TA CHỈ MUỐN THÀNH TOÀN CHO NGƯƠI, NGƯƠI KHÓC CÁI GÌ? - CHƯƠNG 1

Cập nhật lúc: 2025-12-22 16:02:19
Lượt xem: 60

Văn án:

 

Ta là Thái hậu trẻ tuổi nhất của Đại Chu.

 

Ngày tiên đế băng hà, rơi một giọt nước mắt nào, chỉ g.i.ế.c ba vị vương gia nhân lúc hỗn loạn mà  đoạt quyền.

 

Thái phó lòng sắt đá. Ta ban cho ông một bát t.h.u.ố.c câm, để ông ngậm miệng, an hưởng tuổi già.

 

Nhiếp chính vương khi khải , mang về một nữ t.ử ăn mặc quái dị.

 

Trên điện, nữ t.ử ngẩng đầu thẳng , quỳ bái, mà lớn tiếng gào lên:

 

“Ở thời đại , ai ai cũng bình đẳng! Ta ! Ta cùng A Tòng một đời một kiếp, một đôi ! Dù là Thái hậu cũng chia rẽ chân ái của chúng !”

 

Nhiếp chính vương cũng che chở cho nàng :

 

“Thái hậu, Lâm Lang tính tình thẳng thắn, xin đừng so đo.”

 

Ta khẽ gẩy móng hộ giáp tay, thản nhiên với thống lĩnh cấm quân:

 

“Nhìn thẳng phượng nhan, là đại bất kính. Yêu ngôn hoặc chúng, lung lay quốc gia”

 

“Nếu , đưa đến Thận Hình Ty, xử thành nhân trệ.”

 

[人彘: Nhân trệ: một trong những hinh phạt nặng nhất thời cổ đại]

 

“Ta thành cho ngươi, để ngươi vĩnh viễn ở trong cung ai chia rẽ nữa.”

 

 

Chương 1:

 

“Thái hậu! Người đang coi mạng như cỏ rác! Đây là tàn dư phong kiến!”

 

Diệp Lâm Lang hai Kim Ngô Vệ ghì chặt xuống nền gạch vàng, má dán mặt đất lạnh buốt, miệng vẫn ngừng mắng c.h.ử.i ô uế.

 

Tiêu Tòng một giáp trụ, tay đặt lên chuôi kiếm bên hông. Thân kiếm khỏi vỏ nửa tấc, hàn quang lạnh lẽo.

 

“Thái hậu, Lâm Lang là nữ t.ử mồ côi do bản vương cứu nơi biên quan, nàng hiểu quy củ trong cung. Hơn nữa, nàng từng hiến kế giúp đại quân đại phá quân doanh của địch, là công.”

 

Tiêu Tòng ngẩng đầu đang cao, trong mắt uy hiếp, kiêu ngạo.

 

“Nếu chỉ vì mấy câu thẳng mà Thái hậu đem công thần xử thành nhân trệ, thì e rằng sẽ khiến thiên hạ lạnh lòng.”

 

Ta phía rèm. Dù kéo rèm lên, nhưng bậc thềm cao ngất vẫn tách khỏi bọn họ.

 

Ta Tiêu Tòng.

 

Người nam nhân khi tiên đế còn sống, chỉ là một hoàng tỏ kính cẩn.

 

Vậy mà khi tiên đế mất, liền trở thành quyền thần trèo lên giường tẩu tử.

 

Giờ đây, dựng cái mác kẻ si tình che chở ái thê.

 

“Ý của Nhiếp chính vương là…” - chậm rãi cất tiếng, giọng vang vọng khắp đại điện:

 

“... luật pháp Đại Chu , quản nổi công thần?”

 

Tiêu Tòng nhíu mày:

 

“Bản vương ý đó, chỉ là bất cứ chuyện gì cũng nên đến tình và lý.”

 

“Tình và lý?”

 

Ta khẽ , từ trong tay áo rút một cuốn sách bìa vàng chính là 《Đại Chu Hình Thống》.

