Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 267

Cập nhật lúc: 2024-06-15 11:29:38
Lượt xem: 132

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đám nhao nhao gật đầu nhất định như .

“Trước đó cháu và các lên trạm phế phẩm ở tỉnh lấy ít sách dạy chăn nuôi. Trong thời gian khi ăn cơm tối xong, thể đến thôn ủy giảng bài nhé.”

“Cháu và các sẽ sắp xếp phương pháp chăn nuôi cũng như những điều cần chú ý, đó cho . Hơn nữa bọn cháu còn lập một tiểu đội nuôi dưỡng, chọn hai mươi bồi dưỡng tay nghề chăn nuôi, đó họ sẽ phụ trách giúp đỡ phổ cập kinh nghiệm chăn nuôi cho !”

“Bồi dưỡng tay nghề chăn nuôi để thành lập tiểu đội già trẻ đều thể tham gia, chỉ cần học đủ và nắm kiến thức vững chắc, thể vận dụng tri thức khoa học giải quyết vấn đề thực tế, tán thành và tin tưởng là . Mỗi tiền lương một tháng ba mươi quả trứng gà!

Các thôn dân run một cái, sống lưng lập tức thẳng tắp, đôi mắt sáng lên, quyết định chắc chắn giảng thật , tranh thủ trở thành một hướng dẫn chăn nuôi, mỗi tháng uy phong nghiêm nghị chỉ đạo chăn nuôi, còn thể nhận lương ba mươi quả trứng gà, nghĩ thôi thấy đắc ý .

Về đến nhà, Kha Mỹ Linh ghế đẩu ngần .

Bản đề nghị xây dựng chuồng phòng ở đỉnh núi giao cho thôn dân, thật cũng vì suy nghĩ đến trận thiên tai lũ lụt mùa hè sang năm.

Ngẫm chính cũng mới tới đây hai tháng, suýt nữa thì quên mất bốn phòng của nhà họ Kha trong nguyên tác kết cục bi thảm như thế nào.

Chính trận lũ lụt cuốn của cô !

“Đang suy nghĩ gì thế?” Tần Nguyên Cửu rửa mặt xong, gõ gõ mặt bàn mặt Kha Mỹ Linh.

Cô giật , vỗ n.g.ự.c lườm nguýt một cái, đó lập tức lấy tay chống cằm thở dài: “Không tại , mấy ngày thời tiết khô hanh chút mưa nào, em nhớ sách cổ , thể là điềm báo lũ lụt xuân hạ năm .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-267.html.]

“Mặc dù, thôn Lạc Phượng thôn ở giữa đồi núi, những năm nay mưa thuận gió hòa, nhưng ông nội khi em còn bé cả nước cũng gặp hạn hán diện tích lớn, năm đó cũng dấu hiệu gì.”

Tần Nguyên Cửu nghiêm túc nghĩ nghĩ: “Thôn Lạc Phượng gần như ở thung lũng giữa đồi núi, nếu như nước mưa quá nhiều, nước núi xuôi dòng mà chảy xuống, tụ một chỗ, đúng thật là dễ xảy lũ lụt sạt lở ngắn hạn.”

“Cách đây ba cây chính là nơi sông Tây Lam đổ biển cả, độ cao bờ sông với mặt biển so với nơi còn thấp hơn, hai năm nay ít đưa đó để nạo vét, khơi thông sửa chữa đường sông.”

“Nếu như chúng thể mở một mương nước từ trong làng hướng sông Tây Lam, như thể giảm thiểu nguy cơ ngập lụt lớn.”

Kha Mỹ Linh cau mày: “Biện pháp cũng hữu hiệu, chỉ là ai tin cái suy nghĩ trong đầu của em, huy động nhân lực tu sửa đào một đường mương dài ba cây chứ?”

“Kênh nước thiết kế khéo léo, thể đem lợi ích cho nhiều thôn, thuận tiện đưa nước đồng, mà thể mở rộng nuôi dưỡng tôm cua cá!” Tần Nguyên Cửu nhẹ .

“Chúng lưu nước suối chảy từ núi đập chứa nước, lượng nước đủ lớn, cho dù một chút sẽ chảy từ đập chứa nước chảy sông, nhưng cũng sẽ tạo ảnh hưởng quá lớn. Như khi gặp lũ lụt, sông thể phân nhỏ hướng nước chảy, giảm nhẹ thiên tai, trong năm bình thường thể đổ nước đồng ruộng chăn nuôi tôm cá cua.”

“Anh nghĩ công xã cũng sẽ vui vẻ chuyện vì công vì dân, chuyện thể hiện công trạng rõ ràng.”

Kha Mỹ Linh chớp mắt một cái: “Hay là đồng chí Tần xác thực xem?”

Tần Nguyên Cửu nhíu mày: “Anh !”

“Ôi trời, đây là chủ ý của mà, thì ai chứ?” Kha Mỹ Linh chẹn họng, chớp mắt nhịn hỏi.

Loading...