Ta Cầm Kịch Bản Trong Tay, Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác - Chương 140

Cập nhật lúc: 2024-11-10 16:01:17
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ Man xe ngựa, dùng khăn tay thấm hương bịt kín miệng mũi, mới thể ngăn từng mùi tanh tưởi từ bên ngoài truyền . Nàng nhà họ Hoàng sẽ dễ dàng mở cửa, chi bằng cho bọn họ một chút kích thích nho nhỏ, để tự bọn họ gặp nàng là .

“Hồi bẩm quận chúa, vách tường xung quanh và cửa hông đều hắt lên, còn hắt nữa ạ?” Thanh Mai trắng cả mặt mày, ghê tởm đếm mém điều ói .

Từ Man vén rèm cửa sổ xe lên, ngoài, nơi góc cua vốn đông bu quanh xem, hiện tại cả con đường đều một bóng .

“Còn ?”

Thanh Mai lắc đầu, cảm thấy đến khí cũng hít nữa , rõ cũng tội cho đám thủ bên trong, sợ là tất cả chạy đến nhị môn chừng. Cũng may nhà hắt phân xong liền chạy tới chỗ , bằng ở cửa thể nào cũng thối đến hôn mê.

“Quận… quận chúa, bên trong .” Thanh âm bịt mũi của ma ma từ bên ngoài vọng . ( bịt mà c.h.ế.t vì thối)

Từ Man rũ con ngươi, khẽ thở hắt một , đoạn gợi lên khóe miệng lạnh lùng : “Cho đưa nọ đây.”

Ma ma vội chạy truyền lời, đợi đưa tới, vị ma ma khỏi thầm khen chủ mẫu minh, tới quả nhiên là chủ nhân của Hoàng phủ, mà chỉ là một quản sự nhị môn nho nhỏ, vẻ như của phủ Tả tướng quân hiểu cấp bậc lễ nghĩa, coi rẻ hoàng gia.

“Thanh Mai, ngươi hỏi một câu, chăng giá đỡ của phủ Tả tướng quân quá lớn, đến mức để cho quận chúa là đây đích đến cửa mời, cho dù Tả tướng quân giữ vai vế cao hơn , thứ tử trong nhà , nhớ mấy ngày mới chuyển đến đây đúng .” Từ Man căn bản gặp quản sự gì , loại gì thì sẽ dùng thủ đoạn đấy.

Chờ một lúc, Thanh Mai đáp lời, ý tứ quản sự , gần xa gì ngoài khoe khoang quan hệ giữa nhà họ Hoàng với trong cung, thậm chí còn châm chọc phủ quận chúa chứa chấp khâm phạm, lúc nhanh chân cung tạ tội, đến bao vây phủ tướng quân, trong cung trách tội xuống , e là phủ quận chúa cũng kết quả .

Từ Man trừng mắt lạnh, gảy gảy đầy ngón tay phấn hồng trong suốt, một ti d.a.o động : “Trước đánh ba mươi gậy cho bản quận chúa, đó ném tới cửa Hoàng phủ.”

Đợi lúc nhà họ Hoàng quản gia nhà đánh ném cổng lớn, bấy giờ bọn họ mới nhận rằng, cho dù bộ Ngô quốc đổi bất ngờ, nhưng chỉ cần một ngày họ Tôn còn đương triều, một ngày công chúa vẫn còn, thì quận chúa chính là quận chúa, cho dù ngày thường vô thanh vô tức, cũng kẻ bọn họ thể tùy tiện khó dễ.

để cho khác xem trò , Hoàng Hách Trùng định bụng điều động thị vệ trong phủ, thậm chí sai binh đuổi Từ Man , cũng thể đè nén cơn tức, xách trưởng tử tự đại môn nghênh đón.

Đây là đầu tiên trong mấy năm qua, Từ Man thấy trưởng của Hoàng Tú Oánh – Hoàng Hồng Huy, ấn tượng đây sớm mơ hồ, nhưng hôm nay mặt, vẫn là một vị nam tử cao gầy mặt đen, mắt mang âm trầm, tư thế cũng cung kính.

