Ta Cầm Kịch Bản Trong Tay, Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác - Chương 108
Cập nhật lúc: 2024-11-10 15:51:37
Lượt xem: 52
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không đến ba ngày, bệnh của Từ Man khá hơn, trong lúc đại ca và nhị ca đến thăm nàng cũng báo cho nàng , Gia Cát Sơ Thanh khi miệng vết thương khép , ngay ngày hôm lặng lẽ rời khỏi thôn trang của phủ công chúa, chẳng . Đại ca còn cố ý sai đến phủ Gia Cát tìm , cho là Gia Cát Sơ Thanh ngoài buôn bán, một đoạn thời gian . Như thế xem , sợ là Gia Cát Sơ Thanh vẫn trở phủ nhà , thể là rời khỏi Kiến Khang, tiếp tục việc đó.
Vì thế, trong lòng Từ Man đối với cữu cữu xíu xiu hài lòng, đến cùng là chuyện lớn tày trời gì, mà bắt một đứa bé từ năm mười tuổi ở bên ngoài ngừng lăn lộn đến nay, còn trong lúc đó vài suýt đem mạng bồi cũng nên.
Tuy nhiên, mặc dù Đại trưởng công chúa ngăn trở viện của Từ Man ngoài vùng ảnh hưởng của tin tức trong cung, cũng nghĩa là đến thăm bệnh đều hiểu dụng tâm của nàng.
Vì thế, đương lúc Từ Man giường rụng rời xương cốt, Gia Cát Mỹ Yên một mang theo nha đến thăm bệnh, cửa, liền xua trong phòng , bộ dạng thôi Từ Man.
Từ Man nàng mà chẳng hiểu mô tê gì, đành mở miệng hỏi: “Ngươi thế? Mọi ngày nhanh nhảu lắm mà, hôm nay ấp a ấp úng.”
“A Man, hôm đó… bữa tiệc, ngươi rời ngoài hả.” Gia Cát Mỹ Yên dè dặt hỏi, mang theo vài phần cầu may.
Từ Man thấy chẳng gì giấu giếm, bèn gật đầu : “ , thấy các ngươi đang trò chuyện rôm rả quá, mới gọi.”
“Vậy giữa đường ngươi gặp công chúa Thục Mẫn? Rồi nổi lên tranh chấp gì ?” Gia Cát Mỹ Yên gấp đến độ giữ chặt Từ Man hỏi.
Từ Man chỉ nghĩ là mấy lời hôm đó truyền ngoài, thể gây nên ít lời đồn khó , song nàng vẫn thành thật : “Miệng lưỡi nàng sạch sẽ, thể để cho nàng sỉ nhục .”
Gia Cát Mỹ Yên vỗ đùi một cái, đầu mày lập tức nhăn , nhưng Từ Man lời.
“Rốt cuộc là chuyện gì?” Từ Man nhích dậy, vẻ mặt bình tĩnh Gia Cát Mỹ Yên.
Gia Cát Mỹ Yên dáng vẻ Từ Man bình tĩnh từ tốn, hề mảy may chột , liền lời đồn bên ngoài khẳng định là thật, nhưng quả tim buông xuống một nửa nhấc lên, đây rõ ràng là vu oan hãm hại a, chuyện thể , mà trông dáng vẻ của Từ Man dường như còn chuyện, thể khiến sốt ruột cơ chứ.
“Ngươi còn gì ư?” Gia Cát Mỹ Yên xoa dịu khẩu khí, nghĩ bụng nên với nàng thế nào.
“Biết cái gì?” Từ Man bệnh, dạo gần đây ngoài, nhưng cũng đại ca Kiến Khang xảy chuyện gì.
“Công chúa Thục Mẫn chết!” Gia Cát Mỹ Yên bất ngờ quăng một quả lựu đạn, thiếu chút nữa nổ tung linh hồn nhỏ bé của Từ Man.
“Làm thể? Không thể nào?” Từ Man bàng hoàng, cho là ai đó đùa với , đó ngẫm nghĩ, sẽ trùng hợp như chứ, ngay tại ngày cưới của nhị nương nương, công chúa Thục Mẫn c.h.ế.t ư.
Gia Cát Mỹ Yên thấy vẻ mặt tin và thản nhiên của nàng, càng bất bình nàng.
“Còn là thật ! Ngày hôm đó, ban đầu nhóm công chúa hồi cung, còn phát hiện, nhưng đến lúc trong cung đóng cổng, đột nhiên cung nữ bên công chúa Thục Mẫn là thấy công chúa Thục Mẫn trở về.” Gia Cát Mỹ Yên nhớ lời đồn, tiếp tục : “Kết quả tìm khắp một lượt trong cung thấy, mãi đến sáng hôm , hạ nhân trong phủ công chúa Hòa Húc phát hiện t.h.i t.h.ể của công chúa Thục Mẫn ở trong hồ sen, xác c.h.ế.t còn đ.â.m một đao, chậc chậc, c.h.ế.t thảm vô cùng.”
