Ta Bám Vào Đại Lão Để Làm Cá Muối - Chương 44

Cập nhật lúc: 2025-01-20 12:46:18
Lượt xem: 81

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lửa giận trong lòng Khuyết Chu trong nháy mắt đạt tới giới hạn.

Trong gian hệ thống phát ánh sáng cảnh báo màu đỏ.

[Xin hệ thống định cảm xúc của ký chủ, tránh cho chuyện ngoài ý phát sinhI]

Bên tai hạt vừng nhỏ quanh quẩn tiếng máy móc báo động, nhưng nó là một hệ thống kinh nghiệm gì lớn, bây giờ nó hù c.h.ế.t tệ .

Nó chỉ thể cứng da rắn, run rẩy mở miệng: "Tỷ tỷ... Tỷ tỷ, kiểm tra qua về sinh mệnh đặc thù của Yến Thanh, ngoại trừ tâm trạng chút định thì vấn đề gì lớn, còn chút hạ đường huyết, tỷ nhanh chóng dẫn ăn cơm, bằng sẽ ngất xỉu."

Tiếng cảnh báo dần dần giảm bớt, Khuyết Chu hít sâu một , cúi ôm lấy eo Yến Thanh, đó nhẹ nhàng ôm cả lòng.

"Có thể ? Có ôm em ?" Khuyết Chu tạm thời giấu tức giận. Khi vê phía Yến Thanh, trong đôi mắt thâm thúy của cô dường như chỉ một .

Chị đang đau lòng cho , nhận thức cho tâm trạng định của Yến Thanh trong ba ngày qua nháy mắt chuyển biến hơn nhiều.

Thật mặt dày để Khuyết Chu ôm , nhưng Khuyết Chu quá gầy, hơn nữa rốt cuộc cũng là nam.

Cậu chỉ thể lắc đầu: "Em thể ."

Giọng suy yếu giống như chỉ cần đụng là thể vỡ.

Cậu quang minh chính đại đặt trọng lượng lên Khuyết Chu.

Lại lén lút ôm lấy bả vai cô.

Thân ảnh một cao một thấp đỡ xuống lầu. Sau khi thấy sàn nhà hỗn độn, đầu óc tỉnh táo của Yến Thanh đều tỉnh táo ba phần.

"Chị... Bọn họ...

"Chị cẩn thận đánh em, còn đập cho phụ nữ thương. Tiểu Thanh sẽ trách chị chứ?" Khóe miệng của cô còn mang theo nụ , loại câu kinh điển của xanh phát từ trong miệng Khuyết Chu cho Yến Thanh chỉ cảm thấy đáng yêu.

Cậu cực kỳ phối hợp "Tra nam" mắt mù, lắc đầu : "Làm em thể trách chị chứ? Chị cái gì cũng đúng hết."

Vốn đánh đến mơ hồ nhưng Yến phu nhân còn thể thấy khác chuyện, thấy Yến Thanh những lời , bà trực tiếp cho tỉnh táo.

giãy giụa nửa ngày, Khuyết Chu tay cũng hạ thủ lưu tình.

Kết quả giãy giụa hồi lâu chính là sàn, cánh tay chống sàn lạnh lẽo, tóc rối loạn tả tơi.

Trang điểm mặt cũng lem hết, bên má Khuyết Chu đánh sưng to.

Yến Thanh nghĩ, lẽ thật sự là một m.á.u lạnh.

Cậu cảm thấy Yến phu nhân nông nổi nhưng trong lòng cảm thấy sảng khoái.

Cậu nhớ chuyện hồi còn nhỏ nhốt , đánh đập, mắng chửi, ngược đãi lý do.

Tựa như ba ngày , một đám trói kịp lời nào.

Nếu bà thực sự là , tại đối xử với như ?

Trong lòng Yến Thanh, ba sớm chết.

Vì thế một lời nào.

Khuyết Chu đưa Yến Thanh đến bàn ăn ở phòng bếp.

Đồ ăn trong phòng bếp xong, từ lúc Khuyết Chu xông cứu Yến Thanh vẫn tới hai mươi phút, đồ ăn vẫn còn lạnh.

"Dì, phiền dì xong cơm tối, Tiểu Thanh ăn cơm."

Bảo mẫu dọa cho choáng váng, chỉ thể trốn ở phòng bếp, còn khóa cửa phòng bếp .

Sau khi thấy ánh mắt của Khuyết Chu đảo qua, cả run rẩy, vội vàng gật đầu.

cũng chỉ là công, coi như thấy gì cả.

