Ta Cầm Kịch Bản Trong Tay, Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác - Chương 123
Cập nhật lúc: 2024-11-10 16:00:48
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Quận chúa, đằng thế tử mời ngài qua đó.” Hương Xuân bước bắt gặp Từ Man đang bảo Thanh Mai tháo trâm cài xuống, vội tới ngăn cản .
Từ Man vốn đang nới tóc cho thoải mái chút, nghĩ tới đại ca cho đến mời, nàng khỏi thắc mắc, nàng cùng mẫu mới trở về từ viện của đại ca, ban nãy cũng thấy đại ca chuyện gì.
“Đại ca chuyện gì ?” Từ Man giơ tay bảo Thanh Mai chỉnh trang sức đầu.
Hương Xuân lắc đầu, .
Cực chẳng , Từ Man đành mang theo nha , một nữa đằng , nhưng bước sân lâu, ngay tại hành lang gấp khúc bắt gặp hai đang băng đá trong sân, một tất nhiên là đại ca của nàng, mà một … tim Từ Man đập nhanh, cũng hiểu dụng ý của đại ca.
“Đại ca…” Từ Man bước xuống khỏi hành lang, tại nơi xa, nhỏ giọng kêu.
Mặc dù Gia Cát Sơ Thanh ngẩng đầu thẳng về phía Từ Man, nhưng Từ Hải Sinh vẫn cảm giác thiếu niên bên , đều vì tiếng gọi mà cứng ngắc, ngay cả bàn tay cầm chén cũng tức khắc trắng bệch.
“A Man, Sơ Thanh mang thuốc trị thương từ hải ngoại đến cho , đây thuốc cho một chút.” Từ Hải Sinh mặt đỏ, thở gấp, .
Từ Man thầm liếc mắt khinh thường, mới bảo , còn xem là nha nữa chứ, bộ trong cái viện đông thế lấy một thuốc ? Thực dối. Còn Sơ Thanh, lúc đính hôn còn kêu biểu ca biểu ca nọ, đảo mắt một cái liền mang dáng vẻ vợ ? Oán thầm thì oán thầm, Từ Man cũng một thời gian gặp Gia Cát Sơ Thanh , nhớ là gạt , nhưng nàng vẫn là dám khiêu chiến điểm giới hạn của mẫu , rốt cuộc vẫn ngoài gặp , hôm nay Gia Cát Sơ Thanh đến, nàng cũng thể gặp một chút.
Đưa tay tháo băng gạc tay ca ca, dùng khăn bông chấm nước, lau thuốc mỡ tay đại ca, lộ một đường vết thương chút dữ tợn, m.á.u trong miệng vết thương ngừng chảy, nhưng phần thịt trắng lồ lộ, Từ Man vẫn chút đau lòng.
Gia Cát Sơ Thanh an vị ở bên cạnh Từ Man, thỉnh thoảng dùng dư quang Từ Man, thấy nàng chuyên chú thuốc cho đại ca, đến một cái liếc mắt cũng thèm , trong lòng vẫn chút thoải mái. Đặc biệt là thấy ánh mắt đắc ý hiếm thấy của Từ Hải Sinh, cùng với vẻ mặt đau lòng của nàng dâu nhà , Gia Cát Sơ Thanh liền cảm thấy lồng n.g.ự.c bức bí khó chịu.
Từ Man thuốc cho đại ca, băng bó xong, liền lưng đại ca, dáng vẻ như phát hiện Gia Cát Sơ Thanh. Có lẽ lúc đính hôn, nàng còn thể thản nhiên , nhưng nay đính hôn, bất luận riêng tư thế nào, ở mặt nhà cũng giữ chút ý tứ, cũng chút dè chừng cẩn thận của cô gái đợi gả.
Dưới ánh mắt sắc như d.a.o của Gia Cát Sơ Thanh, Từ Hải Sinh nán một lúc mới lấy cớ rời , nhưng xa, trong thư phòng, mở rộng cửa sổ, vặn thể thấy trong sân, khiến Gia Cát Sơ Thanh tức đến bốc hỏa, nhưng cũng còn cách nào. Rốt cuộc thể ở riêng với nàng dâu của , nắm tay, nhưng trò chuyện cũng xem như thể giải bớt chút tương tư.
“Sao hôm nay đến đây?” đương nhiên Từ Man loáng thoáng thấy đại ca trong thư phòng, cho nên cũng dám hành động lớn gì, chỉ xuống chỗ của đại ca.
Gia Cát Sơ Thanh nhớ tới cái quần lót tiêu hủy hồi sáng, hai tai bắt đầu nóng lên, cố gắng trấn định : “Huynh đại ca chuyện, nên chạy vội đến thăm.”