“Tại mãi đến hôm mới phát hiện?” Từ Man cảm thấy quả thực khó tin, bên cạnh công chúa đều là đồ ngốc ? Trong xe ngựa công chúa bọn hò đui cả chắc? Sao mãi đến lúc trở về cung, gần đến giờ đóng cổng mới phát hiện chứ.
Gia Cát Mỹ Yên cho ánh mắt ngươi đừng mà tin, trả lời: “Lúc bấy giờ đám cung nữ thái giám đều là của công chúa Thục Thận đến báo , công chúa Thục Mẫn về cung thì cùng nàng, còn đến cung công chúa Thục Thận một chút. Vì thế khi hồi cung, mấy cung nữ thái giám liền trở về tẩm cung của công chúa Thục Mẫn một bước, nhưng chờ đến lúc sắp đóng cổng, công chúa Thục Mẫn vẫn thấy trở về, đành đến chỗ công chúa Thục Thận hỏi , lúc mới phát hiện, công chúa Thục Mẫn căn bản trở về cùng công chúa Thục Thận.”
“Vậy Thục Thận nguyên nhân ?” Từ Man càng càng thấy hoang đường.
“Nói a.” Gia Cát Mỹ Yên đến bất nhã phun nước miếng: “Nói là hai ngày nay nàng và công chúa Thục Mẫn xích mích, lúc thấy công chúa Thục Mẫn tới, bèn nghĩ là công chúa Thục Mẫn nguôi giận, liền để ý nữa, tự trở về một .”
Đây gọi là gì, trời xui đất khiến ư? Từ Man mà cóc thèm tin.
“Có điều, hiện tại bây giờ… chuyện gây ầm ỹ lớn.” Gia Cát Mỹ Yên ngừng Từ Man, trong lòng như nổi trống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-cam-kich-ban-trong-tay-xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac/chuong-108.html.]
Từ Man giương mắt lên, thấy bộ dáng chột của nàng , liền cảm thấy đúng, thử dò xét hỏi: “Chuyện sẽ can dự gì đến đấy chứ?!”
“Chính xác! Bảo đường ca luôn ngươi thông minh chứ!” Gia Cát Mỹ Yên lòng đầy căm phẫn : “Cũng tên thất đức nào bày trò, ngày hôm đó ngươi và công chúa Thục Mẫn xung đột, đó ngươi sâu trong hậu viện, còn là một mang theo nha , hồ hoa sen khéo ở hướng đó, sơ sẩy một cái là ngươi đụng công chúa Thục Mẫn nữa, hai xảy xung đột, ngươi lỡ tay g.i.ế.c c.h.ế.t công chúa.”
Từ Man trợn to hai mắt, chỉ mũi , tay run run : “Ta… Ta ư?”
Gia Cát Mỹ Yên nhún nhún vai, gật gật đầu.
DTV
“Ta ăn no rỗi việc, g.i.ế.c một công chúa chả thù chả oán gì tới gì?” Từ Man quả thực cảm thấy thế giới rõ là kỳ lạ.
“ trong cung ít chứng, rằng bao nhiêu năm nay, bất hòa với công chúa Thục Mẫn nhất, chính là ngươi!” Gia Cát Mỹ Yên từng đến Cung học, nhưng cũng từ chỗ Chu Hoàn ít chuyện hiếm thấy của công chúa Thục Mẫn, cũng từng cảm giác sâu sắc bộ não của nàng dung lượng nhỏ cỡ nào, nhưng như nghĩa là, nàng hy vọng chuyện sẽ trở thành vũ khí công kích Từ Man.
“Ta cần gì thế!” Từ Man quả thực nên dùng biểu tình gì, khi chuyện nào cũng dính lên nàng, “Cho dù và Thục Mẫn quan hệ , nhưng cũng cần g.i.ế.c chứ đúng .”
“Lỡ tay, luôn là kết quả của việc quá xúc động.” Gia Cát Mỹ Yên liếc mắt khinh thường.
Lần Từ Man nổi giận thật , hất tay giận dữ : “Giết cái gì, chứng cớ , bọn họ dựa mà .”
“Dựa thời gian công chúa Thục Mẫn tử vong, ngươi vặn trong tầm mắt , dựa ngươi khéo ngày đó xung đột với công chúa Thục Mẫn, hảo là còn nhiều thấy, dựa công chúa Thục Mẫn là đ.â.m mà chết, mà ngày đó, còn thấy lúc ngươi rời , váy vết máu!” Gia Cát Mỹ Yên liệt kê một lèo, cũng cần thở, nhưng càng câu càng nghiêm trọng hơn câu , từng câu càng khiến cho Từ Man gì.
Vết máu… Từ Man lặng , đó chẳng là của Gia Cát Sơ Thanh ? Xem kẻ nào nhàn rỗi việc gì , cho nàng chật vật . may mà hôm nàng gặp Gia Cát Sơ Thanh còn báo cho mẫu , mẫu cố ý phái đến, cho nên mẫu chính là nàng khả năng gây án nhất. Nói đây cũng là nguyên nhân mẫu cho phép để lộ tin tức mấy ngày nay.