Vừa Khuyết Chu ném tất cả trong hồ nước, giọng điệu và ánh mắt đó khiến bà cảm thấy câu đó là giả.

Thật đáng sợ, nơi thật đáng sợ, ngày mai bà !!!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-bam-vao-dai-lao-de-lam-ca-muoi/chuong-44.html.]

run rẩy nấu xong đồ ăn bưng lên bàn ăn là hai mươi phút .

Trên bàn ăn, ánh đèn đỉnh đầu vặn rơi Khuyết Chu và Yến Thanh.

Khuyết Chu chống đầu ánh sáng nhu hòa khiến vẻ vốn chút công kích của cô trở nên cực kỳ xinh tuyệt trần. Trong nháy mắt khi Yến Thanh ngẩng đầu cô, loại ảo giác hai kết hôn, ở bên ngoài việc mệt mỏi về nhà thì thấy vợ của là Khuyết Chu đau lòng từ giường lên nấu đồ ăn cho .

Thật gặp qua nhiều đều trải qua như .

Ví dụ như bạn đại học của .

Ví dụ như đồng nghiệp khi việc.

Đôi khi bọn họ cũng nhắc những chuyện nhỏ vụn vặt như với , đại đa đều cực kỳ kinh ngạc, đó : "Chuyện bình thường mà, cũng ba mươi tuổi, đến nhà ăn sủi cảo , hận thể đêm đó chợ mua thịt mua bột mì cho ăn."

Ở trong mắt bọn họ, chuyện là chuyện bình thường, nhưng đối với Yến Thanh mà , quả thật thể chạm tới. Mẹ ở ngay lưng , nhưng đây thêm một phút nào nữa.

Yến Thanh nhanh chóng l.i.ế.m khóe miệng, đó lau miệng: "Chị, chúng thôi."

"Ăn no ?"

"Ừ, ăn no , em về nhà."

Khuyết Chu nhà mà là nơi ở của hai bọn họ.

Ánh mắt cô trở nên ấm áp, kéo tay Yến Thanh ngoài.

"Con thể !" Yến phu nhân kêu to.

Hốc mắt bà ướt át, khi thấy Yến Thanh, rốt cuộc bà cũng giống điên nữa.

Yến phu nhân lảo đảo lên, hai bước về phía Yến Thanh ngã xuống đất, bà nức nở giữ : 'Đừng , Tiểu Thanh, thể con.”

Đáng tiếc, trong mắt Yến Thanh chút cảm động nào.

Thậm chí còn đầu một cái, nắm tay Khuyết Chu ngoài, cánh cửa một nữa đóng .

Khuyết Chu lặng lẽ dùng linh khí xóa bỏ tất cả camera xung quanh.

Sau khi rời khỏi căn nhà , Yến Thanh mới thở phào nhẹ nhõm.

Cậu ngẩng đầu bầu trời, đầu chằm chằm Khuyết Chu.

"Sao như ..." Lời còn xong.

Eo của cô ôm chặt, nụ hôn rơi môi cô giống như dời núi lấp biển, Khuyết Chu lảo đảo lui về phía , phía một gốc cây đại thụ, cô đặt ở gốc cây đại thụ .

Đây là đầu tiên chó con chủ động tấn công.

DTV

Mang theo tư thế hung mãnh, giống như là sống sót tai nạn, nhưng lúc thăm dò ở trong khoang miệng cẩn thận từng li từng tí. Cậu dùng một tay nâng má Khuyết Chu, tay ôm cô.

Yến Thanh cảm thấy cả đời đều cách nào rời khỏi Khuyết Chu.

Cậu vốn cho rằng lẽ Khuyết Chu thích như thích cô.

rõ ràng thấy sự đau lòng cùng với sát ý thật sự g.i.ế.c những tổn thương trong mắt Khuyết Chu.

Làm tìm ở một nơi xa xôi như ?

Có lẽ cô cũng thích thích , chỉ là bao giờ thành lời.

Yến Thanh là một con ch.ó nhỏ dính .

Hôn một hồi lâu, thở hổn hển hỏi: "Chị, chị cũng thích em ? Thích kiểu giống như em thích chị ?!"

Khuyết Chu khế : "Em sai ."

"A? Chẳng lẽ ?" Chó con bắt đầu tủi .

"Em sai , bởi vì chị yêu em nhiều hơn em tưởng tượng, trả lời sai trừng phạt nha."

Dứt lời, cô đưa tay ôm lấy cổ Yến Thanh, sâu hơn nụ hôn dễ dàng trong đêm khuya.

Loading...