"Duyệt Duyệt, con cảm thấy thế nào? Có thấy khó chịu ở ?"
Phòng Tư Duyệt nheo mắt , những ngón tay tinh tế trắng nõn của , dùng sức, ngón tay nắm lấy đệm chăn, cảm xúc chân thật, mùi thuốc khử trùng nồng nặc và những câu hỏi lo lắng của phụ nữ vang lên bên tai đều đang sự thật, cô thực sự thoát khỏi trạng thái phiêu bổng, trở thành một con !
Thấy con gái còn ngơ ngác ngây ngốc hơn bình thường, đáp thế nào, tim Phòng lộp bộp, vội chạy ngoài gọi bác sĩ.
"Bác sĩ, con gái xem, con bé giống ngày thường, vẫn còn sốt nên mơ hồ ?"
Đây là bệnh viện quân y, bác sĩ bà gọi đến về tình trạng của Phòng Tư Duyệt.
Vẻ mặt bác sĩ nghiêm túc, kiểm tra cho Phòng Tư Duyệt với Phòng ở hành lang: “Thím, sức khỏe của đồng chí Phòng Tư Duyệt gì đáng ngại, nhưng chúng cô phát sốt khi nào, lúc đưa đến bệnh viện ở mức 40 độ, rốt cuộc tác động như thế nào đến đầu óc thì cần thiết tinh vi hơn kiểm tra mới .
Tuy nhiên theo lý thuyết, cô triệu chứng co giật, nếu tỉnh , chắc sẽ vấn đề gì lớn.
Nếu thím lo lắng, thể dành thời gian đưa cô đến bệnh viện tỉnh kiểm tra?”
Trái tim của Phòng vẫn buông xuống, thở dài hai tiếng.
Lúc Phòng Tư Duyệt phục hồi như , ngọt ngào với bà , lên tiếng: "Mẹ ơi, con đói!"
Mẹ Phòng vốn mang vẻ mặt buồn khổ lập tức , vội vàng : "Đói thì , đói thì . Duyệt Duyệt, con ăn gì? Mẹ mua cho con."
Nói đến đồ ăn, Phòng Tư Duyệt thực sự thèm.
Lư Hướng Kình thăng tiến, ngày thường nhiều nhiệm vụ, luôn luôn sẽ lôi tiệm ăn. Lúc cô theo bên , thấy đồ ăn, khó tránh khỏi nhớ hương vị món ăn của chính .
Cô kiềm chế bản nhỏ giọng : "Con ăn Tiểu Long Bao, đậu phụ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-647.html.]
“Được .” Mẹ Phòng liên tục đáp .
Sau khi tiêm thuốc, đến nhà ăn bệnh viện dùng bữa xong, lúc hai con mới trở về nhà.
Trên đường gặp quen, đối phương mang vẻ mặt xem trò vui và lợi dụng khác để trò vui khiến Phòng tức giận, nhanh chóng kéo con gái .
Vừa tới cửa nhà, bà thấy vợ của một trung đoàn trưởng đang xách theo đồ vật nọ.
Mẹ Phòng nhíu mày : "Chị dâu Trương, chị thể tới nhà là , mang theo những thứ gì? Chuyện là ông Phòng nhà phạm sai lầm ?"
Thím Trương : "Không giống, khác nhờ vả, tới mai với Duyệt Duyệt nhà chị, đương nhiên mang theo thứ gì đó ."
Mẹ Phòng , vô thức sang hàng xóm, quả nhiên nhiều dừng .
Vẻ mặt bà vui, "Chị dâu Trương, chị đùa đúng ? Con gái nhà yêu thích, nhưng khác ai thể coi trọng con bé?"
"Ôi, chị dâu Phòng, mỗi đều duyên phận của riêng , kể cho chị về con rể, chắc chắn chị xong sẽ thích!" Thím Trương , “Chúng trong chuyện nhé?”
Mẹ Phòng gật đầu, nghiêng để thím Trương nhà.
Bà rửa một quả táo cho con gái, bảo cô xem TV ăn, trong khi bà và thím Trương sang sảnh bên để chuyện.
“Chị dâu Trương, và cha con bé định sẽ nuôi nó cả đời. Tình huống của con bé như , hoặc là tìm , hoặc là gả qua sẽ chịu khổ, thà ở nhà còn hơn. Cho nên, dù chị là ai, chúng cũng sẽ đồng ý.” Mẹ Phòng lên tiếng .
Có mấy đàn ông thể khiến hai vợ chồng họ coi trọng, bình thường chắc thể nào yêu thích con gái nhà chứ?
Sự tự nhận thức bà vẫn .