Phần quan trọng nhất chính là công thức nấu ăn, em gái bảo bọn họ thuộc lòng nhiều, tuy khoa trương như Mãn Hán tịch nhưng cũng đủ một tháng ba bữa đồ ăn giống .
Bọn họ là đầu bếp, họ chỉ nấu một món ăn gia đình ăn, đồng thời nắm vững các cách nấu cơ bản, thể suy từ một ba nên gì khó.
“Chị dâu tương lai thật phúc,” Kha Mỹ Linh cảm thán một câu. “Anh , rốt cuộc tìm cho em một chị dâu như thế nào? Mặc dù nghiệp tìm việc , nhưng hãy nghĩ xem lúc đó bao nhiêu tuổi, ý định trâu già gặm cỏ non?”
Kha Nguyên Đại tức giận đến nghẹn họng : “Anh của em vẫn còn trẻ, trong quân đội nhiều hai mươi bảy hai mươi tám mới cưới vợ. Anh nghiệp xong cũng hơn hai mươi lăm thôi mà.”
“Anh , thật là lý tưởng gì, chúng thể thẳng về phía ?” Kha Mỹ Linh nhíu mày, : “Anh , em ước mơ trở thành hùng, nhưng chờ nghiệp nhập ngũ, đó lãnh đạo để mắt tới, thanh niên , thể bắt về rể, nghĩ thể từ chối chắc?”
“Nếu từ chối, lẽ con đường trong quân đội của còn bắt đầu kết thúc, nên, vì hạnh phúc của chính bản , mau chóng thành hôn nhân đại sự thôi!”
Lời Kha Mỹ Linh tay cầm muôi của Kha Nguyên Đại run lên.
“Gì thế? Bây giờ cổ đại, còn bảng hạ bắt tế ? Anh cũng mối ngon mối lành gì?” Tim Kha Nguyên Đại vẫn đang run rẩy.
“Sao ? Con cháu quân nhân đều dũng mãnh, nhà chúng ở nông thôn, lẽ sẽ chê bai. Em đến nhà cả chơi mà còn chị dâu coi thường .” Kha Mỹ Linh với giọng điệu vô cùng đáng thương.
“Nhà chúng trộm cướp, khác dựa mà coi thường nhà chúng ? Coi thường khác như thì phẩm hạnh đến ?” Kha Nguyên Đại cũng nhăn mày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-302.html.]
Thật em gái sai, quân đội là nơi tràn ngập nhiệt huyết, nhưng ở đó ngoài đơn thuần báo đáp cho tổ quốc thì còn xen lẫn nhiều đạo lý đối nhân xử thế, nếu xử lý , cưỡng chế quân vẫn còn nhẹ, chừng còn xử phạt nữa.
Hạt giống tân binh nhất định sẽ trở thành đối tượng mà cấp tranh đoạt.
Kha Nguyên Đại tự thấy bản cũng tham vọng gì, chỉ cần thể yên ở trong quân đội cả đời, cống hiến nhiệt huyết, bảo vệ quốc gia là thấy thỏa mãn .
Vậy nên thể để nhược điểm trong tay khác , chuyện hôn nhân đại sự giải quyết ngay trong vòng hai năm!
“Được , em cần lo lắng việc , để lúc khác bảo thu xếp giúp .” Kha Nguyên Đại bất đắc dĩ gật đầu thỏa hiệp.
“Anh, thấy chị Mai Tử thế nào?” Kha Mỹ Linh thừa thắng xông lên, hỏi: “Chị xinh , tính cách , lúc lên , mắt cong cong như trăng non ?”
Kha Nguyên Đại sửng sốt, đó lập tức biểu cảm mà một con trai đang xem mắt nên , ấp úng một lúc: “Con bé , đừng linh tinh , hỏng thanh danh nữ đồng chí nhà bây giờ.”
“Điều kiện của gia đình cô , mà ưng nhà quê như ?”
Kha Mỹ Linh mím môi , cả hai họ đều nghĩ là xứng với đối phương thế ?
“Anh đừng tự coi thường bản thế, kết hôn là chuyện của hai , năng lực nuôi sống vợ con là . Chúng cũng trông ngóng gì ở gia đình nhà gái, chỉ cần cho em , thích chị Mai Tử ?”
Kha Nguyên Đại xoay cầm cái muôi xào rau thật mạnh tay, khuôn mặt xinh xắn tươi của cô hiện lên trong trí óc Kha Nguyên Đại, nhịn mà gật đầu, nhanh nhẹn thừa nhận: “Thích.”