Có điều, những chứng cớ như đúng mà sai , mỗi một vụ dường như đều bắt lấy sơ hở của , đổ cái c.h.ế.t của Thục Mẫn lên . hung thủ thật sự là ai? Ngày trong hoa viên hề thiếu nữ quyến của quan quyền quý, thật đúng là ai năng lực chuyện .
“Chuyện ngay từ đầu chỉ một chút, đó thái độ của Đại trưởng công chúa quá mức cương quyết, chỉ là ngươi bệnh, liền đóng cửa từ chối tiếp khách. Lại khiến cho suy diễn ít.” Gia Cát Mỹ Yên cũng vì thật sự kiềm chế , quan hệ với Từ Man, mới dám tới cửa.
“Trong cung thế nào?” Chuyện lớn như , khả năng cữu cữu sẽ hời hợt cho qua.
Gia Cát Mỹ Yên thở phì phò, thấp giọng : “Tìm cùng với Chu Hoàn và cả Hoàng Tú Lệ, cho thái giám trong cung tới hỏi một chút, còn gì cả.”
Như thế chắc chắn là, trong cung cũng đến phủ công chúa, nhưng hiện tại Từ Man gì cả, sợ là trong đó mẫu tác động đến.
“Không chính là , chẳng gì sợ họ.” Từ Man lạnh , nàng và Đại trưởng công chúa hổ là con, cùng suy nghĩ như , cho dù chứng minh chứng thật nàng và Thục Mẫn từng xích mích, cho dù ngày thấy bọn nàng nảy tranh chấp, cho dù nàng quả thật đến hậu hoa viên, cũng cách nào rõ nàng ở cùng với nào khác, cho dù chuyện Gia Cát Sơ Thanh thương thể giải thích với khác. thế thì , cữu cữu nàng thông minh cơ trí, thương yêu nàng hơn bất cứ ai, chuyện như , chắc chắn chỉ cần mẫu mở miệng giải thích một câu, dĩ nhiên trong lòng cữu sẽ rõ, chỉ là trong cung đám nhảy nhót khắp nơi, chịu yên , chút phiền phức.
“Ngươi sợ là , Chu Hoàn với Hoàng Tú Lệ và cả nữa, đều lo cho ngươi, ngươi a! Sao mà cứ gặp rắc rối miết.” Gia Cát Mỹ Yên giả vờ thực bất đắc dĩ thở dài, vẻ già dặn : “Khiến bọn lo âu hết sức.”
Từ Man , lái qua chuyện khác với nàng , nhưng trong lòng quyết định, một việc, vẫn là nàng đích cung một chuyến mới .
Đương lúc đinh ninh xem vụ tai tiếng của hoàng gia diễn thế nào, Hoàng đế dường như chẳng chút để ý đến cái c.h.ế.t của một thứ nữ, ngược đem trả Vương phủ của Trực vương cho Từ Văn Bân, đó đem sản nghiệp của Trực vương đó thẩm tra xong, trả cho Từ Văn Bân.
Vì thế khi Hoàng đế chiêu cáo thiên hạ, Từ Văn Bân ngoài phong hiệu Phò mã, chính thức thêm vương tước —— Trực vương tân nhiệm. Mà đại ca của Từ Man cũng từ thế tử phủ công chúa trở thành thế tử Trực vương, nhị ca từ công tử bình thường, trở thành thế tử của phủ công chúa. Song bởi vì dòng họ ban đầu của Trực vương thể tra , hơn nữa Mai bà bà nhớ , khả năng nguyên quán của Trực vương là huyện Từ gia ở Lâm Xuyên Giang Tây, thế là Từ Văn Bân liền dứt khoát quyết định tiếp tục sử dụng họ . Thứ nhất là tưởng niệm phụ , thứ hai cũng là vì báo đáp dưỡng phụ, mặc dù dưỡng mẫu ác độc, nhưng dẫu dưỡng phụ cũng bảo vệ an trưởng thành.
(MTY: Trực vương Tôn Giản: họ Tôn là vua ban chứ họ gốc, họ gốc cũng là họ Từ, là Từ gia ở Lâm Xuyên. Từ Văn Bân thể đổi thành Tôn Văn Bân, nhưng đổi)
Trong lúc nhất thời Phủ Đại trưởng công chúa nổi trội lấn át hết thảy, còn ít lén nghị luận rằng: chăng Hoàng đế kiêng kị phủ công chúa, mới thể đem cái c.h.ế.t của công chúa Thục Mẫn, xem như chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa chăng?! Mặc kệ suy nghĩ của , Từ Man cùng cha trưởng, quyết định nhị ca một chuyến đến Giang Tây, ngoại trừ một nhánh quân đội giấu giếm ở Giang Tây , sách luyện sắt tinh cũng thể lưu đó, cho nên cả nhà cảm thấy, còn bằng đem bí mật luyện sắt cống hiến cho quốc gia, chẳng những cho Hoàng đế giảm bớt nghi kỵ, mà còn thể càng tăng thêm tình nghĩa tỷ giữa Đại trưởng công chúa và Hoàng đế.
o0o
MTY: thể ai cũng thấy Hoàng đế tầm thường quá, cái gì cũng , cái gì cũng qua mặt, nhưng chắc nhé, nay vua bao giờ đơn giản cả.