Kha Mỹ Linh hiếu kỳ hỏi: “Sao kiểm tra thể chất   đạt tiêu chuẩn?”
Cô thực sự  buồn bực bởi vì bình thường từ trong lời của bà nội, cô  lúc em trai trưởng thôn  lính là do tổ chiêu binh nể  phận của ông nội cô nên mới ưu tiên nhận .
Sao đến lượt cháu trai nhà  thì   ?
Rõ ràng năm  trai của cô   tuấn, phóng khoáng, cao lớn oai phong, bất kể là chạy, nhảy hai là đấu vật với  khác đều là  một trong thôn, ngoại trừ họ  cam nguyện  việc nhà nông.
Bọn họ chính là hình mẫu để  lính mà!
Lão tứ nhà họ Kha phổ cập khoa học cho con gái: “Trước đây, thời của ông nội con, chỉ cần  sợ chết,  vác súng, một lòng hướng về nhân dân và tổ chức là  thể   lính.”
“Có điều bây giờ là thời bình,  lính cũng là một con đường thoát ly, Hạ Hoa chúng  nhiều  như thế, tổ chức nào  cần đến? Điều kiện chiêu binh càng ngày càng nghiêm khắc hơn.”
“Năm  trai của con.” Giọng  của ông khựng : “Đều  bệnh mù màu...”
Bà cụ cũng thở dài, rầu rĩ : “Không chỉ năm  trai cháu, các  trai nhà ông cả và nhà ông ba cũng thế.”
“Năm đó trong nhà thiếu lương thực, mấy thằng nhóc tụi nó  sức ăn lớn, ngày nào cũng uống chút cháo loãng, đói đến kêu gào hết cả lên. Chỉ cần  lớn  chú ý là bọn nó  chạy   núi.”
“Vỏ cây, vỏ cỏ  núi chúng  đều  gặm đến trơ trụi,  gì  đồ ăn . Bọn nó, bọn nó  trùng một cây nấm, lén lút  lưng chúng  dùng nồi vỡ nấu canh uống!”
“Uống hết một nồi canh nấm độc, bọn nó nôn mửa, tiêu chảy,  sốt, còn  thấy thần tiên gì đó, dọa cho chúng  sợ c.h.ế.t khiếp, gom góp hết khoản tiết kiệm cuối cùng mới kéo bọn nó  khỏi chỗ Diêm Vương.”
“Người thì  , chỉ là, chỉ là mắt hỏng mất , bác sĩ  là bọn nó  mù màu đỏ với xanh lục.”
Kha Mỹ Linh sửng sốt,  thể tin   đầu  năm   trai sắp co rúm  thành một đống của .
Tần Nguyên Cửu nhíu chặt mày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-132.html.]
Anh tư méo miệng, sắp  đến nơi: “Em gái, em rể,     thể lái xe ,   lái xe trong thành phố lớn   đèn giao thông...”
Anh năm cũng lắp bắp: “Mặc dù   hiểu tài chính là gì, nhưng hình như liên quan đến tiền thì  vẽ biểu đồ,   màu đỏ, màu cam, màu vàng với màu xanh đều thành màu vàng cả...”
“Nghe  đầu bếp nấu cơm  chú ý nhiều đến nguyên liệu với gia vị, dù cho bày lên đĩa cũng  yêu cầu,   phân biệt  màu sắc,   trường học   cũng  cần  ?” Anh ba cúi đầu, rầu rĩ  mẫu đơn.
“Vào cục canh sát  việc hình như cũng  kiểm tra sức khỏe...” Anh hai đỏ vành mắt.
Lúc     thể lên đại học, bọn họ đều mừng đến mụ mị, giờ đây tất cả đều nhớ đến nỗi buồn khi kiểm tra sức khỏe năm đó.
Một bệnh mù màu khiến bọn họ  lái xe ,   lính , cả đời  chỉ  thể hầu hạ một mẫu ba đất.
Bây giờ cơ hội học đại học  như thế bày   mắt, bọn họ vẫn cứ  chặn  ngoài cửa.
Kha Mỹ Linh mím môi, thần thức đang điên cuồng lật xem các loại thư tịch với ngọc giản trong đầu, cô còn tiêu một khoản tiền lớn để mua bách khoa  thư về y học của đời .
Cô sắp xếp  sách vở trong  gian, phân thành từng loại  đặt  đó, lúc  mới dễ dàng tìm thấy nội dung tương quan.
Bản  cô  một  gian  ngược với lẽ trời như thế, dù cho cô lười biếng   khát vọng nhưng   đại lão bảo vệ, dù  cô cũng  tính toán cho bản  và  nhà.
Vì thế cô bắt buộc    con đường  Phù Y.
Vẽ bùa là chuyện nhất định   nhưng cô cũng  thể cầm đèn chạy  ô tô,  học y   mới  thể vẽ bùa chữa đúng bệnh!
Vì thế mỗi ngày cô dành một nửa thời gian để xem sách y, hơn nữa còn nhai kỹ, nuốt chậm tiêu hóa hết chúng.
Những thứ  lưu trữ trong đầu cô giống như một kho tư liệu  trình bày một cách cứng nhắc và   tri thức  mạch lạc.
Cô  nhanh  tìm thấy y phù liên quan đến trị liệu các bệnh về mắt, còn  cả phần giới thiệu và cách trị bệnh mù màu.
Chắc hẳn bệnh mù màu của các  trai là do ăn nhầm nấm độc ảnh hưởng đến thần kinh.