Ta Bám Vào Đại Lão Để Làm Cá Muối - Chương 52
Cập nhật lúc: 2025-01-21 15:03:23
Lượt xem: 70
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong nhà hàng cao cấp ở trung tâm thành phố.
Trâu Tử Minh trong phòng ăn, vì chờ lâu nên khiến mất kiên nhkãn.
Lúc tan tâm tìm Khuyết Chu, nghĩ nếu hai cùng lên xe trong công ty thấy, lúc thể khiến đồng nghiệp hiểu lầm, tạo một tin đồn giả tạo.
Nhiều khi chuyện như mới thể thành.
Ai Khuyết Chu căn bản ở vị trí việc của , hỏi bên cạnh cũng .
túi xách và áo khoác của Khuyết Chu vẫn để ở vị trí việc của cô.
Nhà hàng nhất định đến sáu giờ, nếu sẽ tiền, còn là khi nào mới đặt .
Cân nhắc lợi hại, đành gửi tin nhắn cho Khuyết Chu, đó tự phòng ăn.
Dù cái nhà hàng thật sự khó đặt, hơn nữa nếu tạm thời lỡ hẹn, tiền đặt cọc chỉ thể lấy 60%, chính công lỗ hơn 40%, lời.
Nhân viên phục vụ đến ba , hỏi cần gọi món .
Anh hổ đang đợi , thứ tư Trâu Tử Minh thẹn quá hóa giận.
Khuyết Chu nhất định là đang đùa giỡn .
Anh điên cuồng gọi điện thoại cho Khuyết Chu.
Lúc gọi tới thứ mười, cuối cùng Khuyết Chu cũng nhận điện thoại.
Trâu Tử Minh mở miệng kiên nhẫn : "Không sẽ đến ngay , chị còn đến?"
"A? Cậu còn chờ ? Cậu xem tin nhắn gửi cho ?" Giọng Khuyết Chu chút kinh ngạc. Tinnhắn?
Tin nhắn gì?
Mí mắt giật mạnh hai cái.
Ngay đó, chợt thấy Khuyết Chu : "Từ một giờ gửi tin nhắn cho , buổi tối hôm nay tạm thời bồi ông chủ tham gia một bữa tiệc rượu, công ty hợp tác cần kế hoạch ở đây, ... Không nhận ?"
"Chị đánh(rắm)... Chị gạt !" Trâu Tử Minh theo bản năng thô tục, đến bên miệng nhớ tới Khuyết Chu thích lời thô tục nghẹn trở về: "Em căn bản thấy tin nhắn gì cả."
" thật sự gửi cho ."
Không đợi Trâu Tử Minh trả lời, thật sự thấy giọng ông chủ.
Người ở đầu dây bên chút khó chịu mở miệng: "Ai ?"
Khuyết Chu trả lời: "Là Trâu Tử Minh, vốn tối nay hẹn ăn cơm, nhưng gửi tin nhắn cho , ông chủ cũng thấy, vì nhận tin nhắn."
Giọng ông chủ từ bên điện thoại truyền đến: "Tiểu Trâu , bây giờ Khuyết Chu đang bàn dự án với , hẹn Khuyết Chu ăn cơm thì hãy , đừng gọi điện thoại tới, lát nữa sẽ bảo Tiểu Chu tắt máy, cứ như ."
Dứt lời, điện thoại cúp.
Chỉ còn Trâu Tử Minh ở trong phòng ăn, cảm thấy giống như một đứa ngốc.
DTV
Anh dại , ngón tay cẩn thận ấn của Khuyết Chu, điện thoại gọi nữa.
Quả nhiên, bên cũng chỉ còn : "Thật xin , điện thoại ngài gọi tắt máy."
Giọng nữ máy móc lặp lặp nhiều Trâu Tử Minh mới lấy tinh thần, đó hung tợn cúp điện thoại. Anh tức giận giơ cánh tay của lên ném điện thoại di động, nhưng điện thoại di động mới đổi, cuối cùng vẫn chỉ giơ lên thật cao nhẹ nhàng buông xuống.
Mở nhật ký chuyện với Khuyết Chu, mới phát hiện Khuyết Châu thật sự gửi tin nhắn cho một giờ .
tại thấy?
Anh cảm thấy hình như chỗ nào đó kỳ quái, nhưng nghĩ thế nào cũng nghĩ .
Nhân viên phục vụ đến thứ năm, mặt chút nóng lên, chẳng lẽ chờ đến, ?
Trâu Tử Minh cảm thấy nhân viên phục vụ thể sẽ chê , vì đành kiên trì gọi hai món.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-bam-vao-dai-lao-de-lam-ca-muoi/chuong-52.html.]