Đồng dạng, cũng từng năm tới nay, Hoàng Hồng Huy Từ Man ở cách gần như thế, chán ghét cúi hạ con ngươi. Có lẽ , nhưng là trưởng tử, là đứa bé trong lúc công chúa gả Hoàng gia. Từ khi sinh tới nay, đến lúc công chúa và phụ ly hôn tái giá, trong quãng thời gian đó mặc dù hiểu chuyện, nhưng từ trong miệng mẫu nhiều chuyện. Tỉ như phụ về nhà; tỉ như rõ ràng mẫu và phụ tình cảm thâm hậu, chỉ thể ; tỉ như nếu công chúa sinh con, như hết thảy Hoàng phủ đều giao cho đứa bé chứ . Hoàng Hồng Huy đến nay vẫn cảm thấy may mắn, nếu công chúa ly hôn tái giá, sợ là tình cảnh của còn tệ hơn hiện nay.

Nói tóm , Hoàng Hồng Huy biến thành thứ tử, vợ cả chèn ép cả đời, nguồn gốc tai họa chính là bắt đầu từ năm đó công chúa gả , nếu Giang di nương nhất định thể danh chính ngôn thuận gả cho Tả tướng quân, và Hoàng Tú Oánh tội gì chịu cảnh hổ bao nhiêu năm nay.

“Quận chúa rõ là phái đoàn thật lớn nhỉ.” Khí hăng tanh tưởi khiến Hoàng Hồng Huy mặt nhăn nhíu, đại môn nhà bẩn đen một bãi, trong lòng càng thêm bất mãn.

DTV

Từ Man bàn đạp xe ngựa, cúi đầu, cao ngạo Hoàng Hồng Huy, thẳng thắn trực tiếp : “Giao phu quân của đây, bản quận chúa lập tức mang rời , nếu , ngại cho bô của cả thành đều tụ tập tại đây .”

“Ngươi cũng khỏi quá ngông cuồng , Gia Cát Sơ Thanh cho dù là hôn phu của quận chúa, nhưng che giấu khâm phạm của triều đình, thậm chí còn lén giúp chuyển , nếu khai chỗ của khâm phạm, phủ tướng quân, mà là trong cung cũng sẽ tuyệt đối thả !” Hoàng Hồng Huy nhếch đôi mày rậm, chẳng chút sợ hãi mà , nay Gia Cát Sơ Thanh ở trong tay , chờ ngày mai đưa trong cung, hầu hạ đại hình một phen, cũng tin nhận tội.

“Chứng cớ ?” Từ Man quát lớn: “Ngươi cùng lắm chỉ là một tên tiểu tướng quèn thực quyền, tư cách gì bắt hôn phu của , là hoàng thượng hạ ý chỉ cho ngươi, là mật chỉ miệng?”

“Là Đại hoàng tử điện hạ.” Hoàng Hồng Huy chắp tay đến hướng đông, ngạo nghễ .

Từ Man bỗng bật ha hả, đó tiếng chợt ngắt, hung tợn : “Vậy bảo tự đến phủ bắt , xem, cái gì mà khâm phạm triều đình, khi chứng cứ, dám bắt của !”

Hoàng Hồng Huy ánh mắt lạnh như băng của nàng chế trụ, gót chân động, trong lòng khâm phạm triều đình gì cũng chỉ là ngụy trang, nếu trong thiên hạ đều Đại hoàng tử tại lúc đăng cơ, bắt tay trừ khử con trai trưởng của chính cung Hoàng hậu, sợ là sẽ trong thiên hạ nhạo , còn thể nghi ngờ ngôi vị Hoàng đế liệu lai lịch chính thống . Dù thiên hạ vẫn là thiên hạ của nhà họ Hoàng, cho dù Hoàng mỹ nhân nắm hậu cung, nhưng cũng nghĩa là thiên hạ sẽ lên tiếng phản bác.

“Thế nào? Quận chúa đây là kháng lệnh ư?” hai mắt Hoàng Hồng Huy híp thành một đường, bên ngoài Từ Man quả thật dẫn theo ít đến, nhưng phủ Tả tướng quân bọn họ sớm còn là Ngô Hạ A Mông ngày xưa nữa , gần đây hạ bộ tập trung , thêm phụ còn Hoàng mỹ nhân ủy thác trọng trách, còn thể sợ đám thị vệ trong phủ quận chúa cỏn con ? * Ngô Hạ A Mông: câu một điển tích kèm nó:

Sau khi Tôn Quyền lên nắm đại quyền Đông Ngô, ông máu” gần như bộ tướng lĩnh, đào thải những “năng lực kém”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-cam-kich-ban-trong-tay-xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac/chuong-140.html.]

