Ta Cầm Kịch Bản Trong Tay, Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác - Chương 132

Cập nhật lúc: 2024-11-10 16:01:04
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trở phủ quận chúa, Từ Man vẫn chẳng chẳng rằng, bộ phát hiện Gia Cát Sơ Thanh đang lén , xuống xe ngựa, trở chính phòng, đầu tiên là rửa mặt chải đầu một phen, đổi một bộ y phục ở nhà thoải mái, đó kiểm tra thực đơn mà đầu bếp đưa lên, đổi vài món đầy mỡ trong bữa trưa. Trong một loạt quá trình đó, Gia Cát Sơ Thanh vẫn theo bên cạnh Từ Man, điệu bộ thôi, ánh mắt mang theo vài phần lấy lòng.

Bữa trưa, Từ Man cố ý chuyện với , nhưng đồ ăn gắp, nàng cũng từ chối, khiến Gia Cát Sơ Thanh tài nào hiểu , trong lòng nóng đến .

Từ Man rề rà ăn xong bữa trưa, dặn dò Thanh Mai cùng Hương Xuân buổi chiều cầm danh sách đến phòng khách tìm đám hầu hỏi chuyện, liền nội thất, chuẩn nghỉ ngơi.

Gia Cát Sơ Thanh thấy thế cũng theo nội thất, Hương Xuân cùng Thanh Mai , đều tự lui xuống.

Từ Man bàn trang điểm, xõa tóc , dùng một ít thuốc phấn ninh bằng phương pháp cổ, tinh tế vỗ lên mặt. Từ trong gương nàng thấy dáng vẻ dè dặt của Gia Cát Sơ Thanh giường nhỏ, thiếu chút nữa kiềm mà bật . Đừng thấy mặt ngoài vẻ nho nhã trầm , kỳ thật cũng chỉ là một thiếu niên 20, điều cũng khiến trông chút nhân vị hơn (giống ).

“Sơ Thanh hôm nay việc gì ?” Từ Man hai năm gần đây, Gia Cát Sơ Thanh cùng vị lang quân Đàn Hương dường như ý định mở rộng buôn bán hướng đến những nơi xa xôi như Tây Vực. Mấy năm thậm chí còn tự chạy đến bao nhiêu địa phương, ở mặt ngoài thoạt là việc buôn bán, nhưng những thứ liên quan tới cực kỳ rộng rãi, trong đó bao gồm lương thực của mỗi địa phương, còn mang về nhiều chủng loại, thậm chí còn tiến cử ít hạt giống của nước ngoài. Từ Man việc Hoàng đế cữu cữu rốt cuộc lớn bao nhiêu, nhưng nàng rõ, trong chuyện đó, tuyệt đối thể thiếu bóng dáng Gia Cát Sơ Thanh.

Gia Cát Sơ Thanh điểm danh, vốn còn đang rối rắm trong lòng, tức khắc như phạm nhân tử hình sắp sửa tới pháp trường, giống như thả lỏng. Hắn chậm rãi đến mặt Từ Man, cúi đầu nàng, nhẹ giọng : “A Man, là lời với ?”

Từ Man tựa cạnh bàn, khẩn trương vặn vẹo ngón tay đến trắng bệt, chút bướng bỉnh nho nhỏ và nỗi oán khí nhàn nhạt trong lòng, rốt cuộc giữ .

“Muội nghĩ là, thể Sơ Thanh lời với chứ.” Từ Man lên, nắm c.h.ặ.t t.a.y Gia Cát Sơ Thanh, xem những lời hôm đó ở tường hoa phủ công chúa Hòa Húc, chính đốt sạch nhớ rõ.

“Huynh…” Gia Cát Sơ Thanh mấp máy môi, xoay mặt qua một bên, ánh nắng buổi ban trưa ngoài cửa sổ, thanh âm chút phiêu phiêu : “Xem Tứ điện hạ qua …”

Từ Man kéo tay Gia Cát Sơ Thanh, vẻ mặt thực nhu hòa, hề tức giận, chỉ : “Muội chính với .”

Gia Cát Sơ Thanh bất cứ khinh thường và phẫn nộ nào từ trong giọng của Từ Man, trong lòng thoáng thả lỏng, nhưng là chút tin , cầm ngược tay Từ Man, cúi đầu dám đôi mắt sáng ngời của nàng.

“Thật từ lâu tìm đến Sắc-mục trị liệu, trải qua nhiều năm nay, sớm khôi phục, chỉ là… cho .”

Từ Man cảm thấy bàn tay siết thoáng chút đau, nhưng rụt tay .

“Huynh… trị liệu khi nào.”

