“Mời các đồng chí Kha Nguyên Đại, Kha Nguyên Hạ, Kha Nguyên Hoa, Kha Nguyên Vạn, Kha Nguyên Tuế, Kha Mỹ Linh với Tần Nguyên Cửu nhanh chóng đến chi bộ thôn báo cáo...”
“Xin thông báo nữa...”
Ông nội Kha với bà nội Kha đều kinh ngạc : “Rốt cuộc là chuyện gì thế, năm đứa nhỏ nhà thằng tư với Tiểu Tần đều gọi tên ?”
Kha Mỹ Linh nhảy lên, hì hì: “Đương nhiên là chuyện ! Đợi lúc về, cháu sẽ với .”
Trước đây bởi vì chuyện còn chắc chắn nên cô và Tần Nguyên Cửu đều miệng kín như bưng, để lộ chút tin tức nào.
Bây giờ chi bộ thôn gọi , bảy bọn họ họ đại học lẽ thành ván đóng thuyền .
Mấy thanh niên nhà họ Kha đều đang lợp mái nhà, lúc thấy tiếng loa, bọn họ cũng thắc mắc thôi.
Tần Nguyên Cửu nhảy từ thang xuống, gọi năm ông vợ, rửa tay hồng hộc chạy tới chi bộ thôn.
Một thanh niên mặc áo sơ mi trắng, quần xanh từ xa tiến đến, bắt tay Tần Nguyên Cửu, hồ hởi, kích động thầm: “Đồng chí Tần , là thư ký Bạch của văn phòng tỉnh, Bạch Trữ Lâm. Cho phép mặt tổ chức cảm ơn đồng chí với đồng chí Kha công chính liêm minh, vì lợi ích của dân mà màng bản gặp nguy hiểm, tinh thần cống hiến cứu dân khỏi nước sôi lửa bỏng!”
“Đồng chí Tôn truyền đạt rõ ràng suy nghĩ của các đồng chí cho tổ chức.”
“Tổ chức tán thưởng quyết định của hai nên cho phép bảy đồng chí trở thành sinh viên công nông binh của đại học Bách Khoa trong quý xuân .
“Tổ chức sẽ quên bất kỳ đồng chí nào cống hiến, tổ chức sẽ ghi công lao của hai đồng chí.”
“Có điều, gia đình cứu đích cảm ơn hai . Dù cho các đồng chí khác cật lực cản giúp hai đồng chí nhưng cờ hiệu, phần thưởng, hai vẫn nhận lấy.”
“Đồ nhiều nhưng đại diện cho tâm ý của .”
Nói Bạch Trữ Lân nghiêng , để lộ ba cái bao lớn chất đầy xe bò.
Anh lấy một chiếc túi vải màu xanh quân đội nặng trịch đưa qua: “Đồng chí Tần, đồng chí Kha, những thứ , hai đừng từ chối. Bên trong là thư cảm ơn , cả mẫu đơn xin học của hai , còn học bổng nhập học tổ chức phát cho nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-124.html.]
“Số lượng cũng nhiều, chỉ là để giảm nhẹ gánh nặng học cho hai , suy cho cùng một gia đình nhiều sinh viên học như thế, ở nhà đều già cả, trợ cấp thì .”
Tần Nguyên Cửu gật đầu nhận lấy.
Kha Mỹ Linh kích động gật đầu: “Tổ chức thật đấy, nghĩ đến đủ các phương diện!”
Nhóm Đại, Hạ, Hoa, Vạn, Tuế đều ngớ , cái gì thế ?
Bọn họ mơ giữa ban ngày , bọn họ thấy năm em bọn họ với em gái, còn cả em rể học đại học thế ?
“Anh ơi, gì thế? Còn mau đẩy xe bò về nhà chuyển đồ xuống ?”
Nói chuyện với thư ký Bạch một lát, Kha Mỹ Linh thấy dáng vẻ ngờ nghệch của năm ông trai , cô mím môi , đẩy bọn họ.
Ờ, bọn họ đờ đẫn đáp một tiếng, luống cuống tay chân đẩy xe.
Thôn dân tiếng loa gọi đến đang ở bên ngoài bức tường thò đầu cũng mờ mịt.
Bọn họ chỉ thấy lãnh đạo lớn là thư ký Bạch sạch sẽ gọn gàng mỉm , chuyện với Tần Nguyên Cửu chứ bọn họ gì, đó năm em con ông tư nhà họ Kha đẩy xe bò về nhà.
“Nguyên Đại, xe mấy kéo gì thế?”
“Sao nhiều đồ , che cũng kín thế...”
Thôn dân hiếu kỳ vò đầu bứt tai, lên lật xem nhưng năm thanh niên cao lớn oai phong trừng mắt, ai cũng dám bừa, chỉ thể mồm năm miệng mười vây lấy bọn họ mà hỏi.
Thư ký Bạch nhiều việc, xong chuyện lãnh đạo giao phó, để phương thức liên lạc: “Sau đến huyện thành học, chuyện gì đều thể tìm .”
“Không tìm thấy đơn vị, hai cũng thể đến nhà tìm.”
Anh vỗ vai Tần Nguyên Cửu: “Đồng chí Tần, phía tổ chức , bây giờ là xã hội mới, là xã hội của nhân dân, sẽ bỏ qua cho phần tử xa nào, cũng tuyệt đối để cho đồng chí chịu oan ức.”