Lữ Mông tin bèn cho cấp “thanh lý” vật dụng dư thừa trong quân, lấy tiền “nâng cấp quân trang”, đồng thời tăng cường luyện tập.

Khi Tôn Quyền duyệt binh, thấy đội ngũ của Lữ Mông thì hài lòng, nhận định Mông tài trị quân, bèn giao thêm binh sĩ cho ông.

Về , Lữ Mông theo Tôn Quyền chinh chiến khắp nơi, bao gồm đại chiến Xích Bích, lập nhiều đại công, địa vị ngừng lên cao.

Lữ Mông vốn là võ tướng, Tôn Quyền bèn khuyên ông sách, Mông thoái thác công việc bận rộn thời gian.

Tôn Quyền khuyên – “Ta chỉ cần ngươi hiểu sách vở. Lẽ nào ngươi còn bận hơn cả ?”

Từ đó Lữ Mông mới bắt đầu nỗ lực “dùi mài kinh sử”, lâu ngày tri thức của ông vượt xa nhiều văn thần cùng triều. Trong khi đó, Lỗ Túc vốn là “Nho tướng”, nên ông phần xem thường Lữ Mông.

Một , Túc qua nhà Lữ Mông, thấy Lữ Mông về 5 kế sách phòng Quan Vũ. Lỗ Túc xong ngỡ ngàng, thốt lên rằng – “(Lữ Mông) còn là Ngô hạ A Mông nữa “.

Lữ Mông đáp – “Lâu ngày gặp, nên bằng con mắt khác”, ý bản ông tiến bộ, Lỗ Túc nên xem nhẹ như .

Từ đó, Lỗ Túc và Lữ Mông trở thành bạn , câu của Lữ Mông đến nay trở thành câu thành ngữ nổi tiếng.

“Kháng lệnh? Kháng lệnh của ai?” Từ Man trợn tròn mắt, hừ lạnh : “Cữu cữu bây giờ đang hôn mê bất tỉnh trong cung, Đại hoàng tử lên thế, bèn chuẩn thu thập những thích là chúng ư?”

Những lời chỉ trích nhạy cảm như thế, trong lòng Hoàng Hồng Huy đánh thót một cái, tuy rằng hiện tại tôn thất hoàng gia, quan hệ trực hệ nhất chỉ Hoàng đế và một nhà của vị lão hoàng thúc thôi. nghĩa là huyết mạch khác của hoàng gia lưu , dù từng lên nắm quyền cũng thiếu, nếu chiếu theo thích mà Từ Man tính toán, thì nhiều thế gia bối cảnh, gần như thể xem là thích của hoàng gia. mà, hiện tại nhà họ Hoàng vẫn trở mặt cùng những hoàng quốc thích , thậm chí còn lòng mượn sức, nhưng nếu những lời của Từ Man lọt tai của những nhân tinh , sẽ mang đến hậu quả gì, một ai . Chỉ vì tổ phụ của Đại hoàng tử lúc tàn sát bao nhiêu mới thể lên vị trí , cho nên ai cũng cam đoan , Đại hoàng tử tương lai sẽ ‘thu nợ xong sẽ tính sổ’.

“Quận chúa xin ăn cho cẩn thận!” Hoàng Hồng Huy lớn tiếng chặn : “Đại hoàng tử nay là trạch tâm nhân hậu ( nhân hậu), còn cùng quận chúa lớn lên từ bé, quận chúa thể trưởng?”

Từ Man tìm cách gài bẫy , nhưng nàng căn bản cho phép quy chụp, vẻ mặt ngang ngược : “Ta mặc kệ ngươi cái gì, hôm nay nếu ngươi thả hôn phu của , thì đừng trách khách khí, ném phân , chúng liền g.i.ế.c , ngươi mở cửa ? Đám tớ trong phủ ở mãi trong nhà , ngươi một khắc cửa ? Không thả , sẽ đem bộ nhà của gia nô trong phủ ngươi lôi đến cổng lớn, qua một khắc thì g.i.ế.c một , đến lúc đó bộ t.h.i t.h.ể treo bên tấm bảng phủ tướng quân!”

