Ta Cầm Kịch Bản Trong Tay, Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác - Chương 101
Cập nhật lúc: 2024-11-10 15:51:25
Lượt xem: 67
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng Tú Oánh từng nghĩ, biểu ca sẽ lấy khác, cũng từng nghĩ biểu ca sẽ thích khác, nhưng nàng bao giờ nghĩ, một ngày biểu ca sẽ hề lưu tình mà hạ lệnh đuổi khách đối với , thậm chí còn đoạn tuyệt quan hệ hai nhà. Nàng bàng hoàng thể tin lui vài bước, Gia Cát Sơ Thanh băng ghế, đây vẫn là biểu ca của kiếp đó ? Vẫn là biểu ca từ nhỏ cùng cận kề bầu bạn, nâng niu trong lòng bàn tay ? Vì gương mặt vốn tràn đầy ý ôn hòa, giờ phút lạnh lùng, trong đôi con ngươi vốn nên đong đầy tình yêu, giờ phút đầy chán ghét ghê tởm đến .
, đây còn là kiếp , Hoàng Tú Oánh thất vọng cúi đầu, cô gái từng bầu bạn bên cạnh Gia Cát Sơ Thanh đến lớn biến thành Từ Man, cô gái từng thể khiến cho Gia Cát Sơ Thanh xả bảo vệ cũng biến thành Từ Man. Từ Man, Từ Man… phảng phất như Hoàng Tú Oánh nàng sống một đời, bỗng thấy con gái ác độc cướp hết tất cả của nàng, hủy cả đời của nàng.
DTV
“Không! Không , biểu ca, ngày là Từ Man đánh ngất xỉu, đó mới xảy việc , thể nghĩ oan cho .” Mặc kệ là Từ Man , Hoàng Tú Oánh đều chối đến cùng, cho dù biểu ca thể chấp nhận nàng, tuyệt đối cũng thể để biểu ca lấy Từ Man .
Gia Cát Sơ Thanh liếc nàng một cái, mãi đến khi Hoàng Tú Oánh rét lạnh cả đáy lòng, lưỡi co rút , mới đầu : “Sự thật như thế nào, trong lòng và ngươi rõ ràng, cần gì bộ tịch.”
Hoàng Tú Oánh cảm thấy như một chậu nước lạnh đổ ập lên đầu, mồ hôi lạnh từ thái dương lăn qua cằm, nàng theo Gia Cát Sơ Thanh còn một bộ mặt như , nay nàng vẫn cho rằng Gia Cát Sơ Thanh là dịu dàng, là bao dung, là đối với bất cứ ai cũng hiền hòa, tuyệt đối sẽ lãnh khốc vô tình như . Hắn là biểu ca của , nhất định ! “Chẳng lẽ là… là !” Hoàng Tú Oánh giờ hề cảm thấy Từ Man bản lĩnh gì, nay sự tình bại lộ, nàng thể nghĩ nhiều hơn.
Gia Cát Sơ Thanh tựa tiếu phi tiếu ngước nàng, gập gập tay áo, chẳng chẳng rằng.
“Huynh sẽ hối hận, nhất định sẽ hối hận! Một ngày nào đó sẽ , chỉ !” Hoàng Tú Oánh vỗ ngực, khàn giọng kiệt lực : “Chỉ mới là yêu nhất, chỉ …”
“Ta cần, Hoàng Đại cô nương.” Gia Cát Sơ Thanh vẻ mặt dửng dưng : “Trừ A Man , ai cũng cần, cho dù ngươi A Man ác độc, dù ngươi A Man hại , đều quan tâm.”
“Huynh…” Hoàng Tú Oánh níu chặt vạt áo, thốt lên sửng sốt, cho dù là kiếp , biểu ca cũng từng đối với nàng thâm tình như .
Gia Cát Sơ Thanh một câu cuối cùng: “Cho dù A Man bưng thuốc độc đến cho , cũng thể mà nuốt xuống!”
Hoàng Tú Oánh rốt cuộc chịu nổi, hai tay bưng mặt, òa lên rống, đầu bỏ chạy ngoài, loáng cái còn thấy bóng dáng.
Từ Man trốn bụi tường vi, mặt mày cũng hoảng hốt, một câu cuối cùng của Gia Cát Sơ Thanh quả thực gây đến cho nàng chấn động quá lớn, thế giới , còn ai thể giao sinh tử của tay một khác.
Từ Man cảm động, nên thế nào cho , trong lúc bối rối, mép váy móc bụi tường vi, xoẹt một cái, tiếng vải xé rách, chẳng những đánh thức Từ Man bừng tỉnh, cũng kinh động đến cách đó xa – Gia Cát Sơ Thanh. (cây tường vi gai, lén cũng lựa chỗ trốn ghê)
“Ai?”
Gia Cát Sơ Thanh nhíu mày, từng bước đến chỗ Từ Man.
Thanh Mai cùng Hương Xuân sớm sợ đến nhũn chân, ba chân bốn cẳng chạy tới kéo làn váy mắc cây, Từ Man mắt Gia Cát Sơ Thanh sắp tới gần, trong lòng thẹn gấp. Dùng sức kéo toạc mép váy một cái, cư nhiên khiến làn váy xé xuống hơn phân nửa, , ba cô nương đều trợn tròn mắt.
