Ta Có Con Khắp Chốn Hậu Cung - Chương 3.

Cập nhật lúc: 2025-12-16 08:12:17
Lượt xem: 120

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chuyện m.a.n.g t.h.a.i , vốn dĩ định giấu kín một thời gian.

Chỉ sợ mấy kẻ như Quý phi vin cớ đang m.a.n.g t.h.a.i mệt nhọc, đủ sức chăm nhiều con, nhân đó cưỡng ép mang bọn trẻ mất.

Ai ngờ tin vẫn rò rỉ ngoài.

Trong cung còn lan truyền một bài đồng dao.

“Khỉ lắp, tinh nghịch tai ương, tạp chủng dị tộc, lũ rách rưới tụ về lãnh cung. Mẹ cần, cha chẳng đoái, loại đá ngoài!”

“…”

Ta lúc đang hái hoa quế trong ngự hoa viên.

Cơn giận xộc thẳng lên óc!

Những ngày gần đây, ngày nào cũng tẩy não ba đứa nhỏ.

“Nhớ kỹ nhé, các con mãi mãi là bảo bối mà mẫu phi yêu thương nhất, nhất, nhất!”

“Làm gì cũng đường đường chính chính!”

“Nếu gây chuyện, về cung sẽ từ từ hỏi tội , còn ở bên ngoài, mẫu phi vĩnh viễn sẽ về phía các con.”

Thế mà giờ xong bài đồng d.a.o đó, cứ như bóc trần trò lừa đảo.

Ta xắn tay áo định lao thẳng ngoài.

Bỗng thấy một tiếng trẻ con vang lên, khí thế đầy :

“Xin !”

“Dựa các ngươi đẩy ca ca ?!”

“Mau xin ca ca !”

Tứ hoàng t.ử ban đầu còn chắn mặt Tiểu Thất như đang bảo vệ gà con.

Nghe thấy tiếng , vẻ mặt giờ vẫn luôn bình tĩnh của nó cũng khỏi hiện lên chút kinh ngạc.

Đám hoàng t.ử cũng ngẩn .

Ngươi , ngươi, phá lên lớn.

“Ta cứ đẩy đấy, thì ?”

“Lý Thừa Âm, ngươi là cái thá gì mà đòi bắt xin ?”

“Nghe mai ngươi sẽ đưa đến cung mẫu phi chúng ? Lục , còn dài dài nhé.”

Nhị hoàng t.ử và Tam hoàng t.ử đều là con của Quý phi.

Nếu Hoàng hậu khi qua đời kịp giành ngôi Thái t.ử cho Đại hoàng tử, thì hai kẻ mới là những ứng viên sáng giá nhất để kế vị.

Bình thường đến cả Thái t.ử cũng nhường họ ba phần.

“Ngươi bậy!”

Tiểu Thất tức đến nỗi, nét mặt cũng như sắp bùng cháy đến nơi.

“Lục ca ca, đ.á.n.h !”

Lời còn dứt, Lục hoàng t.ử phóng như bay tới, tung một cú quét ngang chân cực mắt.

“Giỏi lắm!”

Ta nhịn vỗ tay khen ngợi.

Vừa vặn chạm ánh mắt của Quý phi – ánh mắt như g.i.ế.c .

“Vũ Tài nhân, đây là hoàng t.ử công chúa mà ngươi dạy dỗ ?!”

Thấy bảo bối của ức hiếp, ánh mắt của Quý phi như khoét hai lỗ .

Tiểu Thất mấy đứa cũng còn mạnh miệng như lúc nãy nữa.

Chúng đang lo sẽ liên lụy.

Ta lượt xoa đầu từng đứa một.

Rồi đối mặt Quý phi, vô cùng đắc ý đáp:

“Ờ đấy!”

“Ghê ? Ghen tị ?”

“Ngươi…!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-co-con-khap-chon-hau-cung/chuong-3.html.]

Quý phi đưa ngón tay tròn trắng như củ hành non chĩa thẳng mũi .

Ta giơ tay đập một cái, còn che miệng khúc khích:

“Đùa một chút thôi mà.”

“Sao thể Quý phi nương nương ghen tị với thần , là thần ngưỡng mộ nương nương mới đúng – nuôi dạy nhị vị hoàng t.ử thật yêu thương , lời lẽ thì văn nhã lịch sự.”

“Nào, Nhị hoàng tử, Tam hoàng tử, hai vị hát bài đồng d.a.o cho Quý phi nương nương một nữa nhé?”

Ta mà như , động tác “mời” bằng tay.

Nhị hoàng t.ử và Tam hoàng t.ử lập tức đổi trắng đen, òa lên.

“Đồng d.a.o gì cơ?”

“Vũ nương nương dựa phụ hoàng sủng ái, đủ ức h.i.ế.p bọn thần, còn vu khống bôi nhọ danh dự nữa ?”

Khóc đến nỗi đầu nổ tung.

Ta dùng tay bịt miệng chúng .

Một tay tóm một đứa.

“Khóc cái gì mà ! Phúc khí đều các ngươi cho bay sạch !”

“Ở chỗ chúng – Tây Bắc , quen chiều quen nuông chứ quen cái kiểu đanh đá như ngươi.”

“Muốn gì thì cho đàng hoàng! Đường đường chính chính! Rõ ?!”

Hai đứa ngoan ngoãn gật đầu.

Ta buông tay, hai đứa to như ấm nước sôi ùng ục.

Lại bịt miệng nữa.

Lặp ba như thế, cuối cùng chúng cũng chịu im.

Lúc Quý phi mới hồn từ cơn choáng.

Bắt lấy cổ tay , gương mặt vặn vẹo giận dữ:

“Con của bản cung, còn tới lượt một Tài nhân nhỏ bé như ngươi quản!”

“Vũ Trinh, bản cung nhớ rõ ngươi là nữ t.ử vùng Giang Nam, dám nhận là Tây Bắc?”

“Nghĩ kỹ , hành vi và lời của ngươi gần đây đều khác thường, chắc chắn là trúng tà!”

“Người ! Lôi Vũ Tài nhân đến Ty Thẩm Hình, tìm một giỏi giang mà trị cho nghiêm!”

Nói xong, ả hất tay .

Chẳng qua vững một chút, mà lão Tứ hốt hoảng chạy tới đỡ.

Còn cố tình nâng cao giọng:

“Mẫu phi, bụng của chứ?”

“Máu, chảy m.á.u kìa!”

Tiểu Thất thì diễn như nhập vai, nước mắt nước mũi tèm lem:

“Huhu, Quý phi đẩy mẫu phi! Quý phi đẩy mẫu phi!”

Pha diễn ăn khớp quá trơn tru, thể phối hợp.

Vừa thấy Lục hoàng t.ử dẫn Lý Oanh Tự tới, lập tức giả ngất.

Ban đầu còn tưởng chuyện chảy m.á.u chỉ là lão Tứ quá lên.

Không ngờ là thật.

Bụng cứ cảm giác nặng trĩu, như thể gì đó rơi xuống.

Thái y bắt mạch xong, mặt liền biến sắc.

“À… chuyện …”

“Sao , , giữ đứa nhỏ ?” Ta lập tức hỏi dồn.

“Lão thần hành y hơn ba mươi năm, mạch thì…”

“Giang Thái y——”

Lão Tứ bỗng bước lên.

Từ lấy lý do cần tĩnh dưỡng để ngăn Lý Oanh Tự và những khác trong.

Trong phòng giờ chỉ còn ba .

Loading...