tay chị thôi ? Xin chị đấy, chị!"

Một tiếng 'Chị' , ngọt chịu .

Khuyết Chu thỏa hiệp: "Được, chiều theo ."

Cô vươn tay, cố ý ý thực hiện của Yến Thanh.

Sau đó, Yến Thanh đặt tay bên cạnh tay Khuyết Chu, ngón tay thiếu chút nữa là thể chạm .

Cậu ấn nút chụp, trong đêm tối, tay của hai đều cực kỳ mắt.

Yến Thanh vui vẻ đăng weibo, đó tắt điện thoại di động.

Thế giới hai của và chị.

Ai cũng đừng quấy rầy.

Loading...