Từ Man tất nhiên là thường dân, phủ nhà ai mà mấy phòng hạ nhân, đều là cả nhà bán cho phủ, nếu quận chúa g.i.ế.c vài kẻ tiện dân, trừ việc ở mặt đạo đức sẽ chất vấn , về phần mạng của những đó, cùng lắm là đền bù chút ngân lượng cho phủ tướng quân thôi. sợ hãi của hậu di chứng, cũng thể lan tràn đến bộ trong phủ, nhà ai mà tỷ thích, nhà ai mà cha con cái, nếu quả thực như thế, e là phủ phủ tướng quân sẽ đại loạn. (chỉ là nô tài nên tùy tiện giết)

“Ngươi… ngươi chỉ là một phụ nhân trong nội trạch, mà bụng ác độc như thế ư!” Hoàng Hồng Huy một lời đầy m.á.u của Từ Man dọa sợ, lúc mặc dù từng Từ Man điêu ngoa tùy hứng, cũng chỉ cho là thủ đoạn của tiểu nữ nhi, mặc dù vẫn luôn oán hận bên tai, cũng từng dùng con ngươi xem qua Từ Man.

Từ Man che mũi, vung tay lên, nửa câu cũng thêm, chỉ đầu với vệ phía : “Lên cho , cũng tin, lật cả phủ tướng quân, cũng sẽ tìm thấy Gia Cát Sơ Thanh!”

Hoàng Hồng Huy nổi giận, hậu viện là chỗ nào, đều là chỗ của nữ quyến, trong đám vệ mặc dù nữ nhân, nhưng hề ít nam tử, nếu hôm nay Từ Man lục xét viện, thì nữ nhân trong nhà ngày còn nữa .

“Ta xem ai dám!”

Từ Man hai lời, từ bên hông rút roi , đương lúc Hoàng Hồng Huy còn định thần, bèn dùng roi cuốn lấy cổ Hoàng Hồng Huy. Hoàng Hồng Huy kinh hãi, dùng hai tay kéo roi , thấy mỗi lúc một chặt hơn, cư nhiên nhất thời thể giãy , hai mắt khỏi cũng trở nên khủng hoảng.

“Nói với bên trong, nếu thả Gia Cát Sơ Thanh , sẽ siết đứt cổ !” tay cầm cán roi của Từ Man chút mướt mồ hôi, nhưng ở mặt nàng vẫn cố giả vờ lạnh lùng, khóe mắt gắt gao nhất cử nhất động của Hoàng Hồng Huy.

Đám chó săn bên Hoàng Hồng Huy nào từng gặp qua chuyện , ngày đều là bọn chúng ở bên ngoài hoành hành ngang ngược, ức h.i.ế.p dân thường quen. Đến lúc chỉ một con nhóc hung hãn, gần như bóp chặt cổ chủ thượng, sơ sẩy một cái, sợ là thật sẽ đầu rơi xuống đất, bèn ba chân bốn cẳng chạy trong.

Lần , quả đúng chỉ chờ trong giây lát, bên trong chẳng những Tả tướng quân , còn cả Hoàng gia tổ mẫu cùng với vị Giang di nương danh bằng gặp mặt , lúc đang như hoa lê mưa, chút nào là thống khổ, miệng hiền thục giống như vẻ mặt, từng câu từng câu ác độc trong miệng tuôn .

Đương lúc hai bên giằng co, Từ Man sai qua đem cái gối thêu hoa – Hoàng Hồng Huy trói , ép buộc Tả tướng quân giao Gia Cát Sơ Thanh , nhưng Tả tướng quân vẫn một mực khăng khăng Gia Cát Sơ Thanh đưa hoàng cung. Hai bên tranh cãi kịch liệt, đợi đến lúc trăng lên cao, vật thối xung quanh hun cho choáng váng đầu óc, mà vẫn kết quả.

Từ Man cầm thanh đoản đao, khi nàng kiên nhẫn mài bóng loáng xong, bèn tới cạnh Hoàng Hồng Huy.

“Đợi !” Xa xa tiếng vó ngựa vang dội, dường như la lớn: “Đây là một hiểu lầm, hiểu lầm a!”

Loading...