“Chính là… khi bắt cóc.” Nghe giọng Từ Man vẫn bình thản, Gia Cát Sơ Thanh rõ tâm tình của nàng, nhưng nghĩ từ đó Tứ hoàng tử cho nàng sự thật, qua ít thời gian, nhưng Từ Man vẫn gả cho , đoán cho dù giận, cũng hẳn là vô tình với .

Lúc , Từ Man nghĩ điểm mấu chốt là chút giận hờn chia xa , mà nàng chấn kinh bởi sự quyết tuyệt và trưởng thành của Gia Cát Sơ Thanh. Lúc đó Gia Cát Sơ Thanh mấy tuổi, chỉ mới xấp xỉ 10 tuổi đầu, cư nhiên thể liều mạng đến mức quyết tâm cho khác mổ n.g.ự.c , đặc biệt là ở cái nơi cổ đại xem xác là thứ cực kỳ thần thánh , hơn nữa chỉ sợ ví dụ thành công cực kỳ hiếm thấy, thể gan đem tính mạng mạo hiểm .

“Huynh từng nghĩ tới, nếu thất bại, sẽ như thế nào ?” Từ Man run giọng hỏi.

Gia Cát Sơ Thanh do dự một chút, vươn tay ôm Từ Man lòng, cọ cọ bên tóc mai của nàng : “Khi thầm nghĩ, nếu mạnh tay đánh cược một , thể sẽ đợi lớn lên, cho dù thể sống đến lớn, cũng chỉ là một phế nhân, căn bản tư cách lấy , càng đừng là che chở , hơn nữa Sắc-mục kiểm tra thể , là bệnh tình của cũng vấn đề lớn, vấn đề của tim phổi cũng nghiêm trọng, hơn nữa tuổi càng nhỏ, nhận trị liệu càng . Huynh nghĩ, vì bức bí mà sống, gả cho khác, còn bằng đánh cược một phen, chỉ cần thể sống sót, thì tất nhiên sẽ buông tay, nếu mà chết, cũng sẽ thấy cảnh lấy .”

Từ Man dán trong n.g.ự.c , nàng nơi đó một vết sẹo nhàn nhạt, vết rách cũng lớn, ở hiện đại mà , lẽ chỉ là một tiểu phẫu, nhưng ở thời đại tây y mới khởi bước, còn tình huống trung quốc trung tây hỗ trợ , chỉ một sơ sẩy nho nhỏ hoặc chỉ là một phản ứng nho nhỏ của Gia Cát Sơ Thanh phẫu thuật thôi, đều khả năng mất mạng. Có thể , Gia Cát Sơ Thanh đánh cược mạng khả năng thắng xem như lớn. vẫn .

“A Man, đừng giận , chỉ là mất , đoạn thời gian nếu lấy cớ rời , sợ… sợ cách nào cũng bắt nữa.” thấy Từ Man lời nào, Gia Cát Sơ Thanh hoảng hốt, đỡ hai vai Từ Man, giải thích kỹ càng, bắt gặp hai mắt Từ Man đỏ ửng, nước mắt tí tách lăn xuống, mũi hồng lên, đáng thương.

Mắt thấy trong lòng đến ấm ức như thế, tim Gia Cát Sơ Thanh sớm mềm nhũn, thành thử tay chân luống cuống dùng tay áo lau cho nàng, miệng cũng năng lộn xộn: “Muội đừng , đừng , nếu giận thì đánh , đừng đau mắt.”

Nhìn dáng vẻ vụng về lóng ngóng của , trong lòng Từ Man chua xót buồn , chỉ nhào trong lòng , ôm chặt lấy , thầm cảm thấy may mắn, may quá, ông trời chung quy đối với nàng tệ, bằng nàng vĩnh viễn sẽ , mà nàng từng trốn tránh , vì nàng mà trả giá bao nhiêu, càng sẽ nàng cũng sẽ cơ hội bắt hạnh phúc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-cam-kich-ban-trong-tay-xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac/chuong-132.html.]

“A Man?” Gia Cát Sơ Thanh vuốt ve tóc Từ Man, nhỏ giọng kêu.

“Từ đây về gạt nữa!” Từ Man dùng giọng mũi, nũng .

Gia Cát Sơ Thanh hai mắt bừng sáng, trịnh trọng : “Về tuyệt đối sẽ gạt nữa.”

“Sau thương thiệt nhiều…” Từ Man chôn đầu trong lòng Gia Cát Sơ Thanh, lỗ tai đỏ ửng.

Gia Cát Sơ Thanh hôn lên vành tai , mang theo ý : “Trên đời tuyệt đối ai thương bằng .”

Từ Man dụi dụi trong lòng Gia Cát Sơ Thanh, Gia Cát Sơ Thanh trong lòng tràn ngập ấm áp, ôm cả thảy Từ Man trong ngực, đến bên giường.