Trên thực đơn cũng giá cả, cảm thấy nơi tuy rằng xa hoa, nhưng những món ăn đắt hơn nữa cũng đắt đến bao nhiêu.
Sau khi gọi hai món, ánh mắt nhân viên phục vụ đều chút thích hợp.
Người ở đây lề mề nửa ngày, kết quả chỉ gọi hai món như .
Đương nhiên, tố chất nghề nghiệp khiến nhân viên phục vụ duy trì nụ lịch sự.
Nửa giờ , thức ăn mang lên.
Trâu Tử Minh ăn như nhai sáp, vốn lúc Khuyết Chu hẳn sẽ đối diện , lý do thoái thác đều chuẩn xong, bây giờ Khuyết Chu hẳn sẽ cảm động đến mức như mưa.
Ngày lành đều sẽ ?
bây giờ cái gì cũng , thậm chí cảm thấy xung quanh đều đang nhạo chính .
Sau khi kiên trì ăn xong, gọi nhân viên phục vụ tới tính tiền. Nhân viên phục vụ mang theo lễ phép : "Vị , ngài tổng cộng tiêu phí hết ba ngàn bảy trăm tám tệ."
Trâu Tử Minh khiếp sợ thôi, quên mất bây giờ đang ở trong nhà hàng, âm thanh phát cũng lớn.
Sau khi phát hiện xung quanh nhíu mày, lúc mới hạ giọng: “Anh lầm , chỉ gọi một phần thịt bò bít tết và một phần rượu vang đỏ, thể ba ngàn tám?"
Nhân viên phục vụ mỉm : "Là như , thịt bò bít tết là dùng thịt bò cao cấp, rượu vang đỏ cũng là loại trân quý, quý khách hẳn là thể cảm giác chất lượng nguyên liệu của nhà hàng chúng đúng ?”
Trâu Tử Minh gì, bởi vì nếm .
Điều kiện gia đình thể là bình thường, thể là cực kỳ .
Xuất , trong nhà miễn cưỡng thể cung cấp cho lên đại học, khi nào ăn qua thứ như .
Thấy Trâu Tử Minh lời nào, nhân viên phục vụ mở miệng: "Tiên sinh, ngài xem bên ngài thanh toán thế nào?"
Anh khẽ cắn môi: "Các bên thanh toán bằng Alipay ?"
"Có thể thưa ."
Anh dùng tiền, phát hiện hạn mức tiên đủ.
cũng chỉ còn hai ngàn đồng.
Cuối cùng vẫn trả hai ngàn đồng, cuối cùng dùng Alipay thanh toán rõ ràng món nợ .
Lúc khỏi nhà hàng, đều thể cảm giác nhân viên phục vụ vẫn chằm chằm , ánh mắt cho cảm thấy mất mặt từ đầu đến chân.
"Tiểu Chu, cô đang yêu Trâu Tử Minh ?" Trên bàn rượu, ông chủ hạ giọng hỏi Khuyết Chu.
Cô gì, ông chủ uống rượu nên chút say: "Có thể là nhiều, nhưng cô xem cô còn trẻ ưu tú như , sớm muộn gì cũng sẽ lên cao, nhưng Trâu Tử Minh thật cũng chỉ trình độ đó thôi, thể lên cao hơn nữa, hơn nữa là đàn ông, đàn ông hiểu đàn ông nhất, là đáng tin cậy!"
Ông chủ vỗ vỗ ngực, ý đồ cho Khuyết Chu tin tưởng : "Người như đều lăng nhăng, thấy mấy cô gái ở bộ phận các cô đều quan hệ tệ với , cô lau sáng mắt lên, ?"
Hạt vừng nhỏ: "Lãnh đạo giỏi thật đó, một việc ông đúng thật."
Khuyết Chu gật đầu : " , ở cùng một chỗ với , ngài yên tâm.”
Cô liếc chỗ trống đối diện, trợ lý chạy tới , ông chủ của bọn họ chút thoải mái, ở trong xe chờ, phương án đó ông chủ hài lòng, nhưng cơm sẽ ăn.
Trực tiếp lấy hợp đồng ký xong, toe toét với lãnh đạo công ty Khuyết Chu.
" toilet, ăn ." Khuyết Chu lên, đó rời khỏi phòng.
Toilet ở bên tay trái, nhưng Khuyết Chu lập tức sang bên .
Một đường đến phía nhà hàng .
Phía nhà hàng là một hồ nước nhân tạo, cây liễu lay động, một đàn ông mặc âu phục ghế.
Nghe tiếng bước chân, đàn ông đó .
Bởi vì ngược ánh sáng, mở to hai mắt .