Từ khi rời khỏi nhà, Lý Quyên Mai bao ăn no đến .
Kha Nguyên Đại dạo về, thấy đồ ăn mới vơi một phần ba thì bối rối hỏi: “Đồng chí Tiểu Lý, đồ ăn ngon ?”
Anh tính toán dựa tốc độ ăn của em gái.
Lý Quyên Mai mỉm , vội vàng : "Ngon lắm, thím nấu ăn thật sự ngon, ngon hơn nhiều lắm. Chỉ là ăn nhiều, dì nấu nhiều như đủ để ăn cả ngày."
Kha Nguyên Đại sửng sốt, quên mất em gái nhà là thường, khẩu phần ăn thể so với !
"Đồng chí Tiểu Lý, mấy hộp đồ ăn cứ để ở chỗ cô, chiều mai khi cô tan , sẽ lấy."
Lý Quyên Mai gật đầu: "Vậy thì phiền đồng chí Kha."
Kha Nguyên Đại về đến nhà Kha chằm chằm một cách kỳ quái.
Anh cảm thấy khó hiểu, nhưng vẫn uống một hớp nước và dùng bữa như bình thường. Sau khi húp xong bát cháo, chỉ mà cả bà nội và em gái đều bằng ánh mắt âm u.
Kha Nguyên Đại khỏi run rẩy: "Bà nội, , em gái, con… con gì sai ? Có gì thì cứ , nếu con cũng gì sai."
Mẹ Kha ồ một tiếng : "Hộp cơm ? Sao mang về, con lười biếng xem ăn đúng ?"
"Mẹ, cho rằng ai cũng là em gái con , nhét cho nhiều đồ ăn như . Đồng chí Tiểu Lý ăn hết, nên con bảo chiều mai sẽ lấy."
Kha Mỹ Linh và bà nội, lắm, trai ngốc nghếch cũng hẹn thứ hai cơ đấy!
Sau khi ăn xong, Kha Mỹ Linh tự giác thu dọn bát đĩa đem rửa, nghiêng thì thầm: “Bà nội, , ngày mai chúng sẽ bắt cả việc, đến lúc đó chị Mai Tử chắc chắn sẽ đưa hộp cơm tới.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-288.html.]
"Chúng sẽ giữ chị Mai Tử ở ăn tối, đó yêu cầu cả nấu ăn. Sau khi ăn xong thì trời tối, con sẽ bảo trai đưa chị về nhà! Như chẳng hảo ?"
Bà nội Kha và Kha gật đầu liên tục: “Người trẻ tuổi nên dành nhiều thời gian cho hơn, chỉ bên lâu ngày mới thể nảy sinh tình cảm.”
Kha Mỹ Linh khẽ : “Ngày mai khi đến nhà ăn tối, đừng tỏ háo hức quá mức, nếu sẽ dọa cháu dâu và con dâu chạy mất, đến lúc đó đừng nhé!”
"Chỉ cần chị Mai Tử thai, thì việc giám đốc Lý chuyển về tỉnh cũng thể nắm chắc bảy tám phần. Nói chừng, chị Mai Tử cũng sẽ về tỉnh theo gia đình.”
“Có con ở đây, còn sợ cả của con cơ hội gặp chị Mai Tử ?”
“Có gì tươi bằng một mối tình lãng mạn ở trường đại học!”
Cô với vẻ mặt mong chờ.
Kha Mỹ Linh thích tiểu thuyết, đặc biệt là những quyển mang đậm hương vị của thời đại. Bạn nam thanh lịch trai, bạn nữ xinh duyên dáng gốc đào trong trường, thật lãng mạn và ngọt ngào.
Cô mong chờ đến cảnh tượng đó, nhưng tiếc là cuộc sống đại học của cô bắt đầu bao lâu, thì ngày tận thế đến...
Còn ở kiếp , ôi, cô sớm bán cho hệ thống, nên thể trái với lương tâm của , đây chính là hồng hạnh vượt tường ?
"Cái gì tươi chứ?" Tần Nguyên Cửu nhảy từ , lạnh lùng hỏi.
Kha Mỹ Linh sợ đến mức nhảy lên, vỗ n.g.ự.c trừng mắt : "Sao gây tiếng động nào ? Không như sẽ dọa c.h.ế.t ?”
Haizzz, thực thì cô khá thả lỏng khi ở nhà, cần cảnh giác như khi.
Hơn nữa, cô cũng thói quen , cho dù là ngày tận thế, cô cũng đại lão bảo vệ, nên cô cần lo lắng.
Tần Nguyên Cửu nhướng mày: "Có em đang chột ? Anh vẫn như bình thường thôi, lẽ bước đều để hiệu với em rằng đang đến gần ?"