 

[大周刑统: Đại Chu Hình Thống: Bộ luật hình sự của Đại Chu]

 

“Nữ t.ử họ Diệp , giữa đại điện công khai gào thét, thẳng là tội đại bất kính. Theo luật, đáng chém.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-chi-muon-thanh-toan-cho-nguoi-nguoi-khoc-cai-gi/chuong-1.html.]

“Nàng ăn ngông cuồng, hô hào bình đẳng, ý đồ lật đổ đạo lý quân thần phụ t.ử đó là yêu ngôn hoặc chúng, ý mưu phản. Theo luật, tru cửu tộc.”

 

“Nàng , một đời một kiếp một đôi . trong phủ Nhiếp chính vương ngươi một chính phi, hai trắc phi, bốn thị . Nàng , ngươi định phế thê diệt , độc sủng một nàng?”

 

Sắc mặt Tiêu Tòng lập tức cứng đờ.

 

Diệp Lâm Lang đang đất, tựa như lời động trời, liều mạng ngẩng đầu, gào lớn:

 

! Tình yêu là độc chiếm! A Tòng , những nữ nhân đều là hôn sự chính trị, căn bản yêu họ! Hắn chỉ yêu một ! Đã là chân ái, thì thể vì mà giải tán hậu viện?”

 

Trên đại điện, văn võ bá quan , ai lên tiếng.

 

Sắc mặt Tiêu Tòng trong nháy mắt đen như đáy nồi.

 

Hắn đại khái ngờ, ngọn lửa cháy ngược về chính .

 

Chính phi trong phủ là nữ nhi duy nhất của Trấn Quốc Công.

 

Trắc phi là của Thượng thư.

 

Tất cả đều là quân cờ dùng để lôi kéo triều thần.

 

Giải tán?

 

Cho mười cái gan, cũng dám.

 

Ta sắc mặt biến đổi liên tục của Tiêu Tòng, tâm tình khá , liền nâng chén lên, khẽ gạt lớp bọt nổi.

 

“Xem , cái gọi là chân ái của Nhiếp chính vương, cũng chỉ đến thế thôi.”

 

“Nếu Nhiếp chính vương nỡ phế thê, mong của nữ t.ử họ Diệp e là thể thành .”

 

“Có điều…” - chậm rãi - “... xưa nay nhân từ, thích nhất là thành cho khác.”

 

Ta đặt chén xuống, gốm sứ va chạm phát tiếng vang thanh thúy.

 

“Diệp Lâm Lang, ngươi , ở thời đại , mỗi đều bình đẳng, đúng ?”

 

Diệp Lâm Lang nghểnh cổ lên:

 

“Tất nhiên! Trời sinh nhân quyền, sinh bình đẳng!”

 

“Được.”

 

Ta gật đầu.

 

“Đã bình đẳng, thì đặc quyền.”

 

“Nhiếp chính vương là vương, kim bài miễn tử, đan thư thiết khoán. Còn ngươi gì?”

 

[丹书铁券: Đan thư thiết khoán: là một loại chiếu thưthời phong kiến, hoàng đế ban thưởng cho công thần công lớn, giá trị như kim bài miễn tử]

 

“Ngươi tước vị, cáo mệnh, chỉ là một kẻ dân thường.”

 

“Chỉ riêng việt dân thường mạo phạm Thái hậu, theo luật chịu tám mươi hình trượng.”

 

“Ngươi công, công tội bù trừ, nên miễn cho ngươi tội c.h.ế.t, đem ngươi xử thành nhân trệ.”

 

Trong mắt Diệp Lâm Lang lóe lên một tia vui mừng, liền tiếp lời:

 

t.ử tội thể miễn, nhưng tội sống thì khó tha.”

 

ngươi công bằng, thì tám mươi trượng … một gậy cũng thiếu.”

 

“Người .”

 

“Ngay tại đại điện , thi hành hình phạt.”

 

“Để Nhiếp chính vương cùng văn võ bá quan đều mở mắt .”

 

“Thế nào là luật pháp Đại Chu.”

Loading...