DTV

Từ Man phát hiện chính ôm lên, mới ngẩng đầu, lăng lăng Gia Cát Sơ Thanh, đôi con ngươi nước mắt tẩy qua, còn mang theo ánh m.ô.n.g lung. Gia Cát Sơ Thanh thấy , tim bỗng chốc đập nhanh hơn.

“A Man…”

Từ trong giọng của Gia Cát Sơ Thanh, Từ Man sự ẩn nhẫn, nhưng đợi Gia Cát Sơ Thanh đặt Từ Man lên giường, đắp chăn cho nàng xong, cứng lên, toan ngoài.

“Huynh ?” Từ Man giữ chặt ống tay áo Gia Cát Sơ Thanh, vội hỏi.

Gia Cát Sơ Thanh khổ Từ Man, ngượng ngùng trả lời: “Muội nghỉ ngơi cho , đến thư phòng.”

Từ Man chớp chớp mắt, thấy hành động cổ quái, sắc mặt ửng hồng, còn kèm theo biểu tình hổ, lập tức hiểu nguyên do bên trong. Nàng , Gia Cát Sơ Thanh sẽ chủ động giữa bầu khí , nhưng nàng chỉ ngay bây giờ, ngay lúc , ôm chặt lấy .

“Sơ Thanh… đây…” Từ Man dùng sức lôi kéo ống tay áo Gia Cát Sơ Thanh, Gia Cát Sơ Thanh sợ nàng thương tay, vội vàng xuống, cũng dám cách gần Từ Man quá, song Từ Man cũng chịu, dịch qua, dán sát lên Gia Cát Sơ Thanh.

Gia Cát Sơ Thanh run bắn, cũng dám động đậy, nếu đây là trừng phạt của Từ Man, đành chịu đ.ấ.m ăn xôi .

Từ Man buồn cảm giác cả Gia Cát Sơ Thanh cứng ngắc như một cây gỗ, nàng từng chút một cởi áo khoác của , duỗi tay cởi áo Gia Cát Sơ Thanh. Gia Cát Sơ Thanh dám phản kháng, còn phối hợp cho nàng cởi áo ngoài, điều mặt còn cởi xong, nàng bắt đầu tìm tòi đến áo lót quần lót của , ở mặt Gia Cát Sơ Thanh, từng bước một lộ da thịt □, nàng xa cái trán đổ mồ hôi, cổ họng khẽ nhúc nhích, ánh mắt d.a.o động.

“Sơ Thanh, ?” Từ Man ôm lấy cổ Gia Cát Sơ Thanh, cởi bỏ đai lưng của , sờ lên bụng .

Gia Cát Sơ Thanh đè nén thể đau đớn, cự tuyệt, cũng chủ động, chỉ chuyên chú Từ Man ghé sát , ôn nhu cho Từ Man cảm thấy chỉ cần là nàng , như thế Gia Cát Sơ Thanh thể vì đó mà bỏ hết thảy thứ.

“Muội đang trừng phạt nha!” Từ Man khẽ, tiến đến bên tai Gia Cát Sơ Thanh, l.i.ế.m một cái lên vành tai , hài lòng cảm nhận cứng rắn giữa hai chân , nỉ non : “Muội …”

Gia Cát Sơ Thanh vùng vẫy một chút, cuối cùng chậm rãi nhắm hai mắt , một phen ôm chầm Từ Man lòng, cúi đầu hung hăng hôn lên, chẳng những khiến nàng gần như thể hô hấp, còn lưu một dấu vết yêu thương cổ n.g.ự.c nàng.

Từ Man phối hợp ngẩng đầu lên, để cho Gia Cát Sơ Thanh cởi hết quần áo của , nàng đặt tấm chăn đỏ thẫm, gương mặt mê tình của Gia Cát Sơ Thanh, vươn hai tay về phía .

“A Man…” Gia Cát Sơ Thanh cuối cùng xác định một tiếng, ngay đó phủ lên Từ Man, mang theo chút điên cuồng, chút mừng như điên, từ lúc dè dặt của ban đầu, đến si mê và động tình của lúc Từ Man đáp , giống như cả thế giới chỉ hai .

Từ Man ôm lấy cổ Gia Cát Sơ Thanh, cảm thụ luật động trong cơ thể , từng luồng nhiệt cảm xúc gần như khiến nàng ngất ngây, nhận cơn thỏa mãn từng , nàng nghĩ, đây lẽ là tư vị hạnh phúc chăng.

“Sơ Thanh, chúng sinh con .” Từ Man dán tại lỗ tai mẫn cảm của Gia Cát Sơ Thanh, nhẹ nhàng .

Thắt lưng Gia Cát Sơ Thanh siết chặt, đột nhiên co rút vài cái, liền ôm chặt lấy Từ Man.

Loading...