“Vì thế, hôm nay đều thể dính lây chút phúc của đồng chí Kha Mỹ Linh.”
Bà cụ tuyên bố khiến cảm xúc của tất cả chỉnh đến mức cao nhất, đó bà xuống, gọi Kha Mỹ Linh đến một chiếc ghế khác để ghi chép.
“Đồng chí Kha Hiển Hoành.” Bà cụ gọi một tiếng.
Ông nội thẳng dậy, bước lên một bước, nghiêm hành lễ, hào hùng mạnh mẽ từng câu từng chữ: “Đồng chí Kha Hiển Hoành báo cáo đồng chí Ngô Tam Tú!”
Kha Mỹ Linh nhịn khúc khích tiếng, cô suýt nữa gia đình chọc đến chui xuống gầm bàn.
“Đồng chí Kha Mỹ Linh, im lặng.” Bà cụ cũng buồn .
Kha Mỹ Linh gian nan nhịn , động tác kéo khóa miệng, gật đầu đồng ý.
“Xét thấy cống hiến xuất sắc của đồng chí Kha Hiển Hoành dành cho nhà họ Kha, đặc biệt thưởng một đôi khăn mặt, một đôi cốc sứ, hai chiếc chậu sứ, một đôi vỏ gối, một đôi phích nước, hai cái bút máy, hai quyển sổ, hai cái đèn pin, hai ấm đun nước bằng sắt, hai bát cơm!”
Bà , lão cả, lão tam và lão tứ nhà họ Kha trong phòng lấy đồ đưa ông .
Ông cụ ha ha cho lấy cốc sứ, sổ ghi chép và bút, đó vui vẻ Kha Mỹ Linh đang nghiêm túc ghi chép: “Nhờ phúc của Bảo Nhi nhà , ông nội cũng nếm mùi vị lĩnh thưởng.”
“Khoan hẵng , thoạt cốc sứ , để ngày mai rót nước mật ong , ông nội mang khoe mấy lão già khác!”
Sau đó đến lượt bác gái cả: “Mẹ Đại Hà, con là con dâu trưởng nhà chúng , tính tình bụng, tranh giành, đối xử với các em trai, em gái bên , cũng là công thần của nhà họ Kha chúng ...”
Phần thưởng là cốc sứ, chậu sứ, phích nước, vỏ gối, đèn pin, ấm sắt, mỗi thứ một cái, đó bà cụ thêm: “Mắt thấy nhà họ Kha chúng sắp phất lên, cũng nên cảm ơn nhà thông gia nuôi dưỡng cho nhà họ Kha con dâu , đợi khi lợp nhà xong, chị em dâu mấy đứa phiên dẫn con cái về nhà chơi .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-141.html.]
“Mang theo cả hai cái cốc sứ, một ấm sắt với một chiếc đèn pin nữa.”
Ba thứ đồ nào dễ kiếm ở nông thôn, thể diện.
Ba con dâu đều mừng đến phát , chồng đang giúp bọn họ lấy mặt mũi!
Cháu trai, cháu dâu cũng một phần, bà cụ còn cho các cháu dâu thêm một cái cốc sứ với một cái vỏ gối để mang về nhà đẻ.
Cả bà cụ đều khí thế bừng bừng, tất cả sự chú ý của đều đổ dồn lên từng phần thưởng lấy , cũng lời của bà cụ kích động thôi.
Bà cụ yêu thương xoa đầu từng đứa cháu, hề chút bất ngờ nào, bà thành nhiệm vụ còn tự nhiên hơn cả Kha Mỹ Linh.
Các chắt một chiếc cốc sứ, một cái vỏ gối, một cây bút máy và một cuốn sổ.
Đương nhiên các con gái gả của nhà họ Kha cũng một phần.
Phát nhiều quà như thế, cũng mới chỉ hết một nửa.
Phát quà xong, bà cụ nhịn đuổi đám cháu chắt đang hào hứng , cho nhà lão tứ thêm sáu phần, để Kha xem xét tình hình mang chia.
“Đợi nhà xong, cũng về nhà đẻ một chuyến , bây giờ tay chân già yếu , về một là ít một .” Bà cụ sờ cốc sứ bàn, thở dài.
“Bà nội, đến lúc đó cháu với bà nhé.” Kha Mỹ Linh ghé sát bà.
“Được, , cũng để thôn An Nam dính chút phúc khí của Bảo Nhi nhà chứ.” Bà cụ ha hả gật đầu.
Bây giờ trong lòng đều vô cùng kích động, thế nhưng gió thu vi vu, trời còn , bọn họ cách nào mang nước nóng đến gốc cây hòe đầu thôn mà khoe khoang.