“Huynh… đừng tới đây!” Từ Man che váy , nhắm mắt quát to một tiếng, nếu ở hiện đại nàng thể cần để ý, nhưng ở đây là cổ đại, nếu để Gia Cát Sơ Thanh thấy váy lót và quần trong, nàng gả cho là xong.
Gia Cát Sơ Thanh là giọng của Từ Man, nhẹ nhàng thở , trong giọng Từ Man gấp gáp, khỏi lo lắng : “A Man, thương ?”
Từ Man rối rít trả lời: “Không , chỉ là váy rách, đừng tới đây.”
Gia Cát Sơ Thanh thoáng ngẩn , cũng nghĩ tới cái gì, lỗ tai mà đỏ ửng lên, nắm tay đặt lên miệng tằng hắng một tiếng, liền đầu : “Muội đợi chút, tìm ma ma bên mẫu tới.”
Từ Man chỉ thể ừ một tiếng, hổ trốn bụi tường vi, may mà Gia Cát Sơ Thanh xem như cũng cẩn thận, dặn dò vài nha cho phép mấy phận sự bước hoa viên, còn thì tìm phòng may vá của mẫu đây. Tuy rằng váy rách một mảng lớn, nhưng nương tử may vá của Gia Cát gia ít, cùng ma ma đến sửa váy cho Từ Man, ảnh hưởng mỹ quan , ít nhất ở mặt ngoài cũng hợp quy củ.
Đợi cho Từ Man hai má nóng bừng trong phòng khách uống , Gia Cát Sơ Thanh cũng chậm rãi bước , hai bốn mắt , dường như đều chuyện ảnh hưởng, ngượng ngùng gì.
Cuối cùng chung quy Từ Man vẫn là một hiện đại, dù kiếp mặc quần bó đến trường, chuyện hổ “dì cả” đến thăm cũng trải qua, chút điểm ngẫm kỳ thật cũng tính là gì.
“Hoàng gia Đại cô nương tới tìm ?” Từ Man nắm niết ngón tay, cúi đầu hỏi.
Gia Cát Sơ Thanh cũng thẳng thắn gật đầu : “Nàng tới tìm tổ mẫu , tổ mẫu đến phủ tiểu thúc thúc, mới đến tìm .”
Từ Man thầm bĩu môi, đừng là Hoàng Tú Oánh nghĩ rằng chỉ cần tìm Gia Cát gia lão phu nhân, là thể buộc Gia Cát Sơ Thanh lấy nàng đó chứ, cho dù Gia Cát gia lão phu nhân xem trọng cửa thích đến , cũng sẽ để cho cháu nội nhà đội nón xanh đúng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-cam-kich-ban-trong-tay-xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac/chuong-101.html.]
“Hơn nữa, nàng ?” Gia Cát Sơ Thanh nổi ý , bộ như ngay thẳng .
Từ Man chặn họng một câu, mặt liền nóng ran, nàng lén chuyện quả thật đúng.
“Muội xa quá, rõ.” Từ Man dứt khoát trợn mắt dối.
Gia Cát Sơ Thanh cũng lật tẩy nàng, chỉ cầm chén lên : “A Man hôm nay đến chuyện gì ?”
Từ Man quan sát Gia Cát Sơ Thanh một chút, thấy sắc mặt tuy vẫn như , nhưng nếu thể tự , chứng tỏ Sắc-mục vẫn là chút tài năng.
“Mấy ngày , tới thăm , hôm nay đến bù.”
Gia Cát Sơ Thanh thấy nàng chuyện tự nhiên, nhưng chân tình thực ý, đáy mắt cũng toát lên ấm áp, : “Huynh , khiến lo lắng .”
Từ Man níu váy, lắc đầu : “Là , việc liền bỏ quên qua một bên.”
Gia Cát Sơ Thanh đặt chén xuống, chậm rãi đến mặt Từ Man, duỗi tay nắm c.h.ặ.t t.a.y Từ Man, trêu tức : “Muội đây là cho , trong lòng vẫn ư?”
Từ Man cả kinh, quanh bốn phía, quả nhiên hạ nhân xung quanh lui ngoài, nhấc đầu lên, đập mắt là vẻ mặt Gia Cát Sơ Thanh tương phản với ngữ khí thoải mái, bộ dạng nghiêm túc, thậm chí khẩn trương, mắt đều đong đầy sự dè dặt và khát vọng. Như thể thập phần khát vọng tiếp nhận , sợ chỉ thương cảm , mới tiếp nhận , hoặc là dứt khoát trực tiếp từ chối . Loại tình cảm thật phức tạp, nhưng thần kỳ là, Từ Man mà hiểu .
Ngẫm bao nhiêu năm nay, Gia Cát Sơ Thanh đối với nàng , nghĩ tới thái độ của Gia Cát Sơ Thanh đối với Hoàng Tú Oánh từ tới nay, và cả những lời ở hoa viên, Từ Man lồng hai tay . Cốt truyện khi Hoàng Tú Oánh sống nàng cải biến, hiện tại cũng thể uy h.i.ế.p đến phủ công chúa…
Đầu nóng lên, Từ Man cư nhiên gật đầu.