“Đại ca chỉ thương tay, nghiêm trọng thế .” Từ Man vén một sợi tóc tai, khuyên tai hổ phách đong đưa qua vành tai trắng mềm, đong đưa đến mức say cả lòng Gia Cát Sơ Thanh, mắt cũng mơ màng.
“Lúc chỉ nghĩ là đại ca thương, bèn vội vàng tới xem, cũng tại Hàn Y, rõ ràng.” Gia Cát Sơ Thanh đè nén bàn tay sờ lên vàng tai , thấp giọng .
Hàn Y cách đó xa, rùng một cái, như việc gì ngắm hoa cỏ trong sân.
“Vậy …” Từ Man định hỏi gần đây khỏe , cảm thấy ngón tay ấm ấm, là nương theo sự ngăn trở của bàn đá trong sân, tay móc lên ngón tay Từ Man, dùng tay áo che bàn tay hai .
Từ Man nhạy cảm cảm nhận Gia Cát Sơ Thanh từng chút một nắm cả bàn tay , gắt gao, như tách rời.
Trên mặt Gia Cát Sơ Thanh gì khác thường, khóe miệng câu lên.
Hai chuyện, gió thổi lá cây, rào rào lay động, Từ Man ngẩng đầu, nóc nhà cây cối bao quanh trong sân, trời mây trắng lững lờ trôi, từ đằng xa xa bay tới một đàn chim, đó đậu lên một chỗ nóc nhà. Từ Man cảm nhận ấm từ bàn tay, trong lòng khỏi nghĩ tới bốn chữ: năm tháng yên bình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-cam-kich-ban-trong-tay-xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac/chuong-123.html.]
Sau đó, cũng lâu lắm, Từ Hải Sinh từ trong thư phòng , Gia Cát Sơ Thanh tuy chút lưu luyến, nhưng vẫn thức thời dậy cáo từ, Từ Hải Sinh tiễn ngoài, Từ Man cũng nhanh về tới phòng . Đêm đó, Từ Man cùng Gia Cát Sơ Thanh dường như đều mơ thấy cùng một giấc mộng, ngày hôm rời giường tuy nhớ rõ nội dung trong mơ, nhưng sự ấm áp trong lòng bàn tay, cũng quên .
Đại thế tử của phủ công chúa cứu cô nương nhị phòng Thôi gia, chuyện nhanh tâm tư truyền đến các thế gia. Phủ Trường tín hầu phản ứng dĩ nhiên là nhanh nhất, phu nhân Trường tín hầu gần như là ngay ngày hôm đưa bái cho Đại trưởng công chúa, là đến cửa cảm ơn.
Đại trưởng công chúa dĩ nhiên sẽ nể mặt mũi, huống chi em trai Hoàng đế của nàng đối với mảnh nông trường coi trọng, liền hẹn phu nhân Trường tín hầu ba ngày đến phủ công chúa uống , cũng cho vị Thôi cô nương gặp Từ Man một , về cũng thể thường xuyên qua .
Từ Man cũng quen vị Thôi cô nương , thực tế, trong thành Kiến Khang quen nàng cũng ít. Một nhánh họ của Trường tín hầu vì đời vốn theo Hoàng đế ngoài chinh chiến, trở về an phận giao binh quyền lên , chỉ giữ tước vị quan cũng kết bè kết cánh, ngay cả đứa con trai duy nhất cũng bắt đầu theo thứ tử của Vương phủ ngoài buôn bán, đây rõ ràng nghiêm túc bày tỏ vị trí của . Thôi gia cũng chỉ mỗi một chi Trường tín hầu, còn một chi thích là nhị phòng , cho dù do cùng cha sinh, nhưng cũng là của phụ Trường tín hầu. Cũng bởi vì nhị phòng giúp đỡ Trường tín hầu để mắt đến nông trường phương bắc, Trường tín hầu mới thể khiến cho bên yên tâm, khiến cho cấp mượn sức. Chắc chắn cho dù đổi triều đại, phủ Trường tín hầu trong một thời gian dài, cũng sẽ sụp đổ.
Vị Thôi cô nương , hiển nhiên chính là đích nữ của nhị phòng Thôi gia – chi giúp đỡ Trường tín hầu trông nom nông trường phương bắc. Cũng duyên cớ từ , mà lâu nay từng đến Kiến Khang, bây giờ xuất hiện. Từ Man còn , đến Kiến Khang, ngoài vị Thôi cô nương , cũng một thứ cùng đến, tuổi còn nhỏ. Ngoài , còn một trưởng bối của nhị phòng là tới.