Lúc đến phiên Gia Cát Sơ Thanh ngây ngốc sững ngay tại chỗ, giọng run run, đến cứng ngắc : “A Man, chăng hoa mắt? Muội thế nhưng gật đầu ư?”
Từ Man vốn là nhất thời xúc động, lúc sớm hối hận, nào chịu nổi câu hỏi thế của , vì thế, thẹn quá thành giận, đành hất tay bèn chạy ngoài, chạy : “Huynh hoa mắt , mới .”
Gia Cát Sơ Thanh đầu tiên là mất mát một trận, thấy bộ dạng của Từ Man như thế, trong lòng động một cái, nỗi vui mừng khôn xiết lập tức chiếm cứ bộ đầu óc , rốt cuộc cố kỵ gì nữa, xoay rảo bước vội đuổi theo Từ Man, một tay kéo nàng trong lòng, xúc cảm mềm mại , quả thực khiến đỏ ửng cả hốc mắt.
“Huynh gì?” ôm thứ hai, Từ Man giống như kinh hoảng, chỉ cúi gằm đầu, lí nhí hỏi.
“A Man… …” Đừng thấy Gia Cát Sơ Thanh nào giờ luôn khi dễ Từ Man, kỳ thật là trong lòng chống đỡ thôi, một khi Từ Man chịu tiếp nhận , trái , đến cả chuyện cũng ấp úng.
Phì, Từ Man bao giờ phát hiện Gia Cát Sơ Thanh thú vị như , lúc ban đầu gặp mặt lưu cho nàng ấn tượng từ một bé đáng yêu lúc còn nhỏ, đến quân tử như lan, thanh nhã ôn nhuận đó, hoặc là ốm yếu kiên cường của , nam nhân vẫn biến đổi, bao giờ trông ngờ nghệch, mờ mịt như lúc , khiến Từ Man mở mang tầm mắt.
“Huynh ?” Từ Man thích thú, từ trong lòng ngẩng đầu lên, ánh mắt lập lòe Gia Cát Sơ Thanh hỏi.
“Huynh…” thấy bộ dáng ngây thơ của nàng, Gia Cát Sơ Thanh cả như mộng, một luồng tê dại lạo xạo lên thành trái tim , cánh tay ôm nàng kìm mà siết chặt, cánh môi khô khốc hận thể lập tức dán lên gò má nàng, giống như …
“Tiểu ca ca, đang phát run hả?” Từ Man dán sát , cảm thụ mùi hương mà bỏ sót bởi hương hoa đào, mùi hương cố ý thêm lên , mà trái là mùi hương đặc biệt của tuổi thiếu niên, thảng như ánh mặt trời, ấm áp, nhiệt tình mà trong trẻo.
Gia Cát Sơ Thanh dường như nhận thấy chuyển biến của Từ Man, còn thật sự cho là Từ Man ngây thơ gì, chỉ vì lo lắng cho thể lạnh nên phát run, vì thế nội tâm nhũn thành một đống bùn, dán cổ lên gò má nàng: “Chỉ vì cao hứng thôi… A Man, cứ tưởng sẽ suy nghĩ lâu.”
Từ Man thẹn đến đỏ bừng hai má, thấy Gia Cát Sơ Thanh thành khẩn trả lời như , đ.â.m trông như nàng sở thích ác ôn.
“A Man, còn hơn 2 năm là hết tang kỳ …” Gia Cát Sơ Thanh tới đây, cũng bắt đầu thấy chính ăn vụng về, đem tất cả những lời trong lòng đều cho nàng , nhưng lời đến bên miệng như là ép hỏi hôn kỳ , trong lòng khỏi ảo não.
Từ Man lúc ngại ngùng, dù nàng bằng lòng thì chính là bằng lòng, nơi kiếp , tình cảm nam nữ bất hòa thì chia tay, nàng chấp nhận , dĩ nhiên chính là sẽ đem nửa đời giao cho , nếu quan sát tìm hiểu một , bao nhiêu năm nay ngay cả mẫu cũng ca ngợi ít, nếu nhà Gia Cát gặp chuyện may, thể , mẫu sớm động tâm tư.
Huống chi, nay Hữu tướng khống chế, cữu cữu nhất định sẽ nhân cơ hội thanh lý Phái Bảo Thủ, thể sẽ đề bạt một cùng chống Hữu tướng, điều “ chuyện dở bằng chuyện giỏi”, nếu vụ ám sát năm đó bóng dáng của loạn đảng, cữu cữu liền khả năng đưa Gia Cát tổ phụ từ trong lao ngục trả về vị trí cũ, lúc , bất luận là trung thành là thù hận đối với Hữu tướng, Gia Cát gia và Trần gia chắc chắn lâm thế đội trời chung.
Đến lúc đó, phủ công chúa sẽ kết cùng Gia Cát gia, cái gọi là cường cường liên thủ, Phái Bảo Thủ sẽ còn khả năng trở .