Phủ công chúa đầu tiên chiêu đãi những mệnh phụ , phu nhân Trường tín hầu mặc dù khiêm tốn, Từ Man thỉnh thoảng gặp ở phủ công chúa Hòa Húc hoặc trong phủ công chúa Hòa Phong, là một phụ nữ tính là xinh , cực khí chất, hơn nữa điều càng khiến Từ Man thán phục là bản lĩnh quản lý hậu viện của bà . Trường tín hầu một đích tử, ba thứ tử, còn một vị đích nữ c.h.ế.t non, nên theo lý mà , vị phu nhân Trường tín hầu khi sinh con, sợ là địa vị ở trong hậu viện , mà cũng sẽ cảm thấy khó chịu. Thế nhưng bà chẳng những cảm thấy khó chịu, ngược từ nhỏ dạy dỗ những đứa con của vợ bé . Bọn họ chẳng những nhường kính , liên đới tới mấy di nương của họ cũng cận, ngược xem vị cả phu nhân Trường tín hầu là đẻ.
Còn nhớ một vị thất vì ỷ việc sinh con, lúc thỉnh an sáng sớm, nể mặt phu nhân Trường tín hầu, phu nhân Trường tín hầu đương trường gì, liền cho qua, nhưng chuyện cố tình để cho con trai của vị thất , đến tận bây giờ bước viện của vị thất một bước, thất tới tìm, cũng chịu gặp mặt, đến khi thất quỳ mặt phu nhân Trường tín hầu thỉnh tội, đứa bé đó mới khuyên giải, mới miễn cưỡng tới gặp vài .
Từ Man cảm thấy sâu sắc, tinh thần trạch đấu cao nhất, là rớt bao nhiêu đứa bé trong bụng tiểu , mà là cho những đứa bé do tiểu sinh , đều là của chủ mẫu, dù sinh thêm nhiều cách mấy, cũng hề quan hệ với di nương.
Đương nhiên, trong đó cũng liên quan đến chuyện Trường tín hầu sủng diệt thê, cho dù ông cưới mấy phòng tiểu , mỗi tháng cũng hơn phân nửa là ở chỗ phu nhân, tiểu sinh con cũng kiên trì cho di nương nuôi nấng. Bằng chỉ dựa phu nhân thủ đoạn cách mấy, cũng gây trở ngại lén lút cận.
Đại trưởng công chúa nghênh tiếp phu nhân Trường tín hầu tới chơi, tận tâm, đến cả ngon mà Hoàng đế ban tới cũng mang , cũng bảo Từ Man tự quản phòng bếp, chuẩn bữa trưa cho phu nhân Trường tín hầu.
Phu nhân Trường tín hầu dẫn theo vị Thôi cô nương , đến buổi sáng, xem là quá sớm, cũng kéo dài đến giữa trưa, quả đúng là một tri kỷ. Lúc , Từ Hải Sinh cùng phò mã lên triều, Đại trưởng công chúa chờ trong phòng khách của nhị môn, Từ Man thì cửa nhị môn, hai con đều nghênh đón phu nhân Trường tín hầu.
Hai xem là xa lạ, đôi ba câu liền càng nhiệt liệt, lúc bấy giờ phu nhân Trường tín hầu mới kéo một cô nương bên cạnh qua, bảo nàng hành lễ với Từ Man,
Từ Man vị Thôi cô nương , vóc phổng phao, mi mắt e lệ, diện mạo tuy điển hình là phương bắc, nhưng cặp mắt to tròn cùng với ngũ quan phần khắc sâu , đều khiến nàng trông đối lập với những cô nương Giang Nam, mà nhiều hơn là một vẻ đậm đà nổi bật.
Nàng vận Hồ phục màu cam, chải búi tóc song loa (xoắn ốc đôi), trông gọn gàng lưu loát, mặc dù đầu gặp mặt, còn chút câu nệ nhưng đôi mắt trong veo , sang sảng , khiến Từ Man chút hảo cảm với nàng.
“Thôi thị Uyển Hề thỉnh an quận chúa.”
Từ Man đỡ nàng dậy, : “Thôi cô nương ở nhà thứ mấy?”
Thôi Uyển Hề chút ngại ngùng, song vẫn trả lời: “Ở nhà thứ ba ạ.”
“Vậy mỗi Thôi cô nương tới thôi? Kiến Khang chúng mặc dù rộng rãi như phương bắc, nhưng đồ ăn cũng thiếu a.” Từ Man vô thanh vô tức buông lời khách sáo.
Thôi Uyển Hề cũng giấu diếm, bước theo Từ Man trong : “Hai vị tỷ tỷ trong nhà đều xuất giá, dĩ nhiên tiện theo cùng.”
“Vậy trong nhà còn trưởng ?” Từ Man tiếp tục hiếu kỳ .
“Gia lớn tuổi, thành hôn, tẩu tử gần đây mang thai, tiện lặn lội đường xa.” Thôi Uyển Hề liếc phu nhân Trường tín hầu một cái, cúi đầu .
DTV
Từ Man , trong lòng nghĩ, như thế xem , hẳn là phu nhân Trường tín hầu tìm cho vị Thôi tam cô nương một tấm chồng ở